• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nam Anh mỉm cười từ chối, "Cháu không đi đâu, ông và chú Trương cử đi cầu mang thật nhiều cả về đi
Tôi qua cô ấy cũng uống phải thuốc, có lẽ các tác dụng phụ của thuốc vẫn còn nên khiến đầu óc cô có hơi choáng váng, đợi một lát nữa xem thế nào. "Được, cháu cử ở nhà đợi có ăn là được rồi." Ông ấy vốn chỉ tùy tiện hỏi đại một câu, ngay lập tức liền nhận được câu trả lời như the.
Sau khi ăn sáng xong, Nam Anh đích thân đi lấy dụng cụ câu cả, ông lão mim cười nhận lấy nó, nhìn thấy vẻ ngoài hiền lành đoan trang của cô, ông cười nói với vẻ mặt nhu mì: "Cháu gái ngoan, ông nội rất thích sự dịu dàng chu đáo của cháu.
Nghe những lời đó, Nam Anh cúi đầu e thẹn, chỉ cười không
Lúc đó, sở dĩ ông chọn cô làm cháu dâu bởi vì cô là con gái nói. nuôi của nhà họ Tô, không có chỗ nương tựa, dịu dàng nết na và ngoan ngoãn. Cô nghĩ rằng cô đã làm tốt bổn phận ở nhà họ Châu hơn hai năm nay, ông nội có lẽ sẽ thật sự yêu mến cô, nhưng mà, cho đến hôm nay cô mới biết, cái ông yêu mến thật sự chẳng qua chỉ là muốn có đẻ châu cho nhà họ Châu mà thôi.
Do đó, mới có chuyện bỏ thuốc cho Châu Dĩ Sâm.
Sau một hồi, ông nói tiếp: "Nếu cháu không muốn đi, thì ở nhà chuẩn bị cho thật kỹ càng, ngày mai bắt đầu đi làm cho Châu thị, ông đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi... cháu và Dĩ Sâm kết hôn cũng đã gần ba năm, không ở gần nhau làm sao vun đắp tình cảm"
Nói rồi ông bước lên xe.
Nam Anh đứng sững sờ một hồi, rất lâu sau, cô thở nhẹ một tiếng, khẽ mim môi. Hơn hai năm trải qua những ngày tháng sống ở đây khiến cô càng trở nên căng thẳng hơn, cả người đều sắp không ổn. Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.net
Châu thị là một doanh nghiệp thực phẩm và dược phẩm hàng đầu ở Thành phố A, ở đây mọi người đều biết đến cái tên nổi tiếng Châu Dĩ Sâm.
Anh đã đảm nhận chức chủ tịch năm mười tám tuổi, năm hai mươi tuổi đã khiến các mặt hàng của Châu thị có mặt trên khắp toàn quốc, bây giờ đã tham gia vào thị trường quốc tế, bất luận là doanh nghiệp mới hay cũ mỗi khi nhắc đến tên anh ta đều hết lời khen ngợi.
Kể từ cái đêm sau khi hai người phát sinh quan hệ, Châu Dĩ Sâm đã ra nước ngoài để thảo luận về việc kinh doanh, Nam Anh nghe theo sự sắp xếp của ông nội, làm việc ở tập đoàn Châu thị đến nay đã tám ngày.
Khép lại báo cáo tài chính, Nam Anh nhíu mày, có chút cáu gắt. Một công ty lớn như thế, sao lại có thể để cô xử lý một đống công việc vừa nhiều vừa phức tạp trong khi cô chỉ là người mới đến chứ?
Mất hết bảy ngày làm thêm giờ, tăng ca, cô mới có thể sắp xếp hoàn chỉnh các báo cáo trong suốt sáu năm qua. "Giám đốc Tô, chủ tịch sẽ tổ chức một cuộc họp sau mười phút nữa, tôi mong rằng cô đã sắp xếp tốt hết báo cáo đầu vào lăm đấy. Cựu giám đốc Hà Kiều đứng ở cửa nói vọng lại với bộ dạng hả hê. Nam Anh đột nhiên đảm nhận vị trí giám đốc tài chính, không ai trong bộ phận này chịu chấp nhận cô. "Mười lăm phút sau? Tại sao không ai nói với tôi?" Nam Anh ngước mắt lên, chau mày nhìn Hà Kiều
Hôm nay chỉ mới ngày mười lăm, không phải tất cả các cuộc họp phân tích tài chính hằng quý được tổ chức vào cuối tháng sao? Hơn nữa, cô nghe nói Châu Dĩ Sâm còn phải ở nước ngoài đến đầu tháng sau mới trở về mà? "Xin lỗi, tôi cũng chỉ mới biết khi nãy thôi." Hà Kiều nhún vai, trên mặt tỏ vẻ khinh miệt cô. "Cô Tô à, đừng quên rằng cô là giám đốc tài chính, mấy chuyện này đâu làm khó được cô đúng không?" Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Đúng vậy, cô ta đã nhận được thông báo này vào thứ tư tuần trước, chỉ là cô ta đang cố tình giấu đi cốt là muốn làm cho Nam Anh mất mặt
Ý có gia thế một bước đảm nhận chức giám đốc tài chính, cô nghĩ rằng vị trí này dễ ngôi làm sao, đúng là tiện nhân không biết xấu hổ.
Vừa nghĩ đến việc Nam Anh cướp đi vị trí giám đốc của mình, khiến Hà Kiều hận không thể không xé nát mặt cô ra. Nam Anh chợt hiểu ra, cúi đầu sắp xếp lại toàn bộ báo cáo, lắc đầu nói. "Khó trách cô lại từ vị trí giảm đốc biến thành trợ lý. Vào hôm đến nhận việc, Hà Kiều đã cố tình chèn một số thư mục không cần thiết vào trong, nếu không thì cô cũng không cần mất nhiều ngày như thế mới chỉnh lý xong.
Nghe những lời này, Hà Kiều trông như con mèo bị giảm phải đuôi, lông mao dựng hết cả lên, "Nam Anh, cô có ý gì?"
Nam Anh ngẩng đầu lên và nhướng mày, "Nó hiểu theo nghĩa đen đấy." "Bich"
Hà Kiều đùng đùng đi thẳng đến bản làm việc, "Nam Anh, cô đừng có mà hống hách quả, cô không có trình độ chuyên môn lại càng không có kỹ năng làm việc, rốt cuộc sao lại đến được đây làm giám đốc, trong lòng mọi người đều rõ như ban ngày! Tôi nói cho cô biết, chỗ này không phải là nơi buôn bán, bản lĩnh này của cô không dùng được ở nơi công sở đâu!"

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK