Mục lục
Nháp - Tuyệt Thế Long Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Mộng Dao cảm thấy bất an.

Lão Lạc buông tay đang bắt mạch ra, lẩm bẩm nói: "Không đúng, sao hàn khí trong cơ thể bệnh nhân lại trở nên nặng như vậy?"

Dương Phàm vừa mới dẫn dắt Cao Đại Cường, giúp anh ta đột phá đến Luyện Khí Cảnh, chân khí rải rác trong cơ thể tụ lại thành một khối, tất nhiên trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Lão Lạc không hiểu, quay lại nhìn Trương Nguyệt Anh và hỏi: "Bà có cho cậu ta uống thuốc bậy bạ gì không?"

"Không có." Trương Nguyệt Anh tỏ vẻ khó hiểu nhìn về phía Dương Phàm.

Dương Phàm khẽ mỉm cười và nói: "Tôi vừa dẫn dắt hàn khí trong cơ thể anh ta, tuy rằng bây giờ vẫn còn mạnh mẽ, nhưng tạm thời sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho cơ thể."

Lão Lạc vuốt cằm: "Chân khí trong cơ thể cậu ta quả thực đang vận chuyển theo quy luật."

Người thanh niên ở bên cạnh Lão Lạc nói: "Sao cậu có thể chữa trị lung tung cho bệnh nhân chứ, cậu có biết điều này sẽ gây ra hậu quả gì không?"

Dương Phàm khẽ mỉm cười, không thèm để ý.

Trương Nguyệt Anh vội vàng nói: "Tiểu Phàm là bạn thân của Đại Cường, hiện đang là một bác sĩ, cậu ấy nghe nói Đại Cường không khỏe nên đã đến xem một chút."

Thanh niên nói thẳng: "Cậu ta? Hừ, Lão Lạc là Thần y số một ở Giang Thành, nổi tiếng khắp Đông Hải, vậy mà tạm thời còn không có cách nào điều trị, một tên vắt mũi chưa sạch như cậu ta mà có thể làm được gì chứ?"

Vẻ mặt Trương Nguyệt Anh lúng túng nhìn về phía Dương Phàm, không dám nói lời nào.

Dương Phàm chỉ mỉm cười, hoàn toàn không thèm để ý tới.

Vẻ mặt Lão Lạc nghiêm túc, hàn khí vất vả lắm mới kiểm soát được bây giờ lại trở nên rất sinh động, mặc dù đã có quy luật hơn nhiều,nhưng giờ đây rất khó khống chế lại được.

May mắn thay, tạm thời hàn khí không còn làm tổn thương đến cơ thể bệnh nhân nên ông ấy lấy cây châm bạc ra đâm vào cơ thể Cao Đại Cường.

Muốn kích thích các bắp thịt của Cao Đại Cường để xem liệu có hiệu quả không.

Sau một thời gian dài không thấy hiệu quả, Lão Lạc khẽ lắc đầu, cau mày.

Dương Phàm vừa cười vừa nói: "Để tôi làm."

Lời còn chưa dứt, đã nghe thanh niên bên cạnh mỉa mai nói: "Cậu muốn gây rối gì ở đây, ngay cả Lão Lạc cũng không có cách nào, cậu định gây sự chú ý gì đấy?"

Dương Phàm liếc mắt nhìn thanh niên, cười khinh thường.

Thanh niên còn định nói gì đó đã bị Lão Lạc quát lớn.

"Cậu nói gì vậy, bình thường tôi dạy cậu như vậy sao?"

"Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, thái độ không để người khác vào mắt như cậu thì sao có thể tiến bộ được?"

Giọng nói của Lão Lạc rất nhẹ nhàng, thanh niên lại không dám nói thêm gì nữa.

Lão Lạc mỉm cười với Dương Phàm và hỏi: "Cậu trai trẻ có cách điều trị cho cậu ta ư?"

Dương Phàm mỉm cười, nói với Lão Lạc: "Cũng gần như vậy."

Lão Lạc mỉm cười lùi lại một bước nói: "Từ xa xưa, anh hùng xuất thiếu niên, tôi cũng muốn nhìn cậu trai trẻ điều trị như thế nào, cậu trai trẻ không ngại chứ?"

Dương Phàm thấy con người Lão Lạc rất tốt, đương nhiên hắn cũng không kiêng kỵ điều gì.

Hắn lấy ra một gói châm bạc từ trên người, khử trùng và bắt đầu châm cứu cho Cao Đại Cường.

Hàn khi khiến nội tạng của Cao Đại Cường bị tổn thương đáng kể, các bắp thịt càng bị tổn thương nghiêm trọng, muốn hồi phục chỉ có thể dùng quỷ thủ ba mươi sáu châm mới được.

Dương Phàm vừa ra tay, Lão Lạc ở một bên giật mình, thằng nhóc này tuy còn trẻ nhưng lại rất thành thạo kỹ thuật châm kim.

So với mình chỉ có hơn chứ không có kém.

Đây có phải là đệ tử được y môn đào tạo không?

Khi số lượng kim được Dương Phàm châm vào ngày càng tăng, vẻ mặt của Lão Lạc dần trở nên phấn khích hơn.

"Quỷ thủ ba mươi sáu châm?" Lão Lạc lẩm bẩm một câu.

Rất nhanh, Dương Phàm đâm ba mươi sáu cây châm bạc vào Cao Đại Cường.

Cơ thể Cao Đại Cường khẽ run lên, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.

Điều chỉnh từ lệch về đúng, đặc biệt là các bắp thịt trong cơ thể của anh ta đã bị co lại, trở về trạng thái sung huyết thì đương nhiên sẽ đau đớn.

Khi Dương Phàm châm xong, Lạc Thanh Dương đứng một bên quan sát toàn bộ quá trình đã ngây ngẩn cả người, ông ấy hỏi Dương Phàm: "Cậu là người của y môn?"

Dương Phàm cười lắc đầu: "Không phải."

Người sáng lập y môn là Tứ sư huynh của hắn, khi không có việc gì làm thường xuyên hỏi ​​Dương Phàm mấy vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK