Giờ phút này, Nhất Vô Niệm rơi vào một loại trạng thái huyền diệu khó tả, hắn chỉ biết bản thân đang không ngừng cải tố đan điền, phân tách chúng nó rồi lại phân tách rồi lại tổ hợp. Quá trình này cứ lặp đi lặp lại, diễn ra trong một thời gian tương đối dài.
Nhất Vô Niệm suy đoán bản thân đang bắt đầu kết đan, quá trình này vô cùng nhàm chán nhưng hắn lại không dám lơ là chút nào. Kỳ thực, đại đa số thiên tài đều kết đan rất dễ dàng, thế nhưng để đạt được phẩm cấp kim đan cao thì lại không dễ dàng, thậm chí so với việc đơn thuần kết đan còn khó hơn.
Vì sao lại như vậy?
Nếu coi thiên đạo trở thành một người, vậy hắn có công bằng phân minh. Thiên đạo nắm giữ quy tắc, pháp tắc liền có tư cách ban phát cho tất cả tu sĩ đều sở hữu tư chất đỉnh cấp, hà tất phải phân chia. Hơn nữa, thiên đạo càng giống như một vị đế vương.
Một vị đế vương muốn nắm giữ vận mệnh của tất cả con dân của mình, chưởng khống vận mệnh của họ.
Mà triều đại nào chẳng có loạn lạc, tranh đoạt đế vị.
Tu chân giả cũng vậy, họ muốn đột phá hủy bỏ đi xiềng xích đã cản bước chân của họ. Tất cả đều muốn vượt qua cái gọi là vận mệnh, không ai muốn bản thân chỉ là con cờ, là một cọng cỏ trong thiên địa bao la rộng lớn này. Họ muốn tự do, muốn làm chủ bản thân, muốn làm những gì họ muốn.
Nhưng những việc này vô tình lại đang thách thức quyền uy của thiên đạo.
Thiên đạo sao có thể để cho sâu kiến thách thức, hủy đi tôn nghiêm của bản thân. Đó là lý do thiên đạo ra tay ngăn cản bước tiến của tu chân giả, dùng thiên địa pháp tắc áp chế bọn họ, không để cho họ tiến thêm một bước, miễn cho họ đột phá cấm chế gông xiềng trong cơ thể, đạt được sức mạnh và trở thành một nhân tố không ổn định.
Đương nhiên thiên đạo sẽ không ép tu sĩ bọn họ đến tuyệt lộ, thiên đạo ban phát cho một số người có được tư chất đỉnh cấp, biến họ thành con cưng của thiên đạo. Những người này còn được gọi với các tên khác, đó chính là thiên mệnh chi tử.
Thiên mệnh chi tử sở hữu thuộc tính khí vận mà do thiên đạo ban phát.
Việc này cũng chính là gây rối loạn nội bộ của nhân tộc, để gieo rắc vào trong lòng nhân tộc những suy nghĩ.
— QUẢNG CÁO —
Tại sao ngươi có thể tồn tại đỉnh cấp linh căn?
Vì sao ngươi lại sở hữu ngộ tính siêu thần?
Ngươi có tài cán gì mà thức tỉnh thể chất mạnh mẽ như vậy?
Không công bằng!
Đây là mâu thuẫn, và từ đó chính tà xuất hiện, giống như cái cách hình thành lịch sử của nhân tộc.
Nhưng bất kể chính hay tà, bất kỳ một ai đạt được tới ngưỡng cửa mà thiên đạo đã ràng buộc len lói ý muốn nhiều hơn nữa, muốn thoát ly khỏi sự khống chế của thiên đạo.
Thiên đạo liền ngăn cản ngươi, để cho ngươi không cách nào dễ dàng đạt thành, vĩnh viễn chỉ có thể làm con sâu, con kiến dưới vùng trời này.
Nghe thì có vẻ vô lý, nhưng đây chính là cách thiên đạo vận chuyển và duy trì một thế giới.
Tu chân giả muốn ở Luyện Khí Kỳ coi như xong, ngươi muốn nhảy nhót thế nào cũng được, tùy ngươi. Thế nhưng từ cấp độ Trúc Cơ trở nên bắt đầu phải đối mặt với thiên đạo. Mà kết đan chính là cửa ải thứ 2 mà tu sĩ phải đối mặt, đây cũng là một trong những cửa ải bước đầu cho việc bước trên con đường không lối về, chỉ có tiến về phía trước mới có thể sống sót.
Dừng lại tức là đã bỏ cuộc, đã chấp nhận số phận.
— QUẢNG CÁO —
Và ngươi không muốn dừng tại đây, muốn đi xa hơn nữa. Được thôi, vậy ngươi càng phải điên cuồng hơn, cố gắng hơn ở những ngưỡng cửa ban đầu trên con đường đại lộ này. Tu chân giả bình thường, khi mà kết đan không có gặp phải bao nhiêu rào cản, đương nhiên đây cũng chỉ là so sánh với các thiên tài, quỷ tài, thiên kiêu.
Đây rõ ràng là hai cấp độ hoàn toàn khác biệt, đẳng cấp ngưỡng cửa của hai bên không thể so sánh được. Sở dĩ những người được gọi là thiên tài, mặc dù họ sở hữu rất nhiều điều kiện tốt hơn bình thường, nhưng về mặt hạn chế cũng có. Độ kiếp cũng gặp phải lôi kiếp mạnh mẽ hơn, thiên đạo có thể ban phát bọn họ tư chất đỉnh cấp nhưng cũng không muốn bọn họ trưởng thành.
Đây là mâu thuẫn, nhưng lại không hề khó lý giải. Hơn nữa còn rất hợp lý.
Đương nhiên là đứng ở trên cương vị của thiên đạo.
“Không nghĩ tới trên con đường tu hành lại phức tạp, rắc rối đến như vậy. Thật khó mà tưởng tượng được, trước đó chưa hiểu biết chỉ coi rằng thiên kiếp chỉ tất yếu nhưng xem ra cũng có nguyên nhân sâu xa của nó. Xem ra muốn đi xa trên con đường tu đạo càng phải đột phá hết gông xiềng mà thiên đạo đã tạo ra, kích phát tiềm năng của bản thân. Nếu không, chưa nói tới việc thoát khỏi bàn tay hệ thống, ngay cả tư cách khiêu chiến gông xiềng thiên đạo cũng không có”
Nhất Vô Niệm nói ra mấy lời này, trong lòng cũng ngưng trọng hơn rất nhiều.
Ban đầu, hắn cho rằng mọi chuyện hết sức đơn giản, nhưng không… không hề đơn giản một chút nào. Càng đi xa hắn càng ngộ ra nhiều điều, đôi khi có những việc cần làm vẫn phải làm, cần tranh vẫn phải tranh. Nhưng có những việc không thể bị động được.
“Thiên đạo muốn chưởng khống tất cả, định ra nhân tộc làm con cờ, đồ vật thảo sức chơi đùa. Nhưng nó không biết rằng, chơi với lửa có ngày bị bỏng. Ta – Nhất Vô Niệm không muốn làm kẻ tầm thường, bất kể hệ thống hay thiên đạo đều không thể nắm giữ vận mệnh của ta, không thể trói buộc ý chí của ta. Không thể ngăn cản bước tiến của ta…”
Trong mắt của Nhất Vô Niệm tràn ngập sự sợ hãi, phẫn nộ rồi chuyển hóa thành tự tin.
“Phẩm cấp kim đan sao?”
Vừa mới bắt đầu mục đích của hắn chỉ là kết đan thành công, nhưng trải qua một hồi cảm ngộ từ tư tưởng cũng như lý tưởng sống, hắn đã dao động. Dù là một kiếp, hắn cũng không muốn sống tầm thường qua ngày…
Vùng thiên địa này, hắn phải đi, phải nhìn… phải cảm ngộ.
— QUẢNG CÁO —
Hít một hơi thật sâu, hắn không biết tại sao bản thân lại toát ra những dòng suy nghĩ như vậy, nhưng hắn đã không còn dư thừa thời gian để lý giải cho hành động của mình nữa. Đột nhiên Nhất Vô Niệm từ nhẫn trữ vật cầm ra một cái hộp ngọc, không chút do dự hắn liền mở ra, chỉ thấy bên trong hộp ngọc có để một vật tỏa ra hào quang ánh sáng màu vàng.
“Kim Đan”
Đây chính là một viên Kim Đan, hơn nữa chỉ nhỏ bằng ngón tay cái, toàn thân tỏa ra kim sắc, phía trên con có khắc một cái hoa văn Cửu Trảo Kim Long.
Nhất Vô Niệm không chần chừ thêm nữa đưa tay ném viên Kim Đan này vào trong miệng, “Ùng ục!” một tiếng, sau đó bắt đầu vận chuyển “Huyền Đan Chân Kinh”, trong thời gian ngắn liền đem viên “Kim Đan” kia luyện hóa không còn chút gì.
Ông! Ông!
Bên trong thể nội của Nhất Vô Niệm, lực lượng của viên Kim Đan kia sau khi bị luyện hóa bắt đầu bao phủ những mảnh đan điền đang tổ hợp kia. Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng trong sự mong đợi của Nhất Vô Niệm một viên Kim Đan kim sắc xuất hiện bên trong thể nội của hắn, thay thế sự tồn tại của đan điền.
Hắn kết đan thành công!
Hơn nữa phẩm chất vô cùng khó đoán, bởi vì nhìn kim sắc từ Kim Đan vô cùng thuần khiết không chút tạp chất, đặc biệt xung quanh viên Kim Đan còn có một đạo hư ảnh kim sắc Cửu Trảo Kim Long. Nói thật, đây là lần đầu tiên hắn trông thấy một viên Kim Đan của tu sĩ, bởi vậy trong lòng tương đối kích động. Hắn không biết Kim Đan của mọi người trông như thế nào, nhưng hắn cảm thấy Kim Đan của bản thân lạ lắm. Trông nó rất lạ!