Mục lục
Cưới Trước Yêu Sau: Cạm Bẫy Hôn Nhân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng nhạc vang lên, Thẩm Nhất Đang nắm tay Lôi Minh Vũ cùng nhau hướng về phía sân khấu, trong lúc đang tập luyện rất hăng say đột nhiên Lôi Minh Vũ nhận được cái nhìn của ai đó, anh cũng liền nhận ra ánh mắt cũng có chút lo sợ và do dự nhưng nếu làm điều này anh sẽ tránh khỏi mối hiểm họa kia, không ngần ngại Lôi Minh Vũ liền gật đầu với người đó một cái, đột nhiên lúc này Lôi Minh Vũ ngã xuống, đôi chân dường như bị thương rất nặng.

“Này không sao chứ?”

Thẩm Nhất Đang lo lắng đỡ Lôi Minh Vũ ngồi dậy, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao kiểu đà này không có người múa cùng thì làm sao vở diễn có thể tiếp tục nữa đây? Lôi Minh Vũ nhăn mặt đau đớn ôm lấy chân mình.

“Đau quá, đau quá!”

“Có chuyện gì vậy?”


Cao Dĩ Huyên thấy mọi người xôn xao cả lên lập tức đi tới xem thử, phát hiện Lôi Minh Vũ ngã lăn ra sàn liên tục ôm chân kêu đau đớn, có vẻ tình hình nghiêm trọng như thế này không thể tiếp tục nữa rồi ngày diễn lại cận kề như thế, Lôi Minh Vũ nhanh chóng được đưa đến bệnh viện và bác sĩ bảo sẽ không thể nhảy trong vòng một tháng, lần này còn nặng hơn cả Thẩm Nhất Đang nữa.

Nhận được tin xấu từ bệnh viện Thẩm Nhất Đang liền đứng ngồi không yên, đã tập luyện đến gần ngày diễn ra buổi lễ như vậy rồi mà không có người phụ diễn thì làm sao đây?

“Thầy, hay là để em, dù gì em cũng chưa có vai diễn, lần trước không được vậy lần này được chứ Nhất Đang?”

Lãnh Thiên Sơ mỉm cười ôn nhu đi tới chìa tay ra trước mặt cô, Thẩm Nhất Đang lườm anh bằng ánh mắt chán ghét chẳng thèm đá động đến đôi bàn tay đang chìa ra trước mặt cô, làm bộ dnagj lịch thiệp của quý ông để làm gì chứ? Tra nam cũng vẫn hoàn là tra nam thôi, cô đứng bật dậy không cần ai đỡ dậy một mạnh mẽ cô chống tay vào hông nghiêng đầu cười.

“Dù lần trước hay lần này đi nữa anh vẫn bị loại!”

Cao Dĩ Huyên thấy tình hình không ổn nếu cứ tiếp tục như vậy thì buổi lễ sẽ bị mất một vở diễn lần này coi như tiêu hao công sức rồi, lúc này Lục Kỳ khoác tay Thẩm Hứa đi vào, mọi người liền dtj ra một bên để ông cùng Lục Kỳ đi tới, nhìn thấy tình cha con thắm thiết như vậy Thẩm Nhất Đang càng đau lòng hơn.

“Nếu con không chịu... vậy để em gái thay con đi!”

Thẩm Nhất Đang không tin vào tai của mình, buổi lễ này chính là giây phút cô mong chờ nhất từ trước đến nay vậy mà ông lại muốn cô nghỉ thay vào đó là Lục Kỳ ư?

“Ba... ba nói cái gì?”

“Để em con thay con đi, mà Thiên Sơ con có ngại điều này không?”

Lãnh Thiên Sơ nhìn thấy ánh mắt của Lục Kỳ lập tức anh liền đau đầu như có thứ gì đó đập rất mạnh vào đầu của anh, lý trí lẫn trái tim đều rất hỗn loạn không còn phân biệt đâu là đúng đâu là sai nữa, trong đầu hình ảnh của Thẩm Nhất Đang cứ thế biến mất thay vào đó là Lục Kỳ.

“Vâng, con không ngại đâu ạ.”

“Do ba thấy tình cảm hai đứa dạo này có chút trục trặc nên ba lo thôi, nếu được thì hai đứa cứ kết hợp thay Nhất Đang và Minh Vũ đi nhé.”

Thẩm Nhất Đang nhịn cũng quá đủ rồi, cô liền gân cổ lên quát lớn.

“Ai cho mấy người có cái quyền đó? Các người có hỏi ý kiến tôi chưa? Sắp đặt trong khi tôi ngơ ngác chưa mở lời từ chối thì đã bay vào họng tôi chen ngang rồi, tôi nói lại một lần nữa vai diễn vẫn là của tôi đừng ai tranh giành nữa hết! Lãnh Thiên Sơ tôi chấp nhận nhận anh là bạn đồng hành của tôi.”

Thẩm Nhất Đang nói xong liền đưa tay kéo Lãnh Thiên Sơ đi tới sân khấu, Thẩm Hứa chỉ biết thở dài rồi lắc đầu, còn riêng Lục Kỳ thì dậm chân mạnh xuống đất vẻ mặt nhăn nhó khó chịu, nhưng trong đầu Lãnh Thiên Sơ vẫn hướng tới Lục Kỳ nên liền mạnh tay đẩy Thẩm Nhất Đang ra.

“Không, tôi đổi ý tôi không muốn nhảy với cô nữa, tôi chỉ muốn nhảy cùng Lục Kỳ thôi!”

Gương mặt của anh không một chút cảm xúc gì, giống như là cố ép buộc bản thân nói ra câu đó vậy, anh vừa nói vừa nhăn mặt cánh tay vẫn giữ lấy tay Thẩm Nhất Đang như ra một cái dấu hiệu cầu cứu với cô.

“Sao chứ?”

Do từ nhỏ cả hai chơi cùng nhau nên cả hai rất hiểu ý nhau, đôi tay của anh đang tạo ký hiệu cầu cứu với cô, Thẩm Nhất Đang thấy có gì đó khá lạ lùng ở đây, tín hiệu cầu cứu này là do cả hai cùng hứa hẹn với nhau chỉ cần ra tín hiệu thì đối phương sẽ hỗ trợ và giúp đỡ cho mình, tuy không còn tình nhưng vẫn còn nghĩa, những gì anh làm đúng như anh nói là đều vì cô nhưng anh chưa biết cách để khiến cô vui thật sự mà lại vô tình giẫm nát trái tim của cô.

“Cầu cứu đúng chứ?”

Ngón cái của Lãnh Thiên Sơ liền ra vẻ đang gật đầu, Thẩm Nhất Đang nhìn về phía Lục Kỳ đang nhìn về phía họ giống như sợ sệt một điều gì đó, nhìn cô ta cứ như trúng tà vậy, bởi vậy cô mới thấy ngày hôm nay cô ta rất lạ so với ngày thường, Thẩm Nhất Đang mím chặt môi rồi kéo anh rời đi tránh mặt bọn người đó.

“Này, sao rồi? ổn chứ?”

Thấy vẻ mặt của anh có vẻ ổn hơn rồi nhưng mà đầu óc vẫn còn choáng váng, Lãnh Thiên Sơ liền kể cho cô nghe cảm nhận của mình thì cô cười lớn.


“Hai người định chơi trò gì nữa đây? anh đang nói về vấn đề tâm linh đấy à? đúng là hoang đường.”


“Nhất Đang, nhảy cùng anh đi!”


Thẩm Nhất Đang phì cười một cái rồi để lại một câu trước khi rời đi.


“Để suy nghĩ đã.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK