Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là điều đó khiến mọi người không ngờ tới.

Ngô Đại Vinh thay vì hiểu, lại giơ tay tát một cú trời giáng lên mặt cậu bé.

Lần này, anh ta đánh mạnh hơn, trực tiếp làm cho cậu bé ngã xuống đất.

” Chính là đánh như vậy sao?” Ngô Đại Vinh nhìn Mã Hiểu Nam nhếch mép hỏi.

” Anh …. Anh …!” Mã Hiểu Nam sắc mặt tức giận tái đi.

“Hừ, hôm nay sự kiện do tôi chủ trì. Tôi không thèm làm xấu mặt cô, cô còn dám leo lên đầu tôi ngồi. Như vậy đi, gọi tất cả người nha cô tới, quỳ xuống trước mặt tôi, như vậy tôi còn có thể tha cho cô! ” Ngô Đại Vinh lạnh lùng nói.

“Ngô Đại Vinh Ngô tổng độc đoán. Bất cứ khi nào xảy ra chuyện, sẽ không bao giờ trực tiếp nhắm vào họ, mà là trực tiếp nhắm vào cả nhà họ! Quá tàn nhẫn!”

“Những người này, xong phim rồi!” Mọi người nói.

” Cô giáo, chúng ta đi thôi!” Còn cậu bé bị đánh lúc này sợ hãi khóc thét, ở nhà khó khăn, bố mẹ đi làm cũng không dễ dàng nhưng giờ đây, cậu thực sự sẽ gọi bố mẹ đến quỳ.

Một cảm giác bất lực và sợ hãi quét qua cơ thể.

Nam sinh này có chút run rẩy.

“Đi? Không dễ dàng như vậy được? Hội nghị sẽ bắt đầu ngay. Tốt nhất đừng làm mất thời gian của tôi. Hơn nữa, lãnh đạo trường cô, người nhà, đều gọi điện thoại đến hết đây cho tôi, đánh em tôi, cũng nên có một lời giải thích thoả đáng!” Ngô Đại Vinh chỉnh người, thật sự là hoàn chỉnh một bộ.

Ngay cả những học sinh khác cũng sợ đến mức không dám thở.

Đây là một vấn đề lớn.

“Mã Hiểu Nam, bây giờ cô đã hiểu chưa? Có người chọc nổi, có người căn bản là không thể đụng vào!” Vương Tiểu Mỹ khoanh tay, nhẹ giọng nói.

“Quên đi, nếu thật sự muốn gọi người nhà tới, thì cứ gọi người nhà của tôi tới là được!” Trần Lạc Thần thì lạnh lùng nhìn hắn.

Vốn dĩ Trần Lạc Thần cũng không muốn làm to chuyện, nên dự định dạy dỗ Vương Tiểu Mỹ này cùng chồng cô ta một chút.

Nhưng bây giờ, vì có người muốn làm lớn chuyện nên Trần Lạc Thần cũng không bận tâm nữa.

Mà lúc này. nhìn ánh mắt khiêu khích của Trần Lạc Thần.

Ngô Đại Vinh chế nLạc Thần: “Được, vậy cậu cứ gọi đi, tôi muốn xem bản lĩnh của cậu thế nào!” Nói xong, Trần Lạc Thần bấm một dãy số liền gọi.

Và mười phút sau.

Rất nhiều xe sang cùng tới một lúc, thậm chí có cả xe ZF (Chính phủ) được độ lại.

Và những người này là ai? Hầu như tất cả các đại gia kinh doanh của Kim Lăng đều ở đây.

“Lý tổng?” Ngô Đại Vinh sắc mặt ngưng trọng hồi lâu, Vương Tiểu Mỹ cũng là sửng sốt.

Chuyện này …. Người đó rốt cuộc là ai.

Ngô Đại Vinh nuốt nước bọt, trong lòng thở dài.

“Người tôi gọi tới, anh đi nói với bọn họ đi?” Trần Lạc Thần liếc nhìn Ngô Đại Vinh chế nLạc Thần.

“Trần Thiếu, người này dám đắc tội với ngài?” Lý Chấn Quốc bước lên hỏi.

Vừa nghe đến hai chữ Trần Thiếu, Ngô Đại Vinh suýt nữa tè ra quần.

Mẹ kiếp, Trần Thiếu? Đúng vậy, trước đó bác sĩ Mã Tiến đã nói rằng Trần Thiếu đang ở đây.

Hắn cũng mạnh dạn mời.

Nhưng bây giờ, người mà hắn thật sự đắc tội lại là Trần Đại Thiếu? Điều này…

Ngô Đại Vinh bị dọa đến thở không ra hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK