CHƯƠNG 416: CÔNG TY BẢO VỆ (10)
“Cậu muốn đi? Không có cửa đâu, cậu có mấy phần thích hợp làm cái gì trong lòng tôi biết rõ. Cậu cứ ở đây đi, quản lý chuyện huấn luyện, làm trợ thủ cho cậu ta. Cậu ta còn chưa quen thuộc tình hình, bắt đầu từ ngày mai, cậu nói rõ tình hình chi tiết của chúng ta cho cậu ta. Ngoài ra, chuyện huấn luyện bảo cậu ta mau chóng nắm bắt thời gian. Thôi tôi không nhiều lời nữa, nơi này nếu như làm không tốt, cậu ta không làm được, Chu Ngọc Lâm cậu tôi cũng sẽ không tha, đi đi, tôi đi trước đây.” Diệp Lăng Thiên nói xong, trực tiếp mở cửa xe ngồi vào.
Lý Vũ Hân lái xe chở Diệp Lăng Thiên thẳng về nhà.
Ngày hôm sau, Diệp Lăng Thiên vẫn dậy sớm, đến công ty bảo vệ, lần này đến văn phòng của Vương Lực lại nhìn thấy trên bàn trong phòng làm việc của Vương Lực để mấy quyển sách, hơn nữa phát hiện mặt của Vương Lực đã thâm quầng lại.
“Cậu làm sao vậy? Sao quầng mắt lại thâm nặng như thế?” Diệp Lăng Thiên nhíu mày hỏi.
“Tối qua đọc sách đọc có hơi muộn, cho nên có quầng thâm mắt.” Vương Lực cười trả lời.
“Vũ Hân nói với tôi, cô ấy giới thiệu cho cậu một lớp đào tạo, cậu có đi hay không? Cảm giác như thế nào?” Diệp Lăng Thiên sau khi ngồi xuống thì hỏi.
“Rất tốt, thu được nhiều điều có ích. Lớp đào tạo này do một thầy rất nổi tiếng dạy, người đến nghe giảng đều là quản lý cấp cao của các doanh nghiệp, còn có không ít phó tổng của các công ty có tiếng nữa, chuyên hướng tới kinh doanh và quản lý doanh nghiệp, nghe rất hữu dụng, học được rất nhiều thứ. Thật ra, công ty của chúng ta và trình độ giống như em, cho dù bỏ tiền người ta cũng sẽ không nhận, đây vẫn là Lý tổng nhờ người quen em mới có thể vào đó học hỏi. Chỉ có điều, khoản học phí này thật sự quá đắt rồi, hay là em tự bỏ ra.”
“Cậu có bao nhiều tiền? Tôi nói rồi, chỉ cần cậu học được muốn học, tất cả học phí đều quy cho công ty.”
“Vậy anh Diệp, em bây giờ đăng ký học là môn quản lý doanh nghiệp, em còn muốn đăng ký một môn kinh tế học, hai môn không có xung đột, quản lý doanh nghiệp học vào buổi tối, kinh tế học mở lớp vào cuối tuần, anh có thể bảo Lý tổng lại giúp em nghĩ cách đăng ký được không? Học phí môn này em tự bỏ, không cần công ty trả nữa.” Vương Lực nói.
“Được, tôi bảo Lý Vũ Hân đăng ký cho cậu, tôi vừa nói rồi, tiền do công ty trả. Mấy chuyện này không cần cậu lo, cậu thấy cậu có thể thật sự học được cái gì là được rồi, nhìn thấy cậu cố gắng như vậy tôi cũng yên tâm. Lần trước bảo cậu làm dự toán đã có hay chưa? Cho tôi một bản hoạch tính sơ bộ.” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói.
“Cái này thật ra không thể tính cụ thể được, trong này có một cách tính toán rất chặt chẽ khoa học, chúng em chỉ có thể nhằm vào từng hạng mục mà tiến hành ước tính. Anh để em tính sơ cho anh, dựa vào chi phí của công ty và chi phí vận hành tính trên từng đầu người, cũng tức là một người chúng ta ít nhất cần 25-27 triệu một tháng chúng ta mới có thể bảo đảm, ở Lesotho, chi phí này của chúng ta đã rất cao rồi, công ty bảo vệ bình thường chi phí của mỗi người bọn họ đại khái vào khoảng 15 triệu. chúng ta đã hơn bọn họ gần một nửa, sau này cạnh tranh nghiệp vụ, mặt giá cả chúng ta có thể không có bao nhiêu sức cạnh tranh.” Vương Lực từ từ phân tích.
