Thẩm Nhất Đang đang yên đang lành đột nhiên bị ép gả cho người đàn ông họ Lịch gì đó, thời bây giờ còn mấy chuyện hôn ước máu chó gì đó, mà nếu được gả đi chẳng phải đã quá tiện lợi cho người đàn bà đó quá sao? Thẩm Nhất Đang quyết định bỏ nhà ra đi gấp rút trong tay không có nhiều tiền cũng không mang theo bất kỳ vật dụng cá nhân ngoài chiếc điện thoại di động, cô bật cười khổ thầm nghĩ tại sao bản thân lại trở nên nông nổi này.
Nghe đồn người đàn ông họ Lịch đó giới tính thứ ba, bản tính không thích phụ nữ, nếu gả cho anh ta người chịu thiệt cũng là cô thôi, mang tiếng là bình doa di động che chắn cho anh ta. Tuổi xuân còn phơi phới như vậy Thẩm Nhất Đang không muốn chôn mình dưới nấm mồ mang tên hôn nhân, đó cũng là nguyên nhân mà cô phải ở tạm nơi khách sạn nghèo nàn thế này.
Thẩm Nhất Đang đưa tay ấn nút thang máy chọn tầng mình sẽ ở tạm trong ngày hôm nay, không biết người đàn bà kia lại đang toan tính chuyện gì nữa, ngay từ lúc nãy Thẩm Nhất Đang đã thấy bà ta có chút khả nghi nên cô quyết định bỏ đi không nói câu nào, tạm thời thì lánh nạn đỡ trước xem tình hình thế nào.
Ting.
Tiếng thang máy báo đến nơi cánh của thang máy liền bật mở, cô loay hoay cầm chìa khóa phòng rồi tìm số phòng của mình, Thẩm Nhất Đang cảm giác như có ai đó đang đi theo phía sau lưng cô mặc dù cô đã quay đầu lại rất nhiều lần, cô thấy lạ nên đứng khựng người lại rồi quay đầu quát lớn.
“Ai ở đó?”
Không một câu trả lời, Thẩm Nhất Đang cảm thấy lo sợ vì không lẽ người đàn bà kia phái người bám sát theo cô sao? Nhưng ở đây là khách sạn lớn, người ra vào cũng nhiều lại có camera nên chắc tên đó không dám làm gì cô đâu, Thẩm Nhất Đang liếc mắt qua một bên rồi nhanh chân tiến đến cửa phòng của mình.
Cô tra chìa khóa vào ổ nhưng mãi chẳng được, sao lại trong tình thế này cơ chứ? Cô vặn chìa khóa một lúc rồi bật ra một câu.
“Chết tiệt, đúng là đồ vô dụng!” . Ngôn Tình Sủng
Đến giờ mà cái chìa khóa còn muốn chơi cô một vố nữa sao? Nhưng may mắn lúc đó chìa khóa cũng khớp và cánh cửa liền bật mở, nhanh chóng đẩy cửa đi vào nhưng từ đâu xuất hiện một đôi bàn tay bịt lấy miệng của Thẩm Nhất Đang rồi kéo cô vào bên trong phòng.
“Ưm...a..i...đ...ó?”
Thẩm Nhất Đang liên tục vùng vẫy không chịu để yên cho tên đó khống chế cô, âm thanh phát ra từ cổ họng của cô đều bị chặn lại không thể kêu cứu được, Thẩm Nhất Đang không thể nhìn rõ được gương mặt của người đàn ông này, nhưng cô có thể cảm nhận được đôi tay chắc khỏe và thân hình cao lớn của hắn ta.
“Im miệng, cô mà lên tiếng tôi cắt cổ của cô tại đây.”
Hắn bắt đầu bật ra giọng lạnh nhạt đe dọa Thẩm Nhất Đang, một vật thể nhọn và sáng bóng xuất hiện kề cạnh vào cổ của Thẩm Nhất Đang làm cô run sợ không thể không nghe lời hắn ta, cuối cùng tay chân cũng ngưng vùng vẫy, cô nheo đôi mắt của mình lại cố né cái con dao lạnh lẽo kề cổ mình.
“Bây giờ chỉ cần cô giúp tôi đóng giả tình thế đang ân ái là được, yên tâm không phải thật đâu mà lo.”1
Giọng nói có chút gợi tình vang nhẹ bên vành tai của Thẩm Nhất Đang, ngay lập tức cô bị anh ta bế bổng lên rồi đặt nằm xuống giường, tuy chỉ là đóng giả nhưng có cần phải chạm vào như thế không chứ? Thẩm Nhất Đang cam chịu nhắm chặt mắt rồi bắt đầu cùng người đàn ông đó diễn một vở kịch bỏng mắt.
Thẩm Nhất Đang đưa tay ôm lấy cổ người đàn ông đó, ở trong bóng tối nhưng cô vẫn cảm nhận được thân thể cường tráng của anh ta sau lớp áo mỏng toang ấy, dường như có mùi máu bốc lên, cô không biết bản thân mình đang đối diện với người đàn ông đầy nguy hiểm đến cỡ nào.
Tiếng thở dốc của cô trông cũng rất chân thật đấy chứ, trong không gian u tối người đàn ông bất chợt cong môi nở nụ cười hài lòng, hắn ta quả là biết giữ lời hứa chẳng làm gì đi quá mức cho phép cả, chỉ là ôm ấp rồi chạm tay chạm chân mà thôi.
Cánh cửa phòng đột nhiên hé mở, bên ngoài một ánh mắt tràn ngập sự nguy hiểm đổ dồn lên thân ảnh đôi nam nữ đang quấn quít nhau, cảm thấy có chút ngại ngùng khi chứng kiến cảnh bỏng mắt và âm thanh kiều mị của cô gái trong phòng.
“Mất dấu hắn rồi.”
Người bên ngoài nói khẽ vào điện thoại nhưng mắt vẫn dán chặt vào đôi nam nữ âu yếm nhau trong phòng, nhìn thân hình người đàn ông đó có chút giống với người mà anh ta cần tìm.
Chính cô cũng thấy được tên ở bên ngoài kia đang lén nhìn họ thân mật, cô phải nhanh chóng xử xong vụ này càng nhanh càng tốt dù không biết anh ta là xấu hay tốt nhưng trước mắt giữ cái mạng vẫn là trên hết.
Đột nhiên Thẩm Nhất Đang đẩy mạnh người đàn ông trên người ra rồi nức nở quát lớn.
“Anh lúc nào cũng chỉ biết có vậy thôi, chúng ta ly hôn đi!”
Thẩm Nhất Đang lùi về phía sau đưa tay kéo quần áo của mình lên, người đàn ông sửng sốt trơ mắt nhìn cô đang điên loạn cái gì vậy chẳng phải chỉ cần ngoan ngoãn diễn kịch thôi sao? Cô cũng nhập tâm quá mức rồi đó, anh ta liền hiểu ý cô họ bắt đầu đóng giả làm một cặp vợ chồng bình thường nhằm đánh lạc hướng tên thập thò bên ngoài cửa.
“Ngoan nào, anh xin lỗi vợ mà, anh sẽ không như vậy nữa được không?”
Người đàn ông đó thấy cô diễn nhập tâm quá nên cũng gắng đu theo kịch bản của cô, anh ta nhẹ nhàng ôm lấy cô rồi lau đi những giọt nước mắt trên khóe mi của cô giọng dịu dàng an ủi.
Tên ở bên ngoài thấy tìm lầm chỗ rồi nên đóng cửa lại nhanh chóng rời khỏi đó, Thẩm Nhất Đang vừa thấy hắn ta đã đi cô liền đẩy mạnh người đàn ông kia ra, anh ta đưa tay ôm lấy ngực kêu lên một tiếng đau đớn rồi gục xuống người của Thẩm Nhất Đang, cơ thể nặng nề của anh ta đè lên người cô làm cô cảm thấy nóng ran cả người giống như có một thứ gì đó đang kích thích cơ thể của cô vậy.
“Cái quái gì vậy chứ? Nóng quá...sao lại như vậy?”
Chẳng lẽ cô bị dính xuân dược rồi sao? Từ lúc đi đến đây cô chưa từng ăn hay uống bất kỳ thứ gì, phải rồi! Là ở lúc ở nhà cô đã uống một ít rượu nhưng làm sao có thể được chứ? Thẩm Nhất Đang không thể chịu được nữa, cái thân thể cường tráng mát lạnh ấy đang nằm trên người của cô, chỉ còn có một cách đó thôi, dù gì cô cũng giúp anh ta thoát chết vậy thì bây giờ anh ta trở thành thuốc giải cho cô.
“Giúp thì tôi cũng đã giúp rồi, giờ tới lượt anh giúp tôi!”