Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Yến, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đây là một người phụ nữ vừa hiền lành vừa dũng cảm, bẻ bề ngoài trông có thể kiên cường, thật ra trong lòng vẫn rất mềm yếu, trong lòng của Diệp Lăng Thiên cũng biết rất rõ ràng là vì Lý Yến không muốn kết hôn, không muốn sinh con ra, chủ yếu nhất chính là không muốn làm cho Diệp Lăng Thiên phải khó xử.
Diệp Lăng Thiên đi theo Lý Yến ra bên ngoài, Lý Yến nhìn mẹ vẫn đang ngồi trước bàn ăn như cũ, quay người đi vào phòng ngủ của Lý Đông Sinh. Đi vào trong phòng ngủ, Lý Yến nhìn thấy Lý Đông Sinh còn đang tức giận đứng ở ngoài ban công, cô ta đứng ở phía sau lưng, nói: “Ba, con xin lỗi, ba đi ra ngoài đi, chúng ta thương lượng chuyện này một chút.”
Lý Đông Sinh xoay mặt qua nhìn Lý Yến, hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vào trong phòng khách, người một nhà ngồi ở trên ghế salon, Lý Yến lên tiếng nói: “Ba, mẹ, con thật sự xin lỗi, lúc nãy là do con có chút vấn đề, vẫn còn chưa nghĩ rõ ràng, nhưng mà hiện tại còn đang nghĩ thông suốt rồi. Con với Lăng Thiên sẽ nhanh chóng kết hôn, sẽ sinh đứa bé ra, ngày mai con với Lăng Thiên sẽ đi nhận giấy đăng ký kết hôn.”
“Tốt tốt tốt.” Mẹ của Lý Yến nghe thấy câu nói này của Lý Yến, bỗng nhiên lại rơi nước mắt.
“Kết hôn thì kết hôn, nhưng mà có một số việc ba nhất định phải sớm nói với hai đứa tại đây, trước tiên chúng ta nói những lời nói khó nghe trước. Kết hôn không phải là trò đùa, càng không phải là chuyện giỡn chơi, không phải là ngày hôm nay con nói là mình muốn kết hôn, ngày mai hai đứa bởi vì chuyện gì đó mà cãi nhau khóc lóc muốn ly hôn, nếu là như vậy thì hai đứa các con còn không bằng đừng kết hôn, kết hôn là chuyện cả một đời, kết hôn chính là một lời hứa giữa hai đứa với nhau, là một phần trách nhiệm. Nói cho các con biết, sau này hai người các con chính là một gia đình chỉnh thể, cho dù có gặp phải chuyện gì dù tốt hay xấu, cả hai đều phải ủng hộ đi đến cả một đời này.”
“Là ba mẹ, chúng ta hy vọng hai đứa các con có thể bảo vệ lẫn nhau, thông cảm lẫn nhau, đến bạc đầu răng long. Có một câu nói chúng ta đã nghe nói rất nhiều, nhưng mà các con vẫn còn chưa kết hôn, có lẽ là rất khó hiểu được hàm nghĩa thật sự của nó, đó chính là gia đình hòa thuận vạn sự dễ dàng, ngoài ra còn có câu nói thiếu niên là vợ chồng đến già là bạn bè. Cuộc đời của con người có thể gặp được rất nhiều người, từ ba mẹ cho đến con cái, còn có bạn bè đồng nghiệp, nhưng mà người chân chính đáng tin cậy có thể làm bạn với nhau chỉ có thể là một nửa kia, bởi vì đó mới chính là người thân thiết và đáng tin nhất, ba hy vọng là các con có thể nhớ kỹ những lời mà ba đã nói vào ngày hôm nay.” Lý Đông Sinh tiếp nhận lời của vợ mình rồi nghiêm túc nói.
“Ba, mẹ, hai người yên tâm đi, chúng con nhất định sẽ ở bên nhau thật yên bình.” Lý Yến nhìn ba mẹ của mình, lại nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó trực tiếp đưa tay kéo Diệp Lăng Thiên, nắm tay của Diệp Lăng Thiên rồi nói.
“Tốt tốt, người làm ba làm mẹ cũng không có nguyện vọng gì khác, nguyện vọng duy nhất đó chính là hy vọng các con có thể hạnh phúc bình an, chỉ có các con hạnh phúc rồi thì chúng ta mới yên tâm.” Mẹ của Lý Yến vừa lau nước mắt vừa nói.
Diệp Lăng Thiên gật đầu, sau đó nắm tay của Lý Yến ngồi xuống ở trên ghế sa lông, nói với Lý Đông Sinh và mẹ của Lý Yến: “Thưa chú, thưa dì, có một số chuyện con nghĩ là cần phải thương lượng với hai người một chút, cũng là trưng cầu ý kiến của hai người. Đầu tiên chính là chuyện hôn lễ, đương nhiên vài ngày nữa chúng ta có thể bàn bạc chuyện này. Tiếp theo đó là chuyện nhà cửa tân hôn, hiện tại con có một căn nhà, hai người cũng biết rồi đó, ba mẹ của con đều đã qua đời, chỉ có một đứa em gái sống với con, cho nên con không có khả năng bỏ một mình em gái của con ở lại, dù sao thì em ấy vẫn là học sinh, ở một mình con không yên lòng. Đương nhiên căn nhà ở đó của con cũng không tính là lớn, cũng không tính là quá tốt, nếu như cần thiết vậy thì con có thể mua thêm một căn nhà lớn hơn, căn nhà tốt hơn, chỉ là sau khi mua rồi muốn vào đó ở có lẽ cần có một đoạn thời gian rất dài, chỉ sợ là thời gian sẽ không kịp.”
“Mua nhà cái gì chứ? Có nhà ở là được rồi, em gái của con thì chính là em gái của con bé, đương nhiên phải ở cùng hai đứa rồi. Về phần những chuyện khác thì hai đứa con tự mình thương lượng đi, cuộc sống sau này là của hai người các con, các con cứ chuẩn bị xử lý như thế nào thì đó là chuyện của các con. Được rồi, mang sổ tiết kiệm đến đây.” Sau khi Lý Đông Sinh nói xong, xoay mặt qua nói với mẹ của Lý Yến.
Mẹ của Lý Yến ngẩn người, lập tức nở nụ cười đi vào trong phòng ngủ, không bao lâu sau liền lấy một quyển sổ tiết kiệm đi ra, nhìn thấy quyển sổ tiết kiệm này ?Diệp Lăng Thiên liền biết cái này được mở từ rất sớm, hiện tại ngân hàng đều không có nghiệp vụ sổ tiết kiệm.
“Quyển sổ tiết kiệm này là do chú với mẹ con bé đã đăng ký trước khi Lý Yến tốt nghiệp đại học, tổng cộng có hai quyển sổ tiết kiệm, một cái là dành cho anh trai của con bé, một cái là dành cho con bé, đều chuẩn bị cho hai đứa nó kết hôn. Cuối năm chúng ta đều sẽ phân số tiền tiết kiệm được thành hai phần rồi bỏ vào trong sổ tiết kiệm, nhà của chúng ta không phân chia nam nữ, hai đứa đều giống như nhau, chú với mẹ của con bé đều sống bằng tiền lương của mình, không có nhiều tiền nhưng mà cũng hi vọng là số tiền này có thể trợ giúp được gì đó trong cuộc sống của hai đứa. Trong quyển sổ tiết kiệm có hơn sáu trăm triệu, đây cũng coi như là quà cưới chú dành cho con bé, muốn tiêu muốn mua cái gì thì tự các con quyết định đi, các con cất cái này cho thật kỹ.” Lý Đông Sinh đưa sổ tiết kiệm cho Diệp Lăng Thiên.
“Không không không, chú, số tiền này con không thể nhận được, chú yên tâm đi, con tuyệt đối sẽ không đối xử tệ bạc với Lý Yến, con sẽ cho cô ấy có cuộc sống mà cô ấy muốn, sẽ không để cô ấy phải chịu khổ.” Diệp Lăng Thiên vội vàng từ chối, anh còn chưa đưa lễ hỏi mà ngược lại nhận được của hồi môn rồi.
“Có chịu khổ hay không thì đó là chuyện của hai đứa các con, một ngôi nhà không phải là do người nào đó chèo chống, còn có hai người các con cùng nhau cố gắng, chú biết là con có tiền, không thiếu chút tiền này, có lẽ là chút tiền ấy cũng làm con chướng mắt, nhưng mà chúng ta cũng chỉ có năng lực nhỏ nhoi ấy thôi, có thể cho các con cũng chỉ có nhiều đó. Mặt khác, đây là tâm ý của chúng ta, là trách nhiệm cuối cùng mà người làm ba làm mẹ của chúng ta, chờ đến khi các con kết hôn rồi trách nhiệm của chú và mẹ của con bé cũng đã làm xong, sau này các con sống tốt cũng được, sống không tốt cũng được, chúng ta cũng không thể quản được nữa. Nhận đi, chú với mẹ của con bé đều đã từng tuổi này rồi, đối với chúng ta mà nói có ăn có mặc như vậy cũng đã đủ, tiền cũng không sử dụng gì nhiều, chỉ cần hai đứa các con có thể hạnh phúc là được rồi.” Lý Đông Sinh chậm rãi nói, Diệp Lăng Thiên nhìn thấy hốc mắt của Lý Đông Sinh bắt đầu ẩm ướt.
“Cảm ơn ba mẹ.” Lý Yến nhìn hai người, sau đó đưa tay ra nhận lấy sổ tiết kiệm.
“Tối ngày hôm nay đến quá đột ngột, có rất nhiều chuyện ba mẹ đều chưa chuẩn bị tâm lý tốt, như vậy đi, ngày mai hai đứa các con trước tiên đi nhận giấy đăng ký kết hôn, ngày mai hoặc là ngày mốt chúng ta lại tìm thời gian ngồi xuống thảo luận chuyện sau đó rồi mới chuẩn bị, dù sao thì kết hôn cũng phải cần chuẩn bị rất nhiều, cái này trong lúc nhất thời cũng không nghĩ được, có nghĩ cũng không nghĩ ra có đúng không?” Lý Đông Sinh nói.