• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Không ngờ, cô chỉ mới đi được hai bước, thì nghe được tiếng người đàn ông lạnh lùng nói: “Giám đốc Tô đợi đã
Nghe xong cả người cô cứng đơ, đợi mọi người đều đi ra ngoài, bao gồm cả thư ký Hàn Nhã, lúc này cô mới hoang mang tột độ. Không đợi Nam Anh phản ứng, Châu Dĩ Sâm từ chiếc ghế chủ tịch đứng dậy hung hăng đi về phía cô, áp sát vào cô vào tường. "Cộp!” Hàn Nhã đóng cửa lại.
Thình thịch.
Tập tài liệu trên tay Nam Anh rơi xuống đất, USB cũng rơi xuống bên cạnh chân cô. “Nói, cô đến công ty rốt cuộc có mục đích gì?” Người đàn ông hỏi, đưa tay siết chặt lấy cảm dưới của cô, nâng mặt cô lên. Khuôn mặt thanh tú dịu dàng đó lọt vào trong mắt anh.
Làn da trắng ngần, hàng lông mi dày đang run lên vì hoảng sợ, trông có giống như một chú chim nhỏ bị con người làm cho kinh hãi, khiến người ta không khỏi xót thương.
Căm cô bị anh siết chặt đến mức đôi môi hồng hào khẽ hệ ra Nhìn thấy đầu lưỡi đây trêu ghẹo của cô lúc ẩn lúc hiện, không hiểu sao Châu Dĩ Sâm lại cảm thấy khó thở, càng trở nên cáu gắt hơn.
Nam Anh cảm thấy cảm của mình như sắp bị bóp nát. “Chủ tịch Châu, anh có thể buông tôi ra, có gì chúng ta từ từ nói được không?” Tâm trạng của cô vô cùng tồi tệ, đôi mắt mở to, ẩn chứa nhiều phiền não. Ảnh mất long lanh sáng rực, lúc này, Châu Dĩ Sâm chỉ muốn dùng tay che nó lại. “Buông cô ra?" Anh cười khẩy, "Nam Anh, cô lợi dụng ông nội đưa cô vào công ty, có phải là muốn khiến tôi mỗi ngày đều phải nhìn thấy cô không?"
Anh hận không thể giết chết cô, có lẽ cô cũng biết, không tránh ra xa mà còn dám chạy đến công ty chỉ làm anh ta càng thêm chương mắt, chưa từng thấy người phụ nữ nào hạ tiện như cô! Mời bạn đọc tru yện tại Truyện88.net
Nam Anh vô cùng tức giận.
Ảnh đúng là quá đáng ghét, sao có thể sỉ nhục có như thiết "Anh thật quá đáng! Chủ tịch Châu, đây là phòng họp, anh không sợ bị người ta nhìn thấy sẽ làm mất thanh danh của anh sao?"
Cô nhấn thật mạnh hai chữ thanh danh ấy. "Ha, sợ gì chứ? Tôi thấy người sợ nên là cô mới đúng, nếu như người ở trong công ty này đều biết cô bỏ thuốc tôi, không biết liêm sỉ mà cầu xin tôi lên giường với cô, cô cảm thấy, bọn họ sẽ suy nghĩ về cô như thế nào?” Từng câu từng chữ anh thốt ra đặc biệt nhẹ nhàng, nhưng trong ánh mặt lại chứa đây sự châm biếm tàn nhẫn.
Mỗi lần anh hít thở, quanh mũi đều phảng phất mùi hương trên cơ thể cô, bụng dưới của anh bắt đầu nóng ran. “Anh!” Nam Anh tức giận, nhưng lại chẳng thể làm gì được người đàn ông này.
Lúc này Châu Dĩ Sâm đang tự đặc vì chiếm thể thượng phong, chân trái của cô có một cảm giác tê nhức dữ dội
Để giày cao gót của cô giảm lên mu bàn chân anh. “Nam Anh!" Hoàn toàn không ngờ được một cô gái biết vâng lời ngoan ngoãn như cô, lại đột nhiên biết dùng chiêu giảm lên chân anh, Châu Dĩ Sâm nghiến răng nói, sắc mặt u ám.
Nhân lúc anh bất ngờ buông lỏng, cô nhanh nhạy luồn qua dưới tay anh thoát ra khỏi sự kìm hãm của anh, "Chủ tịch Châu, cho anh một lời khuyên chân thành, phụ nữ mang giày cao gót không chỉ để làm đẹp thôi đâu, trong những lúc quan trọng như thể này, nó còn dùng để xử lý mấy tên lưu manh đấy" “Hơn nữa, sở dĩ tôi đến đây làm việc, là do một tay ông nội sắp xếp, anh không muốn nhìn thấy tôi, thì tự mình đi nói với ông ấy, đừng tìm tôi để trút giận!" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Anh chỉ biết ức hiếp mỗi cô, có bản lĩnh thì đi hơn thua với ông nội đi!
Nói rồi, cô chẳng thèm nhặt những tập tài liệu rơi vãi đây trên đất, một mạch rời khỏi phòng họp.
Dù sao mấy tài liệu đó cô cũng đã sao lưu lại, lát nữa quay vê in thêm một phần nữa là được.
Trong không gian rộng lớn, dõi theo bóng hình cô ung dung rời khỏi phòng họp, đôi mắt của anh bằng trở nên u ám như đang bao trùm bởi một màn đêm đen tối...
Nam Anh tan làm thì trực tiếp quay về nhà họ Châu, tưởng rằng anh ta chắc chắn sẽ không về theo.
Ai ngờ, khi cô ngồi tàu điện ngầm sau đó chuyển sang xe buýt về đến nhà, đột nhiên lại nhìn thấy chiếc Aston Martin phiên bản giới hạn của Châu Dĩ Sâm.
Cả người cô đều không khỏe, sau khi thay giày, nhìn thấy dì Trương giúp việc trong nhà bèn nhỏ tiếng hỏi: “Châu Dĩ Sâm về đây sao?"
Dì Trương mỉm cười, nhìn có vẻ rất vui mừng, “Cậu Châu hiếm khi về nhà một lần, cô chủ phải nằm bắt cơ hội này đấy. "
Kết hôn sắp được ba năm, nhưng trước giờ Châu Dĩ Sâm đều không ở nhà, nửa tháng trước, ông nội giả bệnh lừa anh về đây, kết quả vì chuyện bỏ thuốc mà làm anh tức giận đùng đùng, còn tưởng rằng anh sẽ không bao giờ bước chân vào nhà lần nào nữa, nhưng thật không ngờ chỉ mới có mấy ngày, anh lại quay về đây, mặt trời mọc đằng tây rồi sao?

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK