“Chờ sau này em với cô ấy tiếp xúc nhiều, em sẽ phát hiện ra cô ấy rất tốt, mặc dù cô ấy cũng không phải cùng một loại phụ nữ với Vũ Hân và Hiểu Tinh, nhưng mà đều là cô gái tốt, là người phụ nữ ưu tú. Được rồi, em xuống xe chỗ này đi.” Diệp Lăng Thiên lái xe dừng ở ven đường rồi nói với Diệp Sương.
“Làm gì vậy?”
“Cho em một nhiệm vụ, cầm lấy cái thẻ ngân hàng này đi mua bốn năm bộ quần áo cho chị dâu của em, nhớ kỹ là phải mua đủ, bao gồm cả giày cùng với quần áo lót gì đó. Có lẽ em cũng đã đoán được số đo thân hình của cô ấy rồi, cứ nhìn vào đó mà mua, nhớ là mua tốt một chút, đắt một chút cũng không quan trọng, mua xong rồi thì em gọi điện thoại cho Lý Yến kêu cô ấy lái xe đến đầy lấy, em gọi cho cô ấy thì cô ấy sẽ đến đây. Lúc trước anh đã hỏi người khác rồi, nhà trai mua quần áo cho nhà gái cũng là quy củ, chuyện này giao cho em, anh phải đến công ty làm việc, em xuống xe đi.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên nói với Diệp Sương rồi sau đó trực tiếp lái xe trở về công ty.
Buổi tối Diệp Lăng Thiên lại đến nhà của Lý Yến một lần nữa, ăn cơm tối ở nhà Lý Yến, sau đó ba mẹ của Lý Yến nói đến chuyện sau đó, chủ yếu vẫn là chuyện hôn lễ, nói chuyện rất lâu. Trên cơ bản đều sắp xếp hôn lễ cho rõ ràng, ngày kết hôn là do mẹ của Lý Yến đã chọn, thời gian tương đối gấp gấp, mười ngày sau liên kết hôn, theo như lời mẹ của Lý Yến mà nói trong tháng này cũng chỉ có ngày hôm đó là ngày thích hợp để kết hôn, chỉ có thể chọn ngày này. Mà chuyện kết hôn Lý Đông Sinh kiên trì không xử lý lớn, cứ làm khiêm tốn một chút, ông ấy cũng nói lúc kết hôn chỉ dự định mời bạn bè và họ hàng thân thiết, theo như lời của ông nói, Lý Đông Sinh dự định mời nhiều nhất bốn bàn, mà Lý Đông Sinh cũng lặp đi lặp lại là giao cho Diệp Lăng Thiên, không muốn phải phô trương lãng phí. Chuyện này thật ra cũng chính là ý của Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không phải là một người khoe khoang, ở thành phố A anh không có họ hàng, bạn bè cũng chỉ có một vài người, về phần một số người khác anh cũng không muốn mời, cộng thêm Lý Yến đã nói đồng nghiệp của cô ta có lẽ cũng chỉ có hai bàn, cuối cùng Diệp Lăng Thiên ước chừng tối đa cũng chỉ có tám bàn mà thôi.
Nhà tân hôn cũng chính là căn nhà hiện tại mà Diệp Lăng Thiên đang ở, vốn dĩ Diệp Lăng Thiên muốn mua thêm nhà ở, nhưng mà mặc kệ là Lý Đông Sinh hay là Lý Yến cũng không ai đồng ý, cho nên nói đến cùng dù sao thì cũng phải bỏ luôn, đám cưới này căn bản Diệp Lăng Thiên cũng không tốn bao nhiêu tiền, không phải là anh không bỏ được gì mà là nhà của Lý Yến căn bản không muốn anh dùng tiền. Lần này anh cưới vợ cũng coi như là cưới vợ rất rẻ.
Ngày thứ ba, Diệp Lăng Thiên dẫn Lý Yến đến cửa hàng áo cưới, bỏ ra một buổi sáng để chụp ảnh cô dâu cho xong, so với người khác thì phải chụp vài ngày, bọn họ gần như làm việc thần tốc, nguyên nhân ở chỗ cho dù là Diệp Lăng Thiên hay là Lý Yến cũng là người không thích phiền phức, hơn nữa hai người bọn họ đều bận rộn rất nhiều việc, Lý Yến phải đi làm, Diệp Lăng Thiên cũng bận nhiều việc, hai người cũng không có nhiều thời gian để tiêu hao thời gian cho bộ ảnh cưới được quyết định vội vàng như thế này.
Sau khi Diệp Lăng Thiên và Lý Yến kết thúc việc quay chụp, cả hai đang chuẩn bị ăn cơm, điện thoại của Diệp Lăng Thiên đột nhiên lại vang lên. Diệp Lăng Thiên nhìn số điện thoại một chút, không tự chủ được nhìn thoáng qua Lý Yến, cuối cùng vẫn nhận điện thoại.
“A lô.”
“Trưa nay anh có thời gian không, cùng nhau ăn cơm đi.” Trong điện thoại di động truyền đến âm thanh của Hứa Hiểu Tinh, chỉ là nghe thấy giọng nói này, Diệp Lăng Thiên có thể cảm giác được tâm trạng của Hứa Hiểu Tinh không tốt cho lắm.
Diệp Lăng Thiên nhíu mày, sau đó hỏi: “Có chuyện gì không?”
“Có một vài việc muốn hỏi anh một chút, anh đến đây đi, đang ở cửa hàng bên ngoài trường học chờ anh.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì cũng cúp điện thoại.
“Có chuyện gì hả?” Lý Yến hỏi.
“Ừ, có một người bạn tìm anh có chút việc, kêu anh đi qua đó một chuyến, em biết đó, là Hứa Hiểu Tinh.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên vẫn quyết định không giấu giếm Lý Yến, nói rõ sự thật.
“Vậy anh đi đi, em trở lại đơn vị ăn cơm, đúng lúc trong tay em cũng đang có vụ án, em cũng phải đi về hỏi xem bọn họ có manh mối mới gì không đã.” Lý Yến cười nói.
“Vậy được rồi, em lái xe anh đến đó đi.”
“Vẫn là anh lái đi, em đón xe đến đó là được rồi, lái xe chậm một chút.” Lý Yến vẫn dịu dàng nói như cũ, sau đó bắt một chiếc xe taxi ở bên lề đường.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Yến một chút, sau đó lên xe của mình lái xe và phía trường đại học.
Lý Yến xoay mặt qua nhìn Diệp Lăng Thiên, nụ cười trên mặt hiển nhiên cũng không còn tự nhiên như vậy, cô ta biết rõ cảm giác trong lòng Hứa Hiểu Tinh đối với Diệp Lăng Thiên, cô ta cũng biết được một vài chuyện cũ giữa Diệp Lăng Thiên và Hứa Hiểu Tinh. Không có người phụ nữ nào sẽ không quan tâm mấy chuyện này, hiện tại Lý Yến nhớ đến những lời nói lúc trước Lý Vũ Hân đã nói với cô ta, bây giờ lần đầu tiên cô ta có loại cảm giác này, cô ta cũng có thể hiểu được tại sao lúc trước Lý Vũ Hân rõ ràng yêu Diệp Lăng Thiên tha thiết nhưng mà cuối cùng vẫn lựa chọn bất lực rời khỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên lái xe đến trường đại học, anh biết Hứa Hiểu Tinh đột nhiên tìm mình chắc chắn là có chuyện gì đó, nếu như không có chuyện thì bình thường Hứa Hiểu Tinh cũng sẽ không chủ động tìm mình, Diệp Lăng Thiên cũng không nhớ rõ bắt đầu từ lúc nào, Hứa Hiểu Tinh gần như đã không còn liên lạc với mình, trừ phi là có việc gì đó.
Diệp Lăng Thiên lái xe đến cửa hàng Hứa Hiểu Tinh đã nói, sau khi lên lầu đã phát hiện Hứa Hiểu Tinh đang ngồi ở đó bắt đầu ăn, với lại cô ta cũng đã gọi đồ ăn cho vị trí của Diệp Lăng Thiên.
“Có chuyện gì phải vội vàng gọi tôi đến như thế.” Sau khi Diệp Lăng Thiên ngồi xuống thì hỏi.
Hứa Hiểu Tinh nhìn Diệp Lăng Thiên một chút, miễn cưỡng cười cười với Diệp Lăng Thiên, nói: “Trước tiên ăn đồ ăn đi, ở nơi đây làm cũng không tệ lắm, tôi đoán là mấy món này anh cũng thích ăn.”
Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, không nói nhiều cái gì, cũng bắt đầu ăn.
“Tôi nghe Diệp Sương nói là anh sắp kết hôn rồi, cùng với Lý Yến có đúng không?” Hứa Hiểu Tinh im lặng ăn, ăn được vài miếng thì bỗng nhiên lại nhẹ giọng hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên có hơi kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Hứa Hiểu Tinh, ánh mắt của anh phức tạp, ánh mắt của Hứa Hiểu Tinh cũng phức tạp như vậy, Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên có một loại cảm giác không dám nhìn vào mắt của Hứa Hiểu Tinh, cúi đầu xuống tiếp tục ăn, vừa ăn vừa nói: “Đúng vậy.”
“Anh thật sự không chờ Vũ Hân nữa à?” Hứa Hiểu Tinh hỏi.
“Có một số việc không phải là chúng ta muốn thì sẽ có kết quả, hơn nữa chuyện trong cuộc đời này cũng có nhiều thứ đã hình thành rồi mà có thể thay đổi được, có đôi khi kế hoạch vĩnh viễn cũng không đuổi kịp sự thay đổi, không đổi được có một số việc ra quyết định, lựa chọn thuận theo tự nhiên.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói, anh biết Hứa Hiểu Tinh có thể nghe hiểu những gì mình muốn nói.
“Tôi vốn cho rằng mặc dù anh đào hoa, nhưng mà phụ nữ trong lòng của anh ngoại trừ Vũ Hân ra thì có lẽ chính là tôi, về điểm này tôi vẫn rất có tự tin. Mặc dù là Vũ Hân nằm trong sự lựa chọn thì anh đã lựa chọn Vũ Hân, nhưng mà tôi biết ít nhiều gì trong lòng của anh cũng có tôi, cho nên tôi nghĩ cuối cùng người kết hôn với anh không phải là Vũ Hân thì chính là tôi, vì để thành toàn cho anh và Vũ Hân, để hai người không bị làm phiền khi ở bên nhau, tôi đã lựa chọn rời đi.” Hứa Hiểu Tinh chậm rãi nói.