Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quỷ đại sư nói.

Trần Lạc Thần đến và làm theo lệnh.

Chạm vào đầu rồng lạnh lẽo, không qua bao lâu, chín Cửu Long hai mắt đột nhiên sáng lên, sáng lên một đạo ánh sáng màu lục, toàn thân sáng bóng, giống như chín con rồng này còn sống.

Trần Lạc Thần kinh ngạc nhìn.

Không bao lâu..

Phút chốc vài tiếng.

Đồng tiền miệng chín Đồng Long rơi xuống đất, bày thành một hình dạng.

Quỷ tính tử đã đi tới.

Ông ta bắt đầu quan sát kỹ những đồng tiền này.

Thật lâu sau, ông khẽ gật đầu.

“thế nào?”

Trần Lạc Thần hỏi.

Nói thật, Trần Lạc Thần trong đầu hiện tại có quá nhiều câu hỏi, nhưng nói trắng ra,anh vẫn là không thể tin được lão nhân gia này, cho nên Trần Lạc Thần mới yêu cầu hắn tính toán kết quả người mà anh tìm, nếu mà ông ta. có thể phân tích ra tám chín phần mười, thì Trần Lạc Thần mới có thể chân chính tin tưởng hắn.

“Đã có đáp án, quẻ tượng bên trên biểu hiện, Quẻ cho thấy Trần Thiếu gia có nhân duyên, chỉ cần tìm được nhân duyên này mới có thể gặp được người mình muốn gặp!”

“Và người Trần thiếu gia muốn gặp vẫn còn sống!”

Ông già cười nói.

Trần Lạc Thần nhíu mày:

“Vậy thì ông có biết, người tôi muốn gặp ở đâu không?”

Trần Lạc Thần có chút kích động hỏi.

Quỷ tính tử lắc đầu: “Vị trí của cô ấy rất mơ hồ, có vẻ gần mà không gần, xa có vẻ không xa, có vẻ đông mà không phải đông, tây mà không phải tây! Không thể nhìn rõ, thực tế là thấy không rõ! ”

“Bởi vì quẻ tượng bên trên biểu hiện,ngươi còn vướng một đoạn duyên phận, và tâm của ngươi cũng không thành, tâm không thành, liền không có thiên cơ có thể nói!”.

Duyên phận?

Trần Lạc Thần trong lòng kỳ quái.

Kể từ khi yêu Tô Đồng Hân thời đại học, trong lòng tôi đã không còn cô gái nào khác.

Thế duyên phận ở đâu nữa? (ở Tần Lam chứ ở đâu)

Đối với Tần Nhã? Tôi chỉ có cảm giác có lỗi với cô ấy, loại tâm lý này rất phức tạp, tôi không yêu cô ấy, nhưng tôi sẽ chủ động quan tâm cô ấy, nhưng tôi đã quyết định giải thích mọi chuyện cho cô ấy.

Đối với chị Lam? Tôi đối xử với cô ấy như em gái ruột của mình, mặc dù cô ấy là vợ sắp cưới của tôi, nhưng cô ấy đến từ đâu?

Về phần Triệu Nhất Phàm, liền lại càng không cần phải nói..

“Ta không có duyên phận! Ngoại trừ Đồng Hân ta tìm, ta không có tình yêu nào khác.”

Trần Lạc Thần nói.

“Ha ha, số mệnh của thế giới, cái gọi là định mệnh của thế giới, là số phận của thế giới của bạn. Nếu ngươi không có tình yêu bây giờ, không có nghĩa là ngươi sẽ không có nó trong tương lai, bởi vì tình yêu của ngươi đi theo con đường của thiên đạo và đã được vun đắp qua nhiều thế hệ! ”

Quỷ tính tử cười nói.

“Ta không tin, yêu và không yêu, là ta quyết định! Cái gì thiên đạo, ta ghét nhất các người những ngày giảng thiên đạo, vận mệnh của ta đều ở trong tay của ta!”

Trần Lạc Thần trong lòng dâng lên một tia tức giận.

Hiện tại quá ghét loại này bị người khác chi phối cảm xúc.

“Trần Thiếu gia, không phải do ngươi không tin! Quẻ cho thấy ngươi quả nhiên có nhân duyên nhưng chưa tới, mặc cho ngươi đạp phá hay đủ mọi cách, cũng tìm không thấy chỗ ngươi yêu, ngươi sẽ không tìm được tình yêu của ngươi! “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK