Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Mặc dù cô biết mình đã thoát khỏi nguy hiểm, cô vẫn không thể ngừng run rẩy. “Tô Nhân.” Cô đặt khuôn mặt nhỏ nhắn của mình trong vòng tay rộng lớn, trong lòng uất ức, run rẩy kêu lên. Nhưng người trả lời cô lại là một giọng nói lạnh lùng quen thuộc, "Tô Nhân? Không ngờ vợ của tôi, lại dựa dẫm vào người anh chẳng có chút quan hệ huyết thống nào như thế đấy!”
Lúc này Hàn Nhã gọi bảo vệ đến, đưa tên Phương đi.
Châu Dĩ Sâm có hơi thô lỗ đẩy mạnh cô ra, nhìn thấy đầu tóc cô rối bời, và quần áo trước ngực bị xé rách, giọng anh càng trở nên lạnh lùng, “Cô gọi điện rốt cuộc là muốn cầu cứu, hay là muốn tìm người nói chuyện?
Cũng may là gọi nhầm cho anh, cũng may là anh đang ở gần công ty, nếu như gọi cho một người khác, thì bây giờ không biết có phải làm sao?
Càng huống hồ, người anh trai đó của cô hiện giờ đang ở nước ngoài, cô lại gọi cho anh ta, lẽ nào là muốn anh ta ngồi máy bay suốt một ngày đường về đây cứu cô sao?
Anh chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào ngốc như cô Vốn dĩ muốn hất cô ra rồi bỏ đi, nhưng nhìn thấy bộ dạng đáng thương đang níu lấy vạt áo anh, khiến anh không nỡ nhẫn tâm.
Khuôn mặt Nam Anh đầy nước mắt, ngẩng đầu nhìn thấy người đến là Châu Dĩ Sâm, bao nhiêu uất ức đều thu lại, đôi mắt ươn ướt đẫm lệ tỏ vẻ đầy thất vọng. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Sao lại là anh...
Cô thật là ngu ngốc, Tô Nhân đang ở nước ngoài, sao có thể mau chóng quay về đây cứu cô được?
Sự thất vọng trong mắt cô khiến Châu Dĩ Sâm phát cáu, trước khi anh lại thốt ra những lời nói tàn nhân lạnh nhạt, Nam Anh gia tay phải lên cao, một cú tát trời giảng rơi xuống khuôn mặt tuấn tú của anh. “Tôi thích ỷ lại vào anh ấy đấy, thì làm sao?" Ánh mắt lộ vẻ châm biếm, cả người vẫn còn đang run lên cầm cập vì sợ hãi. Cô bối rối kéo lớp áo bị xé rách nhưng làm sao cũng không thể che hết hoàn toàn, đôi mắt cô ửng đỏ, dường như có một vẻ đẹp vô cùng kiều diễm, khiến người ta không kìm chế được muốn thử nhìn ngắm nó một lần “Nhìn thấy tôi như vậy, anh hài lòng chưa!
Nếu Châu Dĩ Sâm không cố tình tạo ra tin đồn để tấn công cô, làm sao cô có thể bị người khác làm nhục như thế?
Nghĩ đến những gì vừa xảy ra khiến cô cảm thấy kinh tởm đến buồn nôn. Cô không biết ơn thì thôi, còn đổ lỗi cho anh, Châu Dĩ Sâm trong lòng bốc hỏa, đưa mắt xuống nhìn chăm chú vào chỗ đó, yết hầu bất giác rung động, đầu óc nhất thời trống rỗng, quên mất chuyện trong lòng đang nổi đóa
Cô đánh anh xong thì quay người bỏ đi, cánh cửa bị cô đóng lại vang lên một tiếng “Rầm” như muốn long trời lở đất.
Âm thanh to đến mức làm cho Hàn Nhã đang lén lút nhìn trộm bên ngoài cảm thấy giật mình, chưa kịp trốn đi thì bị ảnh mắt sắc lạnh của Nam Anh nhìn trúng, vội vàng lui lại phía xa. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Hàn Nhã giật hết cả hồn, ánh mắt đó so với ánh mắt lúc tức giận của Châu Dĩ Sâm chỉ có hơn chứ không kém.
Anh đứng yên tại chỗ Qua một lúc sau, cho đến khi Châu Dĩ Sâm gọi: "Hàn Nhã “Chủ tịch, có gì căn dặn?” Hàn Nhã lập tức vào trong. "Di."
Nam Anh quay về nhà họ Châu, bộ dạng tức giận đùng đùng khiến dì Trương hoảng sợ,
Quần áo trên người bị xé nát, khắp thân chỗ xanh chỗ tím, dì Trương vội vã đi gọi bác sĩ riêng nhưng bị Nam Anh ngăn lại. “Cô chủ "Di Trương không cần hấp tấp, không sao đâu." Mấy vết thương này nhìn thì có vẻ hơi kinh, nhưng thật sự không quá nghiêm trọng, vết bầm tím qua mấy ngày nữa sẽ tan thôi, bẫy giờ điều cô cần nhất chính là yên tĩnh một mình.
Đặc biệt chính là cái tát thịnh nộ mà cô giáng xuống mặt Châu Dĩ Sâm, bây giờ nghĩ lại mà sợ. Lúc đó cô như hoàn toàn mất đi lý trí, mới dám ra tay với một người đàn ông lạnh lùng như thế. "Thật sự không cần nói với ông chủ một tiếng sao?” Di Trương hy vọng ông Châu sẽ giúp cô trút giận. “Không cần, tôi thật sự không sao." Nam Anh lắc đầu, trấn an dì Trương, sau đó lê lết cơ thể đầy mệt mỏi lên lầu, tắm xong rồi chui vào trong chăn.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK