Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là một người đàn ông trung niên, bên cạnh có cô con gái nhỏ.

Lúc này, người kia đã không tra tiền còn đem ngọc lấy đi chưa kể đuổi đánh, người trung niên này đã quỳ xuống, đau khổ cầu khẩn..

Người đàn ông trung niên này, con gái lớn bị bệnh nặng, cần tiền gấp nên phải bán chiếc mặt dây chuyền bằng ngọc bích được thừa kế từ tổ tiên với giá rẻ, quả là chiếc mặt dây bằng ngọc được giới trẻ nhà giau này ưa chuộng.

Người đàn ông trung niên buộc phải quỳ xuống van xin, níu giữ chiếc quần tây trẻ tuổi giàu có.

“Hừ, ngươi không nghe nói sao? Chồng ta là chuyên gia. Ngọc bội của ngươi thoạt nhìn là giả, chúng ta nếu không gọi cảnh sát bắt được ngươi thì may cho ngươi rồi, ngươi vẫn còn không buông tay!” ”

Người phụ nữ trang điểm đậm bắt đầu dùng góc nhọn của chiếc túi xách LV để đập vào mặt người đàn ông trung niên và nói.

“Mặt dây chuyền bằng ngọc bích này trị giá ít nhất 100.000 nhân dân tệ. Tôi không thể bán nó với giá thấp. Nếu ngài không mua, xin hãy trả lại ngọc bích cho tôi. Tôi sẽ không bán nó!”

Người đàn ông trung niên khóc.

“Không bán? Ngươi cầm trong tay tất cả năm mươi đô la của ta, trên tay,ta còn có mặt dây chuyền ngọc bích, biểu thị giao dịch đã hoàn thành. Nếu không muốn bán, ngươi có thể trả cho ta 200.000 tệ!”

Còn cô bạn gái lúc này mới lạnh lùng nói khi cầm khối ngọc: “Chỉ cần anh đưa cho chồng tôi 200.000, miếng ngọc vỡ này tôi sẽ trả lại cho anh! Anh cầm đi!”

Sau đó, cô gái ném mặt dây chuyền ngọc bích theo hướng ngược lại.

Người đàn ông trung niên vội vàng bò tới bắt lấy.

Nhưng làm sao có thể nắm bắt được.

Ngay khi mặt dây chuyền ngọc bích rơi xuống đất, nó bị vỡ và rơi ra từng mảnh.

“A! Ngọc của ta!”

Mắt người đàn ông trung niên bị cô gái cầm túi xách đập ra máu, lúc này anh ta kinh ngạc quỳ xuống, cảm giác lúc đó trời sắp sụp đổ!

“Hôm nay chỉ cần bạn gái của ta thích,cái gì ta củng chìu, ngươi nếu là dám làm cho nàng tức giận lên, ngươi tin hay không, ta một điện thoại, là người thân của ngươi ở bệnh viện đều ở không được, lúc đấy lại kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay?.”

Phú thiếu gia đưa ra một cảnh báo lạnh lùng.

Người đàn ông trung niên vừa nghe lời này, liền từ bỏ giãy dụa, vô lực quét người, khó chịu xé rách chính mình tóc: “Ta sai lầm rồi, là mặt dây chuyền ngọc của ta là giả, ta … Ta đi ra để lừa tiền! Ta đáng chết.! ”

“Cha!”

Cô con gái nhỏ ở bên vội vàng chạy lại khóc an ủi bố.

“Anh ơi, không còn vui nữa, đi thôi!”

Cô gái vui vẻ kéo người giàu là phú thiếu gia nói

Nhưng khi chuẩn bị rời đi, cô gái chợt nhận ra tóc mình bị ai đó túm lấy, vội giật lại.

“A!”

Cô đau đớn hét lên …

“Mẹ nó muốn chết, ngươi buông tay cho ta!”

Cô gái bị túm tóc đến phát điên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK