Chương 58: Rượu vang và bia
Mới đó mà đã đến tối ngày hôm sau.
Thẩm Quân Văn giàu có bao luôn nhà hàng đồ Âu trên tầng cao nhất của tòa cao ốc Hoàng Hậu, còn mời một ban nhạc chuyên nghiệp đến trình diễn, làm rất rùm beng.
Đồng thời, vài streamer nổi tiếng ở thành phố Thương Châu cũng đã có mặt ở đây. Các thiết bị dùng để phát trực tiếp được đặt khắp các góc của nhà hàng.
Không cần phải nghi ngờ gì nữa, những streamer này đều do Thẩm Quân Văn mời đến. Mục đích của anh ta rất đơn giản, muốn làm to chuyện này lên để tất cả mọi người đều biết.
Anh ta muốn một trăm triệu kia của mình tiêu đáng đồng tiền bát gạo!
Trần Phong cắm sừng anh ta thì nhất định anh ta phải cắm lại Trần Phong một cặp sừng!
Hơn nữa còn phải quang minh chính đại cắm trước mặt người dân toàn thành phố!
Thẩm Quân Văn chính là con người có thù phải trả như vậy, nếu anh ta không xả được cơn giận này thì cả đời không thể nào thoải mái được.
Vài chai rượu vang đắt giá được bày biện trên chiếc bàn dài chính giữa nhà hàng, Thẩm Quân Văn ngồi ngay ngắn trên ghế, sau khi nhấp một ngụm rượu trong ly thì nhẹ nhàng đặt ly xuống, ánh mắt như đang suy nghĩ điều gì.
Ngọn nến đỏ lung lay, tối hôm nay anh ta mặc một chiếc áo đuôi tôm màu đen, thân hình cao ngất cùng gương mặt tuấn tú, nhìn đúng là có khí chất quý tộc.
Sau khi cảnh tượng này được truyền tới phòng trực tiếp, thì khiến đôi mắt của nhiều cô gái mê trai lấp lánh ánh sao, bắt đầu điên cuồng bình luận "Chồng ơi".
Không khí của phòng trực tiếp náo nhiệt vô cùng, nhân vật chính Hạ Mộng Dao còn chưa tới mà đã có hơn trăm nghìn người xem rồi.
Việc này ít nhiều gì cũng liên quan tới thân phận địa vị của Thẩm Quân Văn và Hạ Mộng Dao, cả hai đều không phải người bình thường.
Thẩm Quân Văn là cháu ruột của người giàu nhất Thương Châu - Thẩm Hồng Xương, người thừa kế tương lai của nhà họ Thẩm, bình thường hiếm khi thấy mặt mũi. Rất nhiều người ở Thương Châu đều biết Thương Châu có một cậu ấm nhà siêu giàu thế này nhưng ngoại hình trông như thế nào thì chẳng ai biết.
Còn về Hạ Mộng Dao, tuy thân phận và địa vị không bằng Thẩm Quân Văn nhưng những đề tài bàn luận xung quanh cô không hề kém cạnh Thẩm Quân Văn, thậm chí còn hơn!
Chỉ cái danh người đẹp nhất Thương Châu thôi thì đã khiến không ít người muốn vào phòng phát trực tiếp để xem Hạ Mộng Dao ngoài đời trông thế nào rồi.
Cộng thêm bài báo mấy ngày trước Nhật báo Thương Châu viết về Hạ Mộng Dao càng khiến rất nhiều người bình thường tò mò, rốt cuộc Hạ Mộng Dao này là thần thánh phương nào.
Nghĩ thôi cũng biết, buổi hẹn hò của hai người mang tính đề tài này sẽ tạo ra một làn sóng lớn như thế nào.
Buổi hẹn hò còn chưa bắt đầu mà bình luận trong phòng phát trực tiếp đã nhiều không đếm xuể.
"Cậu Thẩm đúng là giàu quá đi, nhà hàng Âu trên tầng cao nhất của cao ốc Hoàng Hậu, bình thường tôi đặt chỗ còn không được, thế mà cậu Thẩm có thể bao nguyên tầng, riêng phí bao thôi chắc đã phải hơn một triệu rồi nhỉ."
"Xì, đồ nhà quê, phí bao trọn nhà hàng thôi đã là gì, nhìn xem cách trang trí trong nhà hàng đi, ánh sáng đó, hoa tươi được vận chuyển từ nước ngoài về kia, những thứ này có món nào rẻ hơn phí bao trọn nhà hàng đâu."
"Còn cả ban nhạc Thiên Đường nữa, phí biểu diễn của họ cũng không thấp đâu nhỉ, ít nhất cũng phải một triệu năm trăm nghìn trở lên."
"Đậu, thế thì tính ra, chỉ vì buổi hẹn hò này thôi, cậu Thẩm đã tiêu gần năm triệu rồi!"
"Năm triệu đủ để mua hai ba căn nhà rồi. Đúng là thế giới của người giàu có, đám nghèo như chúng ta mãi mãi cũng không tưởng tượng ra được."
Rất nhiều người xem đều đang cảm thán về sự giàu có của Thẩm Quân Văn, sau khi nhìn thấy những dòng bình luận này thì anh ta cười khinh bỉ, một đám nghèo mạt rệp, năm triệu ghê gớm lắm sao? Nếu bọn họ biết anh ta đã bỏ ra một trăm triệu để mua lần đầu tiên của Hạ Mộng Dao thì e rằng bọn họ sẽ kinh ngạc đến rớt cả tròng mắt ra ngoài mất.
"Đột nhiên thấy tò mò về Hạ Mộng Dao kia ghê, rốt cuộc trông như thế nào, cũng không biết có xứng với cậu Thẩm không."
"Nghe nói rất xinh đấy, không hề thua kém những ngôi sao nữ nào đó, chỉ đáng tiếc là lại gả cho một thằng chồng vô dụng."
"Đúng vậy, chồng cô ấy là một thằng giao hàng, hai người kết hôn đã ba năm rồi mà còn ngủ riêng đấy."
"Sao trên đời này lại có thằng đàn ông vô dụng đến vậy nhỉ, đúng là rác rưởi mà!"
"Có thể mọi người không biết, thằng rác rưởi đó không có tiền mua xe nên lừa tiền của vợ để mua đấy."
"Đệch, còn có chuyện này nữa à?"
Thấy người xem trong phòng phát trực tiếp bắt đầu điên cuồng mắng nhiếc Trần Phong thì Thẩm Quân Văn nhếch mép cười khẩy. Đây chính là hiệu ứng mà anh ta mong đợi, anh ta không những muốn cắm sừng Trần Phong mà còn muốn bôi nhọ danh dự của Trần Phong, khiến Trần Phong sau này không thể nào ngẩng đầu mà đi trên đường phố Thương