Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùm!

Hỏa Diễm bốc cháy tức thì.

Lý Đạt hét lên như lợn bị thiến.

“A ~!”

Còn Đỗ Nhất Ngưng thì ôm đầu, sợ hãi hét lên.

Lôi Lão Hổ cùng một đám vệ sĩ cũng hoang mang nuốt xuống, mồ hôi lạnh.

Người trước mặt họ lúc này là một con quỷ sống. ( Éo phải người)

Thụp thình thịch!

Tất cả mọi người đều quỳ xuống, không ai dám nhìn vào mắt Trần Lạc Thần.

Hơn nữa, có mấy người đã tè trực tiếp ra quần. ( Em đọc truyện còn suýt nữa … ☺)

“Đúng vậy, chuyện này ta đã biết từ lâu, vừa rồi sao lại nói nhảm nhiều như vậy!”

Trần Lạc Thần lắc đầu cười.

Sau đó anh nhìn Đỗ Nhất Ngưng hỏi: “Đỗ tiểu thư, vừa rồi tôi không nói đùa với cô. Nếu cô thật sự biết tung tích về những người bạn của tôi, hãy dẫn tôi đi gặp bọn họ!”

Đỗ Nhất Ngưng nuốt nước bọt ừng ực, cô ta đang lừa dối Trần Lạc Thần, làm sao cô ta biết bạn của Trần Lạc Thần ở đâu?

Cô sợ, sợ rằng mình sẽ chết nếu nói ra sự thật.

Tuy nhiên, nếu cô không nói sự thật, cô lúc này chắc chắn sẽ chết.

Sau khi suy nghĩ, Đỗ Nhất Ngưng vẫn thành thật thú nhận: “Tôi…… Tôi không có gặp qua bằng hữu của anh, tôi nói dối anh, thực xin lỗi, anh tha cho tôi, tôi sẽ không bao giờ dám nữa!”

“Chẳng lẽ bọn họ đều đi tới khu di tích mà ngươi nói đến, ta nghe nói từ khách sạn người đón bọn họ đi, hắn mặc y phục giống như mười mấy người của ngươi!”

Trần Lạc Thần lạnh lùng hỏi.

“Có thể … có thể là Hứa gia, Hứa thiếu nhà Hứa gia mời, trên ngực bọn họ cũng đều có ký hiệu này!”

Lôi Lão Hổ lúc này mới cúi đầu.

“ Ông chắc chứ?”

Trần Lạc Thần cau mày hỏi.

Lôi Lão Hổ gật đầu như củ tỏi: “Tôi chắc chắn, dám hỏi bạn của ông chủ, có phải là ba nữ hai nam không?”

“Đúng vậy!”

Tử Yên tỷ tỷ là hồn niệm, bây giờ sau ba ngày, lẽ ra chị phải ra khỏi thân thể Tô Nhược Hi.

Trần Lạc Thần lúc này mới gật đầu.

“Đúng vậy. Hai ngày trước, Hứa thiếu mời một ít cao thủ. Bọn họ cũng vô cùng cường đại. Chính là giúp bọn họ phá vỡ chỗ sâu nhất trong di tích! Tiểu nhân đã gặp những người đó mấy lần, bọn họ nói là đang chờ người.”

Nghĩ đến đây, Lôi Lão Hổ nuốt nước miếng: “Chẳng lẽ người mà bọn họ đang chờ, chính là ngài?”

” Không sai, ngươi, dẫn ta đi tìm bọn họ!”

Trần Lạc Thần chống tay sau lưng, nhẹ nói.

Lôi Lão Hổ cả người run lên, gật đầu như củ tỏi!

Khu vườn Hứa gia trang.

Trong phòng khách.

Một người đàn ông trung niên và một thanh niên đang nghiêm túc thảo luận điều gì đó với bảy người mặc đồng phục màu đen ngồi trên ghế sô pha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK