Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Nam Anh thực sự không thích trang điểm, đặc biệt là khi đi gặp bạn thân, cô hoàn toàn không trang điểm, hôm nay đột nhiên đánh lên mấy lớp phần dày đặc, không khiến bạn cô chú ý moi la. “Nói đi, rốt cuộc có phải ả đàn bà chết tiệt Tô Gia Nghị làm không?” Như Quỳnh nhắn nhỏ, nét dịu dàng ban đầu của cô hoàn toàn biến mất.
Nam Anh phải kể hết mọi chuyện đã xảy ra, sau khi uống một ngụm nước, bèn chuyển sang một vấn đề khác: “Tớ muốn tìm thời gian thích hợp để trở về nhà họ Tô.
Tô Nhân du học sắp về rồi, cho nên cô muốn quay lại. “Về đó làm gì? Dâng đến cửa để Tô Gia Nghi ức hiếp sao?" Như Quỳnh vừa nghe xong câu này thì dựng hết người dậy, trước đây Nam Anh ở nhà họ Tô, Tô Gia Nghi luôn tìm cách ức hiếp cô, ả đàn bà đó đúng là lòng dạ xấu xa. “Lại không phải cậu khăng khăng muốn cưới Châu Dĩ Sâm! Là ông Châu đã chọn cậu, Tô Gia Nghi ấy lại không cam tâm, ghen tuông đến phát điên, muốn bảo thủ cũng phải tìm đúng người chứ, lúc đầu không có bản lĩnh ngăn cản, giờ lại ba lần bảy lượt chạy đến gây rắc rối cho cậu, đúng là đáng ghét đúng rồi, cậu có đánh trả không?” “Tất nhiên, hơn nữa còn là liên hoàn tất. Nam Anh nhớ đến hai cái tát hôm đó cảm thấy vô cùng hả dạ, hơi nghiêng đầu, hai mắt sáng ngời, phấn khởi đáp, “Tớ không nợ nhà họ Tô, cũng chẳng nợ Tô Gia Nghi cái gì... Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Những năm ở nhà họ Tô, cô đã sớm trả hết những gì mình nợ Tô phu nhân rồi, còn về “vết sẹo" đó của Tô Gia Nghi, cô cũng đã dùng chính mình để trả lại, nếu như nói cô nợ ân tình của ai, thì đó chính là ông Châu
Nghe xong, Như Quỳnh nở nụ cười thỏa mãn, nói: "Ây da, cuối cùng cũng thông suốt rồi hả thỏ ngốc."
Nếu không phải thân phận của cô ấy không cho phép cô làm những chuyện khác người, cô nhất định sẽ ra mặt giúp Nam Anh, ít ra phải cào trả lại cho Tô Gia Nghi hai đường trên mặt mới hả giận, lúc trước khi chưa kết hôn, mỗi khi Tô Gia Nghi ức hiếp Nam Anh, cô ấy đều âm thầm giúp đỡ. “Làm phiền Trân tiểu thư phải lo lắng cho tớ rồi, xin lỗi nhé. Như Quỳnh tính cách rất cởi mở, Nam Anh rất thích ở cùng với cô ấy, vừa cười vừa dùng thìa khoét một miếng bánh ngọt đút cho cô, "Đây chính món bánh tiramisu mà cậu thích nhất đấy, ăn nhiều vào nhé. Đúng rồi, hôm nay cậu tìm tớ có phải có chuyện gì không?”
Sau khi Như Quỳnh kết hôn, bọn họ rất có rất ít thời gian để gặp nhau. “Vẫn là chuyện lần trước.
Như Quỳnh cảm thấy mình quá thờ ơ với Nam Anh, nheo mắt ngượng ngùng, vừa nói vừa múc bánh kem, vẫn chưa đưa lên tới miệng, nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, sắc mặt liền đổi, lập tức ngẩng đầu lên ngôi ngay ngắn lại, làm bộ dạng nhã nhặn lịch sự. “Ngọt quá, vẫn còn rất nóng, tớ nếm một chút được rồi. Cô đẩy chiếc thìa bánh lủi lại phía xa, chỉ ăn một miếng to bằng cái móng tay, sau khi đặt thìa xuống, với tay lấy một tờ khăn giấy lau miệng đàng hoàng. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chỉ sau một giây, cô ấy dường như đã biến thành một người khác, nếu như không phải nhìn thấy ánh mắt cô nhìn chăm chăm vào chiếc bánh không nỡ rời đi, còn tưởng cô không thích ăn thật, là vì nghĩ cho Nam Anh nên mới nếm một miếng.
Nam Anh cảm thấy mệt giùm thay cô ấy, ánh mắt thể hiện sự bất lực.
Cho dù trước đây Như Quỳnh có hay tức giận hoặc hay quên, chỉ cần nhìn thấy Phi Hùng, cô đều có thể biến thành một bé thỏ trắng dịu dàng ấm áp.
Chốc lát, Phi Hùng đã xuất hiện đứng ngay trước bàn của bọn họ.
Anh ta mặc một bộ trang phục Armani, áo sơ mi trắng cà vạt màu xanh lam, và cặp lông mày thanh tú mềm mại, khác với sự lạnh lùng của Châu Dĩ Sâm, Phi Hùng là một người đàn ông dịu dàng và ẩm áp, giọng nói trầm ấm, nụ cười thân thiện, dường như chưa bao giờ tức giận.
Nếu không, Như Quỳnh sẽ không yêu anh ta, vì anh mà thay đổi bản thân, vì mấy đời nhà họ Lê đều là phần tử tri thức, thích những người con gái dịu dàng thanh lịch, cô sẵn sàng cam tâm tình nguyện trở thành người con gái mà gia đình họ mong muốn.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK