Đến ba giờ chiều, cô mới chỉ vào phòng vệ sinh một chuyến thôi mà quay lại đã thấy một chồng tập tài liệu trên bàn.
Thấy Hạ Tinh Tinh đứng bên cạnh là cô đoán được ngay đây là tác phẩm của ai. "Làm cái gì thế này?". Hạ Tinh Tinh cất tiếng như ra lệnh: "Trong hôm nay chồng tài liệu này bắt buộc phải được ghi vào máy tính, vốn là có một đồng nghiệp nữa làm cùng cô nhưng hiện tại anh ta có việc gấp xin nghỉ rồi, vậy nên cô phải làm hết thôi. Nhớ đó! Vì mai cần dùng rồi nên hãy chỉnh sửa lại số liệu ngay đi, hạn cuối trong hôm nay thôi".
Thư Tình lật qua tập tài liệu một lần, việc yêu cầu tính tỉ mỉ cao, toàn những thao tác thủ công vụn vặt rất tốn thời gian, nếu một mình cô làm hết trong hôm nay thì chắc chắn sẽ phải tăng ca rồi. "Nếu đã gấp thì sao không đưa tôi sớm hơn?" Hạ Tinh Tinh nói nghe rất hợp tình hợp lý: "Kế hoạch có sự thay đổi, tôi cũng vừa mới nhận
được yêu cầu ở bên trên thôi, trong công việc đột nhiên phát sinh ra sự cố là điều rất bình
thường, thái độ như đang than vãn này của cô là gì vậy hả? Thư Tình, tuy cô là vợ chưa cưới
của Hoắc tổng nhưng đã tới công ty rồi thì tôi nghĩ hãy cố gắng mà làm tròn trách nhiệm của
mình đi chứ?"
Sao Thư Tình sao có thể không nhận ra cái suy tính trong lòng người phụ nữ này, nhưng nếu cô đã tới rồi thì cái gì cần làm vẫn phải làm thôi. "Đương nhiên" Nói xong thì cô ngồi xuống, lật nhìn tài liệu. Hạ Tinh Tinh nở nụ cười khoái trá, kỳ thực sáng nay cấp trên đã thông báo rồi nhưng cô ta cố ý đến bây giờ mới nói cho Thư Tình, còn vị đồng nghiệp kia nghỉ làm cũng là tác phẩm của người phụ nữ này.
Hôm nay Thư Tình không tăng ca đến mười giờ thì còn lâu mới làm xong được, tới lúc đó cho cô nếm đủ thế nào là eo mỏi lưng đau.
"Nhớ đấy, phải tỉ mỉ đối chiếu các số liệu cho cẩn thận, không thể có sai sót được, mỗi một
con số đều cần sự chính xác, nhầm một số thôi cũng có thể dẫn tới việc thống kê số liệu
cuối cùng xảy ra sai lầm"
Thư Tình sốt ruột liếc người đàn bà dài dòng này một cái: "Còn chuyện gì không? Có thì nói trong một lần luôn đi."
"Hết rồi"
"Hết thì mời cô đi cho bản thân cô không có việc khác để làm à?" Bị nói như vậy trước mặt bao nhiêu đồng nghiệp khác, Hạ Tinh Tinh thấy mình không còn tí
thể diện nào nữa rồi.
Thư Tình dù có là vợ chưa cưới của Hoắc tổng đi nữa thì giờ cũng chỉ là một đứa thư ký quèn, mà cô ta mang danh thư ký trưởng thì chả cần phải giữ lễ phép làm gì. Một đứa nhà quê thì bày đặt kiêu căng gì chứ, cô ta chính là khó chịu cái bộ dạng vênh váo
của Thư Tình.
Hạ Tinh Tinh lườm cô từ đầu tới chân một lượt rồi quay người rời đi.
Trong lòng thì đang mắng chửi: "Hừ! Cứ từ từ mà làm, đừng tưởng như vậy là xong! Màn kịch hay còn ở đằng sau kìa! Loại như cô thì chẳng ai thèm giúp đỡ đâu!"
Thư Tình đã sắp xếp phân loại xong cho tập tài liệu, vị trí nhớ của cô rất tốt, có thể nói là xem đâu nhớ đó. Sau khi đã nắm rõ được khái quát về công việc, cũng hiểu tới cuối phải làm khía cạnh nào của số liệu thì mới bắt tay vào việc. Quá trình có hơi lộn xộn nhưng đối với cô thì không hề khó khăn, sau khi đã quen tay thì tốc
độ càng ngày càng nhanh.
Tiếng gõ phím nhanh như một cái máy dẫn tới sự chú ý của các đồng nghiệp xung quanh,
họ rầm rì bàn tán:
"Cậu xem tốc độ gõ của cô ấy nhanh chưa kìa, tôi thấy mình đã nhanh lắm rồi mà chắc chắn cũng không thắng được." "Vốn tưởng từ quê lên thì sẽ không hiểu những cái này, ai ngờ cách làm việc cũng khá chuyên nghiệp đó" "Đúng nha, cậu có nhìn thấy năng suất làm việc cực cao của cô ấy sáng nay không? Xem ra dù có là nhà quê thì cũng khá ổn nhỉ, không có gì ông cụ Hoắc chọn làm vợ chưa cưới cho Hoắc tổng được, ông lão cũng đâu có ngốc”. "Vậy thì sao chứ? Cậu không nhìn ra Hoắc tổng không có tình cảm với cô ấy à? Sớm muộn cũng phải rời khỏi đây thôi, giờ cô ấy đắc tội với thư ký trưởng, đã vậy hôm nay còn cố ý giao cái công việc phiền toái này thì tháng ngày sau đừng mơ được trải qua dễ dàng, vậy nên chỉ xem cô ấy chống đỡ được bao lâu thôi."
"Ôi đừng quan tâm, đừng quan tâm nữa, chúng ta cũng không quản nổi, không cẩn thận còn rước họa vào người..."
Tiếng thảo luận của hai người chữ được chữ không truyền tới bên tai, Thư Tình cũng không
quan tâm lắm mà chỉ tập trung vào công việc đang làm.
Cô cũng không có ý định ngược đãi bản thân, đói thì có đồ ăn vặt, khát thì đi pha một cốc trà, mệt thì dạo một vòng nhà vệ sinh để thả lỏng.
Từ tối cho tới khi tan làm, nhưng có vẻ vì lượng công việc nhiều nên đa số mọi người cũng không vội về lắm, Thư Tình đi ăn bữa tối rồi lại ung dung quay về làm việc tiếp.
Con người có chính là không thể làm hại đến cái bụng của mình, dù làm gì thì cũng phải ăn cơm đúng giờ.
Hạ Tinh Tinh đợi cô trở về rồi tức giận đập tay lên bàn: "Thư Tình! Việc cô làm chưa xong còn chạy lung tung! Tôi nói cô rồi, hôm nay phải thống kê xong chỗ số liệu này vì mai cần dùng đến, mà cô thì sao, hết ăn rồi đi uống nước, lại còn nhàn rỗi đi tản bộ, thái độ gì vậy hả! Không muốn làm thì cứ nói thẳng ra tôi cho người khác xử lí. Nếu vì sự chậm trễ của cô mà gây ra tổn thất cho công ty thì cô có gánh được cái trách nhiệm đó không?"