Mục lục
Nháp - Tuyệt Thế Long Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Phàm không biết suy nghĩ trong lòng Đường Ngữ Yên.

Hắn bước ra khỏi cửa nhà và ngồi xuống sân.

Hắn nghĩ đến cảm giác lúc mình có cơ hội sắp đột phá trước đó và rơi vào trầm tư.

Nhưng cho dù hắn có nghĩ thế nào cũng không tìm lại được cảm giác đó.

Đúng là có thể gặp mà không thể cầu, loại chuyện này không thể cưỡng cầu được.

Nghĩ đến đây, Dương Phàm không bận tâm đến những chuyện vụn vặt nữa, bèn đi vào nhà tắm rửa rồi ngủ.

......

Sáng sớm hôm sau, Dương Phàm nhận được cuộc điện thoại của Tô Mộng Dao.

“Dương Phàm, chuyện của nhà họ Mộ Dung là do anh giúp đỡ đúng không?”

Sáng sớm hôm nay, có một người của nhà họ Mộ Dung đã đến xin lỗi Tô Mộng Dao và hứa sau này sẽ hủy bỏ khoản hoa hồng với Tập đoàn Tô Thị.

Tô Mộng Dao rất khó hiểu, vì vậy cô ấy đã nhớ đến Dương Phàm.

Lúc cô ấy nói mọi chuyện cho Dương Phàm biết ngày hôm qua, Dương Phàm đã nói sẽ giúp cô ấy giải quyết vấn đề.

Lúc đó, cô ấy còn tưởng là hắn nói đùa nhưng không ngờ sáng sớm nay nhà họ Mộ Dung lại cho người đến xin lỗi.

Mặc dù cô ấy không tin Dương Phàm có thể giải quyết sự uy hiếp của nhà họ Mộ Dung, nhưng cô ấy thực sự không thể nghĩ ra ai khác có thể giải quyết vấn đề này ngoại trừ Dương Phàm.

Dương Phàm bấm nghe điện thoại, lập tức nghe thấy Tô Mộng Dao hỏi.

Hắn cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói: “Không phải anh đã hứa với em là sẽ giúp em giải quyết sao? Đương nhiên anh sẽ không nuốt lời rồi.”

Trong lòng Tô Mộng Dao kinh ngạc, cô ấy không biết rốt cuộc mấy năm nay Dương Phàm đã trải qua những chuyện gì, cũng không biết rốt cuộc thân phận của Dương Phàm là gì.

Một vấn đề khiến nhà họ Tô vô cùng khổ sở, nhưng hắn vừa mới biết chuyện đã giúp đỡ cô ấy giải quyết xong xuôi rồi, hơn nữa, nghe có vẻ giải quyết rất dễ dàng.

Với một người đàn ông như vậy, cô gái nào mà không bị cám dỗ chứ?

Tô Mộng Dao dịu dàng nói: “Anh vừa mới xuất hiện đã giúp nhà họ Tô giải quyết rất nhiều vấn đề nan giải như thế, anh nói xem em nên cảm ơn anh như thế nào đây?”

Dương Phàm khẽ mỉm cười: “Nhà họ Tô đã có công ơn nuôi dưỡng anh, đây đều là những chuyện anh nên làm, không có gì phải cảm ơn hay không cảm ơn hết.”

Tô Mộng Dao nói: “Như thế làm sao mà được, anh đã làm nhiều chuyện như vậy cho nhà họ Tô rồi, nếu ngay cả việc cảm ơn anh mà em còn không làm thì có phải là quá vong ơn bội nghĩa rồi không?”

Dương Phàm mỉm cười hỏi: “Vậy em định cảm ơn anh thế nào đây?”

Đầu bên kia điện thoại im lặng một lát, chỉ nghe Tô Mộng Dao có chút ngượng ngùng nói: “Hay là em thấy thân báo đáp nhé?”

Nghe vậy, ban đầu Dương Phàm hơi sững sờ, hắn thật sự không ngờ một cô gái luôn luôn rụt rè và hướng nội như Tô Mộng Dao lại nói ra một câu như vậy.

Hắn cười ha hà và nói: “Em xem chuyện đó là cảm ơn ư? Thế này không phải là trừng phạt nặng à?”

Hắn vừa nói ra câu này, Tô Mộng Dao ở đầu bên kia điện thoại lập tức mất hứng.

Dù nói thế nào thì cô ấy cũng là cô gái nổi tiếng xinh đẹp như hoa ở Giang Thành, còn có vô số người theo đuổi đấy.

Bây giờ cô ấy đã chủ động bật đèn xanh rồi, thế mà Dương Phàm này thậm chí còn giả vờ.

Tô Mộng Dao tức giận nói: “Dù sao thì hiện giờ em cũng đang là bạn gái của anh, thế mà anh lại đối xử với em như vậy, anh không thấy cắn rứt lương tâm à?”

“Tối nay chờ em tan làm, em sẽ gọi điện cho anh, chúng ta đi ăn cơm chung nhé.”

Không đợi Dương Phàm trả lời, Tô Mộng Dao đã dứt khoát cúp điện thoại.

Cô ấy sờ sờ hai má nóng bỏng trên mặt mình, có chút không dám tin mình lại có thể chủ động như vậy.

Nhưng cũng nên chủ động một chút.

Dù sao vẫn đang có một cô gái xinh đẹp bên cạnh Dương Phàm đấy, có câu là làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, nếu cô ấy không chủ động trước thì e rằng Dương Phàm sẽ bị người khác chiếm đoạt trước.

Thân phận của Dương Phàm là gì không quan trọng, điều quan trọng là lúc cô ấy gặp khó khăn, hắn luôn là người có mặt giúp đỡ cô ấy.

Điều này cũng khiến Tô Mộng Dao sinh ra sự ỷ lại vào Dương Phàm, bất kể gặp phải chuyện gì, người cô ấy nghĩ đến đầu tiên luôn luôn là hắn.

......

Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh.

Lúc sắc trời đã chạng vạng tối, Dương Phàm nhận được cuộc gọi từ Tô Mộng Dao.

Dương Phàm đi thẳng ra khỏi Tân Giang Hoa Uyển thì nhìn thấy Tô Mộng Dao đã đợi sẵn ở trước cửa tiểu khu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK