Vấn Thiên Phàm nói xong liền cười nhạt một tiếng.
Đối diện hắn, Tước Mệnh tôn giả thở dài một tiếng trầm mặc.
“Ngài cũng đã nhận ra rồi chứ, nơi đây đã bị người của ta bố trí trận pháp rồi, một con ruồi cũng khó long thoát nổi. Cho dù ngài có dùng bí thuật, cưỡng ép thương thế, cũng phí công mà thôi. Tốt, lời ta cũng đã nói xong rồi, sư tôn, đây cũng là lần cuối cùng ta gọi ngài một tiếng như vậy. Ngài yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ hậu táng ngài thật chu đáo để báo đáp công dưỡng dục của ngài.”
Nói xong, Vấn Thiên Phàm chợt nhớ tới điều gì, mở miệng nói tiếp: “À, phải rồi. Thiên Huyền Môn ngài cứ giao cho ta, ta đảm bảo sẽ khiến cho tông môn trong tay ta bước vào một thời đại mới, thời đại của các ngươi đã qua rồi. Yên tâm yên nghĩ đi.”
Đồng thời vừa dứt lời, Vấn Thiên Phàm tế ra một thanh đao.
Thanh đao vừa xuất hiện, trong phạm vi hơn chục mét liền bị bao phủ bởi hắc khí nhàn nhạt. Thanh ma đạo tỏa ra sát khí hung tính, bất quá nó lại ngoan ngoãn trôi lơ lửng ở bên cạnh Vấn Thiên Phàm, giống như một sủng vật trung thành. Trên thân đạo không có một vết rỉ nào, vô cùng trơn nhẵn, bất quá tràn đầy những vết nứt, tựa như vô số mảnh vỡ hợp lại với nhau, có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Nhìn gần, liền phát hiện thanh đao này tỏa ra huyết quang rực rỡ bất quá không biết chế tạo từ nguyên liệu gì, nhiệt lượng tỏa ra từ thanh đao vô cùng khủng khiếp, ngay cả Tước Mệnh tôn giả đứng ở đối diện cũng có thể cảm nhận được, trong lòng cực kỳ không thoải mái.
“Ma đao? Vấn Thiên Phàm, không ngờ ngươi đã bước vào con đường ma đạo không lối về, ngay cả thứ tà vật này cũng đã tế luyện.” Tước Mệnh tôn giả nhìn thấy thanh ma đạo con mắt hơi ro rút, trầm giọng nói với Vấn Thiên Phàm.
“Hừ, phí lời làm gì!” Vấn Thiên Phàm khinh thường, nói.
Hắn duỗi tay ra cầm lấy thanh ma đao, chân nguyên trong cơ thể rót vào, ma đao liền phát sinh biến hóa.
Những hình vẽ rắc rối phức tạp che kín trên thân đao, vốn ảm đạm như những đường huyết mạch khô cằn bỗng nhiên tỏa ra quang mang. Trạng thái của thanh đao bắt đầu biến hóa, những đường vân huyết mạch trên thân đao bắt đầu lưu chuyển rất nhanh toàn thân đao đều bị bao phủ bởi quang mang ánh sáng.
— QUẢNG CÁO —
Chưa hết, đột nhiên một luồng huyết khí từ bên trong thân đao tràn ra bên ngoài, mơ hồ bao phủ toàn bộ thanh ma đao.
Ánh mắt của Vấn Thiên Phàm nhìn vào thanh ma đao, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, linh hồn của thanh ma đao đang rung động, nó dường như đang rất hưng phấn.
Thanh ma đao trong tay hắn nổi lên huyết quang, tay trái cầm ma đao giơ lên thúc dục thanh ma đao. Thoáng chốc, ma đao tỏa ra một luồng huyết khí, trên thân đao nhiều hơn một vệt ấn ký hoàn chỉnh. Ấn ý nổi trên mặt thân đọa, gióng như huyết dịch đang chảy, lực lượng cực kỳ cường đại bộc phát ra.
Lực lượng ma tính tràn ngập trong thiên địa.
Trong khoảnh khác này, Tước Mệnh tôn giả chỉ cảm thấy toàn thân nghẹt thở, từ phía đối diện lão cảm nhận được mỗ cỗ lực lượng ma thần kinh khủng sắp được phá phong ấn mà ra, hủy thiên diệt địa.
Tước Mệnh tôn giả theo bản năng lùi lại phía sau một bước, bỗng lão nhớ ra bản thân đang bị vây trong trận pháp, hơn nữa mỗi một giây, một phút trôi qua lực lượng của hắn đang không ngừng giảm xuống. Trong lòng lão trầm xuống, lão biết lần này không thể không toàn lực đối phó, bản thân đã không còn con đường nào khác.
“Oong…”
Hư không chấn động, Tước Mệnh tôn giả lùi lại cách Vấn Thiên Phàm trăm mét, trực tiếp đánh ra một cái Quang Hỏa đại thủ ấn, lão không có bảo tồn thực lực một thủ đánh ra vô cùng rung động. Quang Hỏa đại thủ ẩn được lão đánh ra vụt bay trên không trung hành tẩu, không ngừng tản mát ra lực lượng cường đại, không ngừng có từng tia sợi hỏa diệm tựa như phiêu đãng trên đường đi.
