• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Cô ấy là một cô gái thông minh cởi mở, vì tình yêu không ngần ngại làm những điều này, Nam Anh không biết nên bội phục hay là đáng tiếc thay cô ta. “Cô Tô." Phi Hùng dịu dàng nhìn Như Quỳnh, sau đó quay người sang chào hỏi Nam Anh. Nam Anh mỉm cười lại với anh ta, thấy Như Quỳnh đang lặng lẽ chớp mắt với mình, bèn hỏi: “Anh đặc biệt đến đón Quỳnh sao?" “Đúng vậy.” Phi Hùng mỉm cười nhìn vào mắt Nam Anh, sau đó quay sang nhìn vợ mình, "Đi bây giờ, hay là?" “Đi thôi.” Như Quỳnh lén giấu nụ cười trong ánh mắt, thoải mái đứng dậy.

Lê Phi Hùng rất tự nhiên cầm giúp túi xách cho cô ấy.

Sau khi nói tạm biệt với Nam Anh, Phi Hùng và Như Quỳnh rời đi trước, khi đi ra ngoài, đôi mắt của Như Quỳnh luận phiên nhìn vào khuôn mặt của Phi Hùng và đường đi, tình yêu dành cho người đàn ông này đều viết rõ mồn một trên mặt cô.

Lê Phi Hùng đối với bất kỳ người phụ nữ nào cũng vô cùng lịch sự lễ phép, đặc biệt là thân sĩ, nếu không phải trong lúc anh ta nhìn Như Quỳnh ảnh mắt có phần dịu dàng hơn nhìn những người thân thiết, thì Nam Anh cũng thật sự không cảm nhận được anh ta đối người vợ như Như Quỳnh đặc biệt ở chỗ nào.

Nhìn qua tấm kính, thấy hai người họ ngồi vào trong xe rời đi, tâm trạng cô bất ngờ lầng đọng.

Cô nhìn thấy bóng dáng mình trên người của Như Quỳnh.

Cô đối với Tô Nhân cũng như thế. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Tâm trạng lăng xuống, một mình ăn trưa đúng thật là quá nhàm chán, lúc tính tiền, phục vụ nói Lê Phi Hùng đã thanh toán, cô cũng không thèm để ý, ra ngoài tìm một cửa hàng điện thoại, mua một chiếc điện thoại có độ bền cao, sau đó đi đến bệnh viên.

Sáng nay thức dậy, uống thuốc đau dạ dày nhưng vẫn còn cảm thấy hơi nhồi. Bởi vì giai đoạn mẹ có bị căn bệnh dày vỏ rồi qua đời, cô văn luôn tự nhủ phải chăm sóc bản thân mình thật tốt, đáng tiếc khi ở nhà họ Tô cô lại mắc phải căn bệnh đau dạ dày này.

Đây là bệnh viện ba sao ở thành phố, người đến khám bệnh rất nhiều, xếp hàng rất dài

Lúc Lâm Phi đi ngang qua vô tình nhìn thấy cô.

Lâm Phi nghĩ rằng mình bị hoa mắt, đặc biệt tiến vào nhìn rõ hơn mới xác thực người đó là cô. “Bác sĩ Lâm, anh Châu gọi cô. Y tá chạy lại nói

Lâm Phi nói câu cảm ơn rồi quay người đi về phía phòng bệnh của Châu Dĩ Sâm.

Tô Yến Trang ở trong phòng VIP của bệnh viện này.

Lâm Phi không chỉ là một bác sĩ tâm lý xuất sắc, địa vị ở khoa thần kinh não cũng rất có quyền thế, làm bác sĩ tư vấn tâm lý chỉ là sở thích nghiệp dư của cô mà thôi.

Cô bước vào phòng bệnh và thấy Châu Dĩ Sâm đang ngồi bên mép giường, có một cảm xúc mãnh liệt trong mắt anh khi nhìn người con gái đang nằm trên giường bệnh. Nghe thấy tiếng bước chân, anh ngước lên nhìn một cái xong rồi lại cúi đầu xuống nhìn người con gái đó. “Kết quả thế nào?” Châu Dĩ Sâm năm chặt tay của cô gái, vừa muốn biết ngay kết quả nhưng lại rất sợ. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Người con gái đang ngủ say trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, vì mấy năm không nhìn thấy ánh mặt trời, lại nằm dưới ánh đèn điện, làn da trắng ngần không thấy một chút máu, yếu ớt đến mức dường như có thể rời bỏ thế gian này bất cứ lúc nào.

Mấy năm nay, cô ấy được chăm sóc rất tốt, hai bàn tay cô ngoại trừ lạnh toát như băng ra còn lại đều chẳng khác gì người bình thường, không bị co rút do thiếu vận động, ngón tay dài thon gọn trắng nõn.

Lâm Phi thành thật trả lời. “Tình trạng vẫn như cũ. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng, chỉ cần mọi chức năng trong cơ thể cô ấy vẫn hoạt động bình thường, thì vẫn còn hi vọng. Ba năm trước, Tô Yến Trang bị tai nạn xe hơi, mạng sống vẫn còn, nhưng đã biến thành người thực vật, ba năm rồi, kỳ tích rốt cuộc có xảy ra với cô ấy hay không, không ai dám bảo đảm. Châu Dĩ Sâm bất lực thở dài, đặt tay Tô Yến Trang lại dưới tầm chắn, ảnh mặt sâu lắng ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô, lúc này, điện thoại rung lên, anh cầm lên nhấc máy.

Lâm Phi cúi đầu nhìn vào báo cáo kiểm tra của Tô Yến

Trang

Ngay khi Châu Dĩ Sâm cúp máy, người giúp việc của nhà họ

Tô bước vào. “Cậu Châu, cậu lại đến thăm cô chủ à?” Người hầu rất kính trong Châu Dĩ Sâm.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK