• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

“Cô ấy về đến nhà rồi chứ?" Ở đầu kia của điện thoại, anh đến căn hộ bèn bảo Hàn Nhã quay về, Châu Dĩ Sâm một tay cầm điện thoại một tay mở cửa bước vào.

Đi đến phòng ngủ, mở tủ quần áo ra, đập vào mắt anh đều là quần áo của phụ nữ. Anh nhíu mày, nhìn vào một bộ đồ ngủ màu hồng với các họa tiết hoạt hình bên cạnh là mấy bộ váy ngủ gợi cảm.

Anh bất ngờ nghĩ tới cái tát trời giảng không phân đen trắng đúng sai của Nam Anh khi nãy, ả đàn bàn chết tiện, ra tay mạnh that! “Cô chủ đang ở trong phòng, hình như là xảy ra chuyện rồi, tôi gọi bác sĩ đến xem nhưng cô ấy cũng không cho." Dì Trương vô cùng lo lắng, lại nói thêm một, "Cậu chủ, tôi thấy vết thương của cô chủ không nhẹ, hay là ngày mai cậu đưa cô ấy đến bệnh viện khám sẽ tốt hơn. “Hừ, cô ta rất mạnh mẽ" Châu Dĩ Sâm biết cô đã an toàn về đến nhà, thì tắt điện thoại.

Nhìn vào những bộ quần áo ngủ gợi cảm như mang lại hơi thở tươi mới tràn đầy sức sống cho tủ đồ của anh hồi lâu, cuối cùng anh vẫn không ném nó đi, lấy ra một bộ đồ ngủ đi vào phòng tắm.

Đêm nay, anh ngủ rất ngon lành.

Trong biệt thự, Nam Anh lại bị vướng vào những cơn ác mộng, nhiều lần bị đánh thức, đến sau nửa đêm thì càng không thể nào chợp mắt được.

Sáng sớm hôm sau, nhìn thấy sắc mặt cô bơ phờ mệt mỏi, ông Châu cất tiếng hỏi: “Ngủ không ngon sao?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Trước khi xuống, cô đã trang điểm rất lâu, nhưng vẫn không thể che giấu được quầng thâm dưới mắt.

Hôm nay là thứ bảy, cô ngủ không ngon, lại thức dậy rất muộn, lúc này ông Châu đã dùng xong bữa sáng và đang ngôi đọc báo

Nam Anh gật đầu, ngồi xuống bàn ăn, "Con bị mất ngủ. Lời vừa dứt, cô nhìn thấy ông nội đặt báo xuống, dì Trương giúp ông mặc áo khoác, bèn hỏi: "Ông nội đi đâu thế a?" “Ông định đi du lịch nước ngoài với chủ Trương của con, đoàn mà hôm qua nói đẩy, đợi lát nữa bọn ông sẽ đi ra phố mua chút đồ

Nam Anh ngạc nhiên hỏi, "Thế ông đi mấy ngày, có cần con đi mua đồ cùng ông không?” “Không cần không cần, con ăn sáng xong thì đến chỗ của Dĩ Sâm đi. Với sự cứng rắn thô bạo của Châu Dĩ Sâm sáng hôm đó, ông nội không dám ép anh nữa, muốn ra tay từ chỗ Nam Anh, hi vọng chuyến du lịch lần này trở về, mối quan hệ giữa bọn họ sẽ có thay đổi tốt hơn. “Nếu trong nhà có thêm trẻ con, ông cũng sẽ không cảm thấy buồn chán mà chạy ra ngoài chơi hoài nữa. " Lại nhắc đến chuyện có cháu, Nam Anh cúi đầu im lặng, không biết nói gì.

Sau chuyện đêm qua, giữa cô và Châu Dĩ Sâm, đã một trăm phần trăm không thể nào nữa rồi.

Mặc xong áo khoác, ông Châu đi ngay lập tức. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Nam Anh không có cảm giác thèm ăn, sau khi uống xong ngụm sữa, cô đi ra sau vườn tưới hoa, sau đó định đi mua một chiếc điện thoại di động mới.

Tuy chiếc điện thoại của cô không đắt tiền, nhưng bị người khác ném vỡ như thể cũng đáng tiếc lắm chứ, dự định trời tối một chút sẽ đến công ty, xem có thể tìm lại sim được không. Trước khi chuẩn bị đi liền gọi điện cho Hàn Nhã, biết Châu

Dĩ Sâm không ở căn hộ, Nam Anh hỏi xin dì Trương chìa khóa của căn hộ của Châu Dĩ Sâm, sau đó bắt xe buýt đến nhà anh ta.

Đến nhà của Châu Dĩ Sâm chỉ cần đi một chuyến xe, đi lên lầu, tìm thấy số nhà, lấy chìa khóa từ trong túi xách ra định sắp mở cửa, thì nghe thấy một mùi nước hoa nồng nặc quen thuộc, ngay sau đó một cú tát trời giảng hướng đến mặt cô.

Nam Anh nghiêng mình né tránh, sau khi đứng vững lại nhìn thấy Tô Gia Nghi đang đứng cách đó hai bước, bộ dạng kiêu ngạo chảnh chọe. “A, cô học cách tránh né khi nào thế?"

Vốn dĩ lúc đầu là một khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp, nhưng lại bị hủy hoại bởi lớp hóa trang dày đặc, nhìn chẳng khác gì giả hơn mười tuổi, hơn nữa tướng mạo có bảy phần giống với Tôi Yến Trang, càng khiến cô cảm thấy phiên chán trong lòng.

Nam Anh quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng, “Cô không ở trường sao không về nhà, chạy đến đây làm gì?”

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK