CHƯƠNG 680: SỰ NGẠI NGÙNG CỦA BA CÔ GÁI (6)
Vương Lực sau khi nói xong thì nhìn Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân, anh ta biết, tuy anh ta và Lưu Thượng Vinh nói nhiều như vậy, nhưng người đưa ra chủ ý cuối cùng, vẫn là Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân.
“Em thì sao, ý kiến của em là gì?” Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân hỏi.
Lý Vũ Hân nhìn mấy người, sau đó nói thẳng: “Mấy điểm mà trợ lý Lưu nói vừa rồi đều là tồn tại khách quan, trên thực tế, mảnh đất này quả thật là nơi rất thích hợp, các phương diện đều rất tốt, nếu như nói xây dựng công ty, vậy thì nơi này chắc chắn là nơi thích hợp nhất. Vương Lực vừa rồi suy nghĩ cũng rất đúng, vốn đầu tư giai đoạn đầu của chúng ta thật sự quá ít, 240 tỷ, thật ra căn bản không xây dựng được một công ty.
Hơn nữa, khoản chi mà Vương Lực vừa tính thật ra không đầy đủ. Số tiền mà chúng ta trả trước không chỉ nhiều như vậy. Ít nhất chúng ta vẫn cần đầu tư vào quảng cáo, tiền đầu tư vào quảng cáo này lượt thứ nhất ít nhất không thể ít hơn 48 tỷ, hơnF nữa, khoản chi phí này còn tăng dần, sản phẩm mới của một công ty mới, nếu như không có sự ủng hộ của quảng cáo, vậy tương đương với một con đường chết, đây là một khoản đầu tư rất quan trọng.
Chúng ta không có tiền, nếu như có tiền, đầu tư quảng cáo năm đầu tiên tôi chuẩn bị tăng lên ít nhất từ 150-300 tỷ, càng nhiều càng tốt. Thứ hai, RP hàng hóa khoảng 30-60 tỷ căn bản không đủ, 30 tỷ mà anh nói thật ra cũng chỉ là bao gồm thành phố Y, Việt Châu, thành phố Sa và mấy thành phố của Đông Hải chúng ta, mà cái tôi cần thật ra là tất cả các siêu thị lớn của thành phố tuyến một hai ba đều phải tiến hàng buôn bán, khoản chi phí này phải đến tới 150 tỷ. Giả dụ đầu tư như vậy thật ra còn có rất nhiều.
Chỉ là, Vương Lực anh không có làm rõ một điểm, 240 tỷ của chúng ta hiện nay chỉ là khoản đầu tư trong giai đoạn đầu, tại sao lại là khoản đầu tư trong giai đoạn đầu chứ? Vậy tức là nói rõ vẫn còn giai đoạn hai giai đoạn ba, không phải là nói chúng ta chỉ có 240 tỷ này mà kêu anh cầm 240 tỷ này đi làm hết mọi chuyện, nếu như thật sự chỉ có 240 tỷ này, tôi có thể nói rõ, kết cục của công ty này chỉ có thể sập, căn bản không làm lên chuyện gì.
Giai đoạn sau chúng ta sẽ căn cứ theo tình hình mà tiếp tục tiến hành đầu tư vào công ty thực phẩm, tập đoàn trước mắt cơ bản đã dừng đầu tư cho công ty đồ ăn và công ty bảo vệ, toàn bộ tiền đều sẽ rót vào cho công ty thực phẩm, không đến hai năm, cũng tức là năm sau chắc có thể từ rót vào từ 150-180 tỷ từ công ty đồ ăn và công ty bảo vệ vào công ty thực phẩm, ngoài ra, đợi công ty thực phẩm thành lập, sau khi mọi thứ đều chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta còn có thể đem tất cả tư sản của công ty thực phẩm thế chấp cho ngân hàng để vay vốn ngân hàng, tôi nghĩ, 40-60 tỷ vẫn là không thành vấn đề.
Tính toán như vậy, tuy phương diện vốn chúng ta vẫn không dư giả, rất nhiều chỗ vẫn rất căng, nhưng ít nhất miễn cưỡng có thể ứng đối được. Ngoài ra, thật ra ấy, phải xét trên góc độ tiết kiệm chi phí và tiện lợi, lấy mảnh đất này hơn nữa một lần xây dựng được những thứ mà chúng ta muốn đương nhiên là tốt nhất, cũng là tiết kiệm nhất. Dựa vào kế hoạch của chúng ta, 800 mẫu đất này, thật ra đủ dựa theo chúng ta theo kế hoạch cuối cùng của chúng ta, xây dựng bốn nhà xưởng tám đường nước cùng sáu nhà kho, nhưng chúng ta không có tiền, cho nên ấy, có vài chuyện chúng ta không cần thiết phải vội nhất thời, phương diện vốn, cần phải tính toán kỹ càng, nhưng những cái cần phải tiêu thì không được tiết kiệm. Làm tốt dự toán và kế hoạch là được rồi.” Lý Vũ Hân xem như đang an ủi Vương Lực.
Diệp Lăng Thiên nghiêm túc lắng nghe, không có nói chuyện. Rất lâu sau anh bỗng hỏi: “Vũ Hân, nếu như một lần thực hiện hết tất cả mọi thứ của công ty, đại khái cần bao nhiêu tiền?”
“Tất cả?”
“Đúng!”
“Vậy thì nhiều rồi, như em vừa nói, bốn nhà xưởng, sáu nhà kho bao gồm tòa văn phòng, ký túc, nhà ăn tất tần tật, ít nhất khoảng 240 tỷ. Anh hỏi cái này làm gì?” Lý Vũ Hân tò mò hỏi.
Diệp Lăng Thiên không có lên tiếng, rất lâu sau mới hỏi lần nữa: “Bây giờ một lần xây hết những cái này so với sau này từ từ xây thì sẽ tiết kiệm được bao nhiêu chi phí?”
“Em biết cái anh muốn hỏi là gì rồi, cái này em trước đó đã tính qua khoản này, sẽ tiết kiệm khoảng 15%, cũng tức là, nếu như chúng ta bây giờ xây một lần luôn, so với sau này từ từ một năm xây một cái sẽ tiết kiệm được khoảng 54 tỷ. Cái này không bao gồm ảnh hưởng phát sinh, đối với ảnh hưởng phát sinh thật ra không thể ước tính được, có thể lớn có thể nhỏ.
Nếu như chúng ta làm tốt vấn đề quảng cáo hàng trước, thị trưởng phản ánh mạnh, một nhà xưởng và hai đường nước lúc đầu của chúng ta rõ ràng là không đáp ứng đủ nhu cầu, nếu như chúng ta một lần xây dựng hết nhà xưởng và đường nước, như thế tự nhiên có thể tuyển thợ mua thêm thiết bị bất cứ lúc nào cũng có thể đáp ứng đủ nhu cầu, đối với lợi nhuận của công ty và hiệu ứng sản phẩm trước đó đều chỗ tốt. Từ các phương diện mà nói, một lần xây hết tốt hơn rất nhiều so với xây dần dần, nhưng bây giờ vấn đề mấu chốt là không có tiền. Đương nhiên, em vẫn phát biểu cách nhìn của em, em rất coi trọng mảnh đất này.” Lý Vũ Hân từ từ nói.
Diệp Lăng Thiên từ từ châm một điếu thuốc, dùng tay chầm chậm gõ lên mặt bàn. Lý Vũ Hân thấy dáng vẻ của Diệp Lăng Thiên thì biết Diệp Lăng Thiên bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề rồi, sau đó đem chiếc gạt tàn để ở trước mặt mình đến trước mặt Diệp Lăng Thiên, sau đó ngồi lại chỗ của mình, yên lặng đợi Diệp Lăng Thiên nói chuyện. Vương Lực và Lưu Thượng Vinh cũng đều không có nói chuyện, yên lặng ở đó chờ đợi quyết định cuối cùng của Diệp Lăng Thiên.
“Đầu tiên, tôi xác định trước một điểm, đó chính là địa điểm của công ty thì chọn mảnh đất này. Thật ra ở vấn đề của mảnh đất này, ý kiến của tất cả chúng ta đều thống nhất, cái lo lắng duy nhất chính là vấn đề vốn, dựa theo lời giải thích của Vũ Hân vừa rồi, ít nhất trong phương diện vốn sẽ không xảy ra vấn đề lớn, hơn nữa, cho dù có vấn đề, cũng không phải là vấn đề mười mấy tỷ, mười mấy tỷ đối với chúng ta mà nói, không tính là chuyện sẽ khiến người ta đau đầu, cho nên, chọn mảnh đất này.
Lưu Thượng Vinh, ông bắt đầu từ ngày mai thì bắt đầu đi bàn chuyện mảnh đất này, có gì liên lạc với Vương Lực, nhanh chóng lấy được mảnh đất này về tay, sau đó làm xong các thủ tục liên quan. Vương Lực, cậu trước mắt tạm thời không cần quá lo lắng về vấn đề vốn, dù sao tất cả đều dựa vào ước tính mà làm. Chuyện cậu hiện nay cần làm, đầu tiên chính là sắp xếp nhân thủ làm một bản phương án kế hoạch, bao gồm cả kế hoạch xây dựng và kinh phí của cả công ty và kế hoạch phân bổ nhân sự, nguồn vốn, kế hoạch phát triển sau khi công ty thành lập.
Vấn đề mấu chốt có thể bàn bạc với Vũ Hân, sau khi làm xong thì giao cho Vũ Hân trước, Vũ Hân sau khi chỉnh sửa thì giao cho tôi. Có vấn đề gì không? Hai người thì sao?” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói với Lưu Thượng Vinh và Vương Lực.