Mục lục
Nháp - Tuyệt Thế Long Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời ơi, châm cứu còn có thể dùng như vậy ư? Đúng là quá thần kỳ, thực sự chưa từng nghe thấy.

Người phụ nữ bước tới với vẻ mặt áy náy, không ngừng nói xin lỗi Dương Phàm.

"Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã cứu cháu gái của tôi."

"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi quá nóng vội."

Dương Phàm mỉm cười, nói: "Không sao, chị đánh người cũng không đau."

Người phụ nữ xấu hổ cười, trong lòng có chút không được tự nhiên, cô ta lấy điện thoại di động ra, lưu lại thông tin liên lạc của Dương Phàm.

Lúc này, xe cấp cứu đã đến, Dương Phàm lấy ba cây kim bạc ra khỏi cánh tay trái của cô gái.

Cô gái được đưa lên xe cấp cứu, sau khi cảm ơn Dương Phàm một lần nữa, người phụ nữ lấy một chiếc túi trên xe xuống rồi cũng đi theo xe cứu thương.

Mọi người xung quanh cũng giải tán.

Tai nạn giao thông đã được cảnh sát giao thông xử lý.

Sau tất cả những chuyện ồn ào này, Dương Phàm không còn tâm trạng đi dạo nữa.

Hắn lái xe thẳng về biệt thự.

Khoảng hơn năm giờ chiều, Dương Phàm nhận được cuộc gọi từ người phụ nữ.

Tình trạng của cháu gái cô ta đã ổn định nhưng vẫn phải ở lại bệnh viện để theo dõi, lúc này người phụ nữ mới thấy yên tâm và mời Dương Phàm đi ăn cơm.

Dương Phàm định từ chối, dù sao hắn cũng chỉ tiện tay thôi, nhưng lại không chịu nổi sự năn nỉ của người phụ nữ, hắn đành phải đồng ý.

Không lâu sau, hắn chỉ thu dọn đồ đạc đơn giản, thay bộ quần áo khác rồi lái xe đến nơi mà người phụ nữ đã hẹn - khách sạn Thiên Hải.

Sau khi đỗ xe, Dương Phàm nhìn thấy hơn mười người đang đợi ở cửa khách sạn.

Người dẫn đầu là người phụ nữ kia.

Khi nhìn thấy người phụ nữ, Dương Phàm cũng giật cả mình, tình hình ban ngày rất khẩn cấp, cộng thêm người phụ nữ có chút nhếch nhác.

Trong ấn tượng của hắn, đúng là một người đẹp.

Nhưng khi gặp lại, vẫn bị làm cho kinh ngạc.

Dáng người của người phụ nữ cao ráo, khí chất bất phàm, mặc một chiếc váy dài bó sát màu đỏ tía, để lộ toàn bộ dáng người mềm mại thướt tha, ngực nhô cao có vẻ hơi khoa trương, làm cho người ta có cảm giác mỗi lần cô ta thở giống như đang nâng tạ vậy.

Làn da trên khuôn mặt mềm mại, mịn màng và bóng loáng, giống như thổi một cái cũng vỡ.

Các đường nét trên khuôn mặt càng khiến người khác không thể xoi mói được.

Đây có lẽ là giới hạn tối đa của thế giới mập mạp rồi.

So với Tô Mộng Dao thì mỗi người một vẻ, cô ta có vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành hơn, khí chất cũng nổi bật hơn một chút.

Dương Phàm không nhịn được lại nhìn thêm một hồi.

Lúc này hắn mới hiểu được những hôn quân thời xưa: đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao, vua từ nay không vào triều sớm.

Người phụ nữ nhìn thấy Dương Phàm liền cười rạng rỡ như hoa mẫu đơn nở rộ.

Cô ta nhẹ nhàng bước tới chào đón Dương Phàm, nói: "Tiểu thần y, xin mời vào trong."

Cô ta vừa nói vừa đi song song với Dương Phàm vào khách sạn, hơn mười vệ sĩ mặc vest theo sát phía sau.

Người phụ nữ này có khí chất mạnh mẽ, Dương Phàm cảm thấy có chút mất tự nhiên khi đi cùng cô ta.

Đặc biệt là khi vô tình nhìn thấy bộ ngực lớn đó, Dương Phàm lập tức dời ánh nhìn đi, sợ rằng sẽ gây ra phản ứng không tốt gì đó, tạo ra tình huống khó xử mà mọi người đàn ông đều gặp phải.


Người phụ nữ dẫn Dương Phàm lên tầng cao nhất, bước vào một căn phòng riêng sang trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK