Nhất Vô Niệm cũng đả tọa xong, thở ra một khí trọc. Hắn đứng dậy vươn vai uốn éo một vài đường sau đó cất bước đi sang phòng bên trái, nhiệm vụ mỗi buổi sáng mà hắn không thể bỏ được đó là tưới linh dược thủy cho hạt giống vô danh kia.
Sau khi cảm thấy ổn thỏa hắn bắt đầu đi ra khỏi động phủ, một đêm đả tọa tu hành cùng với công pháp mới nhập môn Huyền Đan Khí Quyết. Công nhận một điều là với linh căn phế của hắn dùng công pháp đỉnh cấp quả thật mang tới một chút xíu tác dụng.
Nhận ra bản thân không có gì làm Nhất Vô Niệm cuối cùng nghĩ tới việc rèn luyện thể chất, cũng được gọi là luyện thể. Tại Huyền Đan Tông luyện thể không được coi trọng mấy, quan trọng nhất vẫn là tu vi thực lực còn luyện thể thì rất ít đệ tử đi theo con đường này.
Hắn bắt đầu đối với cơ thể mình bóc lột sức lao động, không dùng tu vi mà dùng cơ thể phàm nhân bắt đầu chạy vòng quanh Trấn U Minh, sau đó nâng cao lên bằng cách vác một tảng đá lớn trên vai sau đó chạy. Hay ngay cả việc đứng tấn dưới thác nước để rèn luyện làn da hắn cũng làm, cùng với rất nhiều cách rèn luyện gân cốt.
Sau một ngày mệt mỏi hắn bỗng nhớ tới điều gì, ngay lập tức chạy một mạch qua động phủ của Lăng Không.
Hắn vừa mới lên tới nơi thì Lăng Không đã ngồi ở bàn đá đợi hắn rồi, vừa thấy hắn tiến vào liền mở miệng: “Niệm nhi gặp chuyện gì khó giải quyết sao?”
Nhất Vô Niệm cũng không khách sáo nói với Lăng Không về việc bản thân muốn luyện thể. Lăng Không một bên lắng nghe hắn trình bày, vừa nhâm nhi tách trà đợi hắn nói hết mới lên tiếng: “Việc này vi sư hoàn toàn ủng hộ ngươi, nhưng mà với cường độ kia thì cũng chỉ giúp ngươi một thời gian mà thôi. Được rồi, để vi sư tìm cho ngươi một cuốn công pháp luyện thể cùng với một ít nước thuốc ngâm có lợi cho thân thể.”
Giải quyết xong vấn đề này Lăng Không mới chính thức quan sát kỹ một lượt thể trạng của tên đệ tử của mình, sau đó hắn hỏi:
“Niệm nhi, một đêm trôi qua ở đây ngươi có gặp tình trạng bất ổn nào không?”
Bị sư tôn nhắc tới vấn đề này Nhất Vô Niệm mới để ý, dường như một đêm trôi qua trừ có chút mệt mỏi ra thì gần như không gặp chuyện gì cả. Hắn cảm thấy có lẽ do bản thân chưa tiếp xúc lâu cho nên mới chưa xuất hiện tình trạng bất ổn nào cả, vì vậy hắn đối với Lăng Không lắc đầu nói:
“Sư tôn, đệ tử một đêm đả tọa tu hành không hề gặp bất cứ tình huống bất ổn nào cả.”
Nghe đệ tử của mình nói vậy thì Lăng Không hơi bất ngờ, hắn không nghĩ tới tên đệ tử mới thu của mình tâm tính là mạnh như vậy. Bình thường mà nói một đêm trải qua bên trong Trấn U Minh mới là điều đáng quan tâm, bởi vì ngày đầu ảnh hưởng của khí tức hỗn loạn bên trong đây đối với người mới có lực trùng kích rất lớn.
Giống như hắn hồi còn mới bước vào bên trong đây ngày đầu tiên cũng cảm thấy một chút khó khăn, mặc dù đối với đệ tử đánh giá rất cao nhưng không ngờ còn vượt khỏi dự liệu của hắn. Bất quá đối với điều này càng làm hắn vui mừng hơn, vốn hắn còn có chút không yên tâm định hôm nay qua thăm Nhất Vô Niệm. Nhưng giờ nghe được lời này liền làm hắn càng có niềm tin với tên đệ tử của mình, chợt hắn hơi do dự nhưng cuối cùng đối với Nhất Vô Niệm nói:
“Niệm nhi, ngươi mau đến đây ngồi xuống ta có chuyện muốn nói.”
Nghe được sư tôn nói Nhất Vô Niệm rất ngoan ngoãn đi đến trước mắt của Lăng Không rồi ngồi xuống cái bồ đoàn nhỏ bên dưới bậc.
Lăng Không trầm giọng nói: “Vốn vi sư còn định chờ một thời ngươi thích nghi với hoàn cảnh bên trong Trấn U Minh, nhưng hiện tại ngươi đã không sao vậy thì vi sư truyền cho ngươi một bộ thuật pháp.”
Nói xong Lăng Không điểm một cái lên trán của Nhất Vô Niệm, nhất thời bên đầu của Nhất Vô Niệm xuất hiện một đạo pháp quyết thuật pháp.
“Bất Động Tâm Chú…” Đọc dòng thông tin trong đầu Nhất Vô Niệm lẩm bẩm.
Đối với sự bất ngờ của hắn Lăng Không hơi lắc đầu rồi nói: “Niệm nhi, thuật pháp ta truyền cho ngươi chủ yếu giúp khi tu luyện không bị ngoại vật ảnh hưởng tới, học được tâm chú này thì có thể trợ giúp ngươi rất nhiều ở bên trong Trấn U Minh.”
“Đa tạ sư tôn ban tặng thuật pháp!” Đối với sư tôn hết mực dạy dỗ Nhất Vô Niệm cũng hết sức cảm động.
Lăng Không khoát tay nói: “Sư đồ chúng ta cần gì phải khách sao cơ chứ. Được rồi, ngươi về trước đi ba hôm nữa ta sẽ mang dược liệu cùng công pháp luyện thể cho.”
“Vâng, vậy đệ tử xin phép trở về.” Nhất Vô Niệm thi lễ với Lăng Không rồi quay người đi ra khỏi động phủ.
Một đường nhanh chóng trở về động phủ của mình.
Ngồi trên giường đá Nhất Vô Niệm mở ra hệ thống bảng thuộc tính.
【 Hệ thống đánh dấu Bất Hủ Kiếm Đạo 】
【 Túc chủ: Nhất Vô Niệm 】
【 Tông môn: Huyền Đan Tông 】
【 Cảnh giới: Trúc Cơ tầng 9】
【Tuổi thọ: 18/700】
【 Thiên phú kiếm đạo: 1000】
【Thiên phú tu luyện: Tạp linh linh căn】
【 Vũ khí: Ngọc Trúc Kiếm, Băng Nham Kiếm, Hỏa Linh Kiếm, Song Huyết Kiếm 】
【 Pháp bảo: Kim Ti Nhuyễn Giáp, Cửu Biến, Hắc Bào】
【Công pháp: Huyền Đan Luyện Khí Quyết, Kim Chung Tráo(0/2000), Thiết Bố Sam(0/2000)】
【Thuật pháp: Bất Động Tâm Chú, Đại Điển Thuật Pháp(0/10000), Huyễn Ảnh Kiếm Pháp(0/2000), Bất Động Tâm Chú(0/1000)】
【Thần thông: 0】
【 Điểm số đánh dấu: 350】
【 Số lần đánh dấu: 97】. ngôn tình sủng
【 Chú ý: Hệ thống chỉ có một mục đích duy nhất là phụ trợ túc trở thành Bất Hủ Kiếm Đạo!】
【 Trước mắt mỗi ngày túc chủ sẽ nhận được một tấm bản đồ đánh dấu vị trí, mỗi lần đánh dấu đều sẽ có khác biệt ban thưởng, đánh dấu số lần càng nhiều, ban thưởng càng phong phú!】
Hửm? Hệ thống thay đổi một chút.
Trên bảng thuộc tính đã thêm vài mục rõ ràng cùng phân chia cặn kẽ hơn, mục “Thần thông” cũng trở về không còn thêm hai mục “Công pháp” cùng “Thuật pháp”.
Chuyện này rốt cuộc là sao?
“Hệ thống, ngươi có ở đó không bảng hệ thống thuộc tính này là sao?” Bắc Tiểu Lục trong đầu câu thông.
【Hệ thống luôn đổi mới hoàn thiện mỗi ngày, thỉnh túc chủ không cần ngạc nhiên!】
Nhất Vô Niệm nhìn kỹ một lượt cuối cùng cảm thấy cũng không có sai biệt gì lắm, liền đặt trọng tậm vào thuật pháp “Bất Động Tâm Chú”.
“Không ngờ môn thuật pháp này lại là Địa giai hạ phẩm.”
Mặc dù số điểm đánh dấu còn không nhiều nhưng Nhất Vô Niệm dự định sẽ cộng hết vào “Bất Động Tâm Chú”, bởi vì sống ở trong Trấn U Minh hắn không dám chắc liệu có xảy ra vấn đề gì không. Sư tôn đã nói môn thuật pháp này có thể giúp tĩnh tâm vậy thì nên ưu tiên cộng điểm, nghĩ vậy trong đầu hắn liền mặc niệm.
Lập tức số liệu trên bảng thay đổi.
【 Bất Động Tâm Chú( 350/1000): Địa giai hạ phẩm có tác dụng tĩnh tâm tu luyện tới viên mãn liền có thể không bị ngoại vật ảnh hưởng. Đánh giá túc chủ đang trong giai đoạn nhập môn.】
Nhất Vô Niệm bắt đầu bế quan tu luyện thuật pháp “Bất Động Tâm Chú”, từ trên số liệu thì hắn tu chay có lẽ còn rất lâu mới có thể tu luyện “Bất Động Tâm Chú” đạt tới viên mãn.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua… Lăng Không như lời hứa liền đến đưa cho hắn một chút dược thủy ngâm thân thể cùng một môn công pháp luyện thể. Môn công pháp này được gọi là Luyện Thể Quyết, một môn công pháp Huyền giai thượng phẩm. Công pháp này chủ yếu rèn luyện xương cốt, khí huyết, kinh mạch.
Hắn mất một lúc mới xem xong cuốn công pháp này, suy nghĩ một chút dường như hắn không cần công pháp luyện này nữa. Bởi vì hắn nhớ ra bản thân có hai công pháp thần thông vô cùng lợi hại, “Kim Chung Tráo” cùng “Thiết Bố Sam”. Hiện tại kiêm tu cả cuốn công pháp luyện thể này nữa thì có chút lãng phí, điểm đánh dấu vốn đã không đủ tăng lên tu vi, nếu giờ hao phí thêm điểm cho những cái khác thì lộ ra có chút tạp.
Tu hành kỵ nhất điều gì?
Đó là tạp nhưng không tinh!
Hắn mặc dù có hệ thống nhưng cái gì cũng học thì lại được không bù mất. cái nào cũng hiểu nhưng không tinh cái này đôi khi cũng không phải việc tốt. Đương nhiên việc biết nhiều thì càng tốt nhưng đó không phải là thấy cái gì cũng học, phải biết chọn lọc những cái phù hợp và tinh hoa nhất.
Nhất Vô Niệm cảm thấy bản thân vẫn có chút tham.
Cuối cùng thả lỏng tâm tình đi đả tọa tu luyện.