“Chúng ta mới đầu từ khi thành lập cũng chính là lấy giá cả làm ưu thế, ưu thế của chúng ta là chất lượng của chúng ta. Điều này không cần nói nhiều, cái chúng ta hướng tới là những khách hàng cần chất lượng phục vụ cao, còn khách hàng bình thường sẽ không chọn chúng ta, cũng không nằm trong suy nghĩ của chúng ta. Tin chắc chỉ cần chúng ta thông qua tập đoàn Đại Đường xây dựng được tiếng tăm trong giới, dịch vụ này không phải vấn đề, bây giờ không cần phải gấp gáp.”
“Anh Diệp, có chuyện em muốn chúng ta cần phải làm, chính là chúng ta bắt buộc phải thành lập một bộ phận kỹ thuật. Mở công ty bảo vệ, chúng ta ngay cả bộ phận kỹ thuật cũng không có, giống như việc sắp đặt, bảo trì, sử dụng một số thiết bị an ninh, chúng ta hoàn toàn là con số không, mà mặt này chính là phạm vi nghiệp vụ của chúng ta, nếu như không thêm vào mảng này, chúng ta khả năng sẽ tồn tại khuyết điểm. Phải biết, rất nhiều công ty nhận khoán dịch vụ bảo vệ, chính là tích hợp cả nhân viên bảo vệ và thiết bị thành một thể. Vấn đề này mấy ngày trước em đến gặp giám đốc của công ty quản lý tòa nhà, ông ta nói, sau này, công ty quản lý tòa nhà của bọn họ sẽ bỏ dịch vụ bảo vệ, còn hỏi em lẽ nào công ty bảo vệ của chúng ta ngay cả mảng này cũng không có? Em lúc đó khá ngại ngùng, chỉ nói bộ phận của chúng ta còn đang xây dựng, qua một khoảng thời gian nữa sẽ có. Sau đó, em cố tình phái người đến những công ty bảo vệ khác tìm hiểu tình hình, trên thực tế quả thực là như thế, tất cả các công ty bảo vệ đều có dịch vụ này, hơn nữa, thiết bị an ninh của bọn họ cũng được bán riêng. Em nghĩ, chúng ta có cần thiết phải xây dựng hệ thống dịch vụ của chúng ta.” Vương Lực chầm chậm nói.
Diệp Lăng Thiên chầm chậm hút thuốc, cuối cùng gật đầu, nói: “Cái này là tôi sơ sót, căn bản không nghĩ tới điểm này. chuyện này cậu làm đi, nắm bắt thời gian, thành lập một bộ phận như thế, sau đó tuyển thêm người, đây là phạm vi công việc của cậu, cậu tự đi hoàn thành, không cần thông qua tôi.”
Diệp Lăng Thiên sau khi nói xong thì đứng dậy, sau đó lại nói với Vương Lực: “Cố gắng học tập là chuyện tốt, nhưng không cần phải quá độ, dù sao thân thể mới là thứ quan trọng nhất. Nửa năm này cậu đã thay đổi rất lớn, tôi bây giờ cũng không dám tin cậu vẫn là Vương Lực của trước kia, điều này cũng chứng minh mắt nhìn của tôi là đúng. Cố gắng học.”
Diệp Lăng Thiên nói xong thì rời khỏi, anh nói đều là thật, bây giờ ai cũng không tin, Vương Lực chỉ là người nửa năm trước từ trong vùng sâu vùng xa đến đây lập nghiệp. Anh ta rất thông minh, điểm này Diệp Lăng Thiên sớm đã phát hiện rồi, đây cũng là nguyên nhân Diệp Lăng Thiên luôn cho anh ta cơ hội, ngoài ra, anh ta cũng rất chăm chỉ, điều này khiến anh ta giống như miếng mút liều mạng hấp thu chất dinh dưỡng. Ít nhất, bây giờ để anh ta đến làm phó tổng giám đốc, anh ta cũng có thể làm được rồi. Quan trọng nhất chính là anh ta vẫn luôn cố gắng không ngừng học hỏi, điên cuồng tiếp thu các loại tri thức, cộng thêm anh ta vốn dĩ có cái đầu thông minh, cho nên Diệp Lăng Thiên mới có lòng tin với Vương Lực như vậy, cũng yên tâm để anh ta ở vị trí cao giao những việc quan trọng cho anh ta.
Diệp Lăng Thiên bây giờ cơ bản đã giao toàn bộ các hoạt động chính hằng ngày của công ty bảo vệ cho Vương Lực, mới đầu còn lo lắng Vương Lực không làm được, cho nên anh lúc không có chuyện gì mỗi ngày sẽ ở đây, mà bây giờ, khi cảm thấy Vương Lực đã có thể ứng phó gần hết rồi anh dần dần buông tay. Anh cũng từ trạng thái rất rất bận lúc ban đầu biến thành trạng thái dường như không có chuyện để làm.