Trong nháy mắt, tựa như có một đại quân từ trên hư không xuất hiện, phá không mà đến, lực lượng mạnh mẽ đánh tới chỗ Vấn Thiên Phàm.
“A…!”
— QUẢNG CÁO —
Thanh ma đao trong tay Vấn Thiên Phàm cũng hoàn toàn phát tán ấn ký, mắt thấy đại thủ ấn che kín bầu trời sắp đánh tới, cũng không dám chậm trễ bổ ra một đao.
Trảm Ngục.
Ma đao gào thét giống như ác tướng từ dưới địa ngục âm sát mà ra, chớp mắt đã va chạm vào Quang Hỏa đại thủ ấn của Tước Mệnh tôn giả, tưởng chừng như đây sẽ là một hồi long tranh hổ đấu. Thế nhưng không, chỉ thấy hư ảnh ma đao dưới huyết quang bao phủ bổ đại thủ ấn của Tước Mệnh tôn giả ra làm hai, hơn nữa còn không có ngừng lại tiếp tục hướng chỗ Tước Mệnh tôn giả lao tới.
Sắc mặt Tước Mệnh tôn giả hơi đổi, hai tay nhanh chóng bắt pháp, một luồng kim quang ở xung quang người lão nhanh chóng tụ lại thành vô số bảo đỉnh, đồng thời hướng phía hư ảnh ma đao đánh tới. Bất quá, lão mặc dù nhanh nhưng tốc độ ma đao cũng không chậm, chớp mắt một cái đã đánh tới người của lão.
“Oành!”
Một đạo huyết sắc quang mang ma đao trực tiếp đánh vào những cái bảo đỉnh kia, phút giây này Tước Mệnh tôn giả chỉ cảm thấy linh hồn đang run rẩy, thân thể đột nhiên run lên, trong ánh mắt của lão hư ảnh ma đao xuất hiện vết nứt, tản mát ra vô số đao mang, đột nhiên quỷ dị biến mất.
Thở phào một hơi, Tước Mệnh tôn giả cảm thấy dường như đã ngăn cản được. Thế nhưng lão đã nhầm, một giây sau đó một cảm giác xuất hiện làm cho tâm thần của lão run lên mãnh liệt, chưa hiểu chuyện gì đã diễn ra, đột nhiên sắc mặt lão đại biến chỉ thấy trong con ngươi của lão hiện ra vô số đao mang, càng ngày càng phóng đại, dù lão cấp tốc thúc dục chân nguyên toàn thân hộ thể bất quá cũng đã chậm.
“Phốc!”
Trên trán của Tước Mệnh tôn giả xuất hiện một đạo huyết quang đường cong, dần dần toàn thân của lão xuất hiện vô vô vết nứt, sau một giây, một tiếng nôt vang thật lớn, thân thể của Tước Mệnh tôn giả trực tiếp nổ tung, mưa máu huyết nhục tràn ngập trên không trung.
Vấn Thiên Phàm ném ra thanh ma đao, chỉ thấy máu huyết của Tước Mệnh tôn giả nhanh chóng bị ma đao hấp thu không sót một giọt nào, sau khi hấp thu hoàn toàn huyết nhục, chỉ thấy trên thân ma đao có một vài vết nứt bắt đầu có xu hướng khép lại, mặc dù chỉ một chút.
— QUẢNG CÁO —
Bất quá làm xong việc này Vấn Thiên Phàm cũng không có rời đi mà cười lạnh nhìn qua một phía, duỗi một tay cách không đánh ra một đại thủ.
“Ầm!”
Một tảng đá chợt nôt tung, và sau đó cách đấy không xa xuất hiện một hình hài màu xanh nước biển. Đây không phải ai khác, chính là nguyên anh của Tước Mệnh tôn giả dưới hình hài một đứa sơ sinh. Bị phát hiện, Tước Mệnh tôn giả cũng không trốn tránh, lão nhìn thật sâu Vấn Thiên Phàm nói:
“Mặc dù ta rất hổ thẹn những việc bản thân đã làm nhưng ta không hối hận. Ngươi nhập ma, đây là thiên cơ đã hiện, giờ đây ngươi đã chứng minh cho mọi người thấy, thiên cơ không sai. Cuối cùng, ngươi cũng sẽ thất bại…”
Lời lão còn chưa nói hết, Vấn Thiên Phàm đã vận chuyển Thôn Tượng Sinh Quyết, một đạo hắc mang đã cuốn lấy nguyên anh của lão trong âm thanh tuyệt vọng… dần dần không gian trở lên tĩnh lặng. Vấn Thiên Phàm mất một đoạn thời gian mới hấp thu hoàn toàn nguyên anh của Tước Mệnh tôn giả. Hắn mở mắt ra, hơi ngẩng đầu lên hư không nói một câu:
“Đây chẳng phải đều do các ngươi ban tặng hay sao…”