Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Rất xinh đẹp nha, em gái, sao vừa rồi lại không nhìn thấy em?”

Long Thiếu Vân bỗng nhiên híp mắt hỏi.

“Có thể là do cậu Long quá bận rộn, hơn nữa vừa rồi có rất nhiều người, đương nhiên cậu Long không nhìn thấy tôi!”

Nữ sinh mỉm cười.

Cười lên lại càng xinh đẹp.

Nói xong nữ sinh liền muốn tiếp tục rót rượu cho Long Thiếu Vân.

Lại bị Long Thiếu Vân nắm lấy tay: “Em xem,vừa rồi em khiến rượu vang đụng vào người tôi, không thể chỉ nói xin lỗi tôi, nhất định phải dùng một cách nào đó để tôi vui vẻ, khiến tôi không tức giận mới được!”

“Vậy… Vậy cậu Long, cái cách nào mới có thể khiến anh vui vẻ?”

Nữ sinh thẹn thùng nói.

“Ha ha, tới tới tới, đi với tôi! Đến đằng sau đi!”

Long Thiếu Vân thấy còn hơn một giờ đồng hồ nữa mới chính thức bắt đầu, vừa vặn có thể tranh thủ thời gian.

“Cậu Long, bây giờ sao?”

Quản gia ở bên cạnh nhắc nhở.

“Tôi biết rồi, yên tâm đi, tôi sẽ nhanh chóng trở lại!”

Long Thiếu Vân nói.

Sau đó liền dẫn người đẹp đi về phía sau.

“Thiếu Vân, cậu đi đâu vậy?”

Mà lúc này, một nữ sinh chắn trước mặt Long Thiếu Vân.

“Chị dâu, tôi ra đằng sau có chút việc, tôi sẽ lập tức quay lại, ha ha!”

Người trước mặt, đương nhiên là Dương Ngọc, còn có Dương Lộ, em gái của Dương Ngọc, và mấy người bạn học của Dương Lộ cũng được Dương Lộ gọi tới.

Trong mắt Dương Ngọc lóe lên một vòng khinh thường.

Đương nhiên là biết rõ Long Thiếu Vân muốn làm gì.

Thậm chí tối hôm qua, vì một số việc mà Dương Ngọc còn cãi nhau với Long Thiếu Vân.

Vì cái gì?

Đó chính là vì cảnh tượng hoành tráng trong buổi tiệc sinh nhật hôm nay.

Dương Ngọc có ý muốn gọi Trần Lạc Thần tới.

Ý tứ cũng rất đơn giản, hôm nay ngày mà Dương Ngọc cô ta nở mày nở mặt, chắc chắn phải để Trần Lạc Thần đến.

Hơn nữa đây là đâu?

Suối nước nóng sơn trang, lúc trước chính là chỗ này khiến mình đen tối nhất.

Mà ở chỗ này, đánh vào mặt Trần Lạc Thần thì không thể nào tốt hơn.

Thật ra nói trắng ra chính là đánh một lần hai lần vào mặt Trần Lạc Thần vẫn chưa đủ, thứ Dương Ngọc muốn chính là Trần Lạc Thần mất mặt ở trước mặt mình, nhìn khoảnh khắc điên cuồng bây giờ của cô ta, để anh hối hận và khiến anh không thoải mái.

Nhìn đi, rời khỏi Trần Lạc Thần anh thì thế nào, không phải tôi vẫn nở mày nở mặt sao, hối hận cái gì.

Chính là đơn giản như vậy.

Dương Ngọc thật sự không nghĩ gì khác.

Nhưng Long Thiếu Vân lại không giống, bởi vì lần này sinh nhật ở đây chính là nhằm vào Trần Lạc Thần.

Cho nên hai người cãi vã vài câu.

Đương nhiên, cũng không lay chuyển được Long Thiếu Vân.

Lập tức, Dương Ngọc dẫn theo em gái rời đi, cũng không quan tâm đến anh ta.

“Ai nha, cậu Long, rốt cuộc ngài muốn làm gì vậy? Dẫn tôi đến khu phòng khách làm gì chứ? Phía trước còn có rất nhiều khách đấy!”

Nữ sinh nói.

“he he!”

“Cô nói xem ông đây đưa cô tới đây làm gì, đi vào!”

Long Thiếu Vân cười gằn vài tiếng, sau đó giữ chặt tay của nữ sinh, đẩy cô ta vào một căn phòng.

“Anh làm gì vậy!”

Nữ sinh hoảng sợ hét lên: “Có ai không, cứu mạng!”

“Móa nó, hôm nay toàn bộ sơn trang đều là của ông đây, ông xem ai dám…”

“Ầm!”

Bỗng nhiên, cánh cửa bị đá văng ra.

Chỉ thấy ba năm người trực tiếp tràn vào.

“Em gái, mẹ nó, mày dám đụng đến em gái tao, đã quay lại chưa? Tao xem mày còn muốn sống không!”

Một người đàn ông đi tới, hung tợn nói.

Mấy người bên cạnh thì lấy điện thoại di động ra đúng lúc quay video lại.

“A! Anh, anh đã đến, vừa rồi em rất sợ!”

Nữ sinh lập tức đi đến bên cạnh người đàn ông.

Mà Long Thiếu Vân thì giật nảy mình, vội vàng đứng lên, chờ đến khi nhìn thấy diện mạo người đàn ông thì con ngươi bất giác nhảy dựng lên.

“Hầu… Hầu Tam? Tại sao lại là anh? Anh vào bằng cách nào?”

Long Thiếu Vân trực tiếp đổ mồ hôi lạnh.

“Trùng hợp vậy, hóa ra là cậu Long, được lắm, mày dám vũ nhục đứa em gái mà tao yêu thương nhất như vậy, con mẹ nó chứ, tao giết mày!”

Nói xong, Hầu Tam nhảy dựng lên một cước đạp thẳng vào ngực Long Thiếu Vân..

Long Thiếu Vân từ đầu giường bên kia bay thẳng sang một bên khác.

Che ngực, cảm giác máu cũng sắp nôn ra.

“Đè hắn ta lại cho tôi!”

Hầu Tam phân phó thuộc hạ.

Lập tức liền có mấy người đè Long Thiếu Vân xuống.

Long Thiếu Vân bị dọa đến mức mặt mũi trắng bệch: “Người đâu, người đâu!”

Giờ phút này giọng nói gào thét tê liệt.

“Gào đi, gào to lên, trong căn phòng này cho dù mày có gào rách cổ họng cũng không có ai nghe thấy, đầu tiên mày phái người giết tao, bây giờ lại làm chuyện này với em gái tao, Long Thiếu Vân, tao và mày không đội trời chung!”

Nói xong, một cái tát nữa được đánh ra.

“Tam… Tam gia, tôi sai rồi, tôi sai rồi, ngài có em gái lúc nào vậy? Tôi không biết!”

Long Thiếu Vân trực tiếp nhận sai.

“Bốp!”

Một cái tát nữa vung lại vung lên mặt: “Mày còn dám hỏi lại tao, mày đối xử với em gái tao như vậy, mày còn dám lý luận!”

“Tôi sai rồi tôi sai rồi! Hầu Tam, mặc dù hai ta có ân oán, tôi biết anh muốn báo thù tôi, nói trắng ra là anh muốn tiền có đúng không? Hôm nay là sinh nhật tôi, trưởng bối nhà họ Long chúng tôi cũng tới, chúng ta có chuyện gì thì hãy thương lượng, anh muốn bao nhiêu tiền, tôi cho anh là được!”

Long Thiếu Vân cũng không ngốc, sao không nhận ra đây là mình bị lừa.

Cố ý hãm hại mình.

Giờ phút này anh ta thật sự hối hận vừa rồi không nhịn được.

“Mặt khác Hầu Tam, thân phận của tôi anh cũng biết rõ, đắc tội với tôi cũng không có điểm nào tốt đúng không? Hơn nữa tôi nghe nói, toàn bộ sơn trang đều có camera giám sát an ninh, các người ở đây không được bao lâu sẽ bị người của tôi phát hiện, đến lúc đó bọn họ chạy đến, anh cũng không có kết thúc tốt đẹp, cứ như vậy, anh cầm tiền rồi rời đi!”

Long Thiếu Vân vội nói.

“Được nha cậu Long, đã là lúc này rồi mà vẫn không quên hù dọa tao, hơn nữa bọn tao đi bằng cửa sau, mà mày không biết camera giám sát an ninh này năm đó là do ai lắp đặt sao?”

Hầu Tam cười lạnh.

“Ai?”

“Là tao nha!”

Hầu Tam vừa hét vừa tát thêm một cái.

Long Thiếu Vân nuốt một ngụm nước bọt.

“Vậy anh muốn thế nào?”

“Tao muốn sao, rất đơn giản, hôm nay mày làm nhục em gái tao để tao bắt tại trận, thế này đi, tao cũng không cần tiền thối của mày, mày quỳ xuống cho tao, gọi tao ba tiếng ông nội, sau đó nói thêm câu tôi là súc sinh, tao sẽ tha cho mày, thế nào?”

Hầu Tam cười lạnh.

“Đừng nằm mơ!”

“Ba!”

Lại là một cái cái tát, còn mạnh miệng: “Hôm nay Hầu Tam tao không thèm đếm xỉa, cùng lắm thì đồng quy vu tận với mày, dù sao thì tên khốn kiếp mày cũng không tha cho tao!”

Nói xong, Hầu Tam muốn móc dao ra.

Mà nhìn Hầu Tam đỏ ngầu cả mắt, anh ta cũng biết rõ mình và Hầu Tam chính là mối thù sinh tử, thật sự việc gì cũng có thể làm được.

“Đừng đừng đừng, tôi gọi, Tam gia, tôi gọi!”

Lập tức, Long Thiếu Vân bị dọa quỳ xuống: “Ông nội, tôi là súc sinh!”

“…”

Liên tiếp gọi ba tiếng.

Mà cảnh này cũng bị những người còn lại quay video.

Đợi đến khi Long Thiếu Vân hét lên đến tiếng thứ ba.

Anh ta đột nhiên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, kéo ga giường bên cạnh ném về phía Hầu Tam.

Sau đó liền đứng dậy, mở cửa sổ ra, trực tiếp nhảy ra ngoài.

“Móa nó, đừng để tên này chạy!”

Hầu Tam cũng sững sờ, vội vàng đuổi theo.

Nhưng Long Thiếu Vân vừa chạy vừa gào to, đương nhiên là để bảo vệ phía trước nghe được động tĩnh.

“Cậu Long!”

Sau đó liền thấy Trường Mao mang theo một nhóm bảo vệ chạy tới…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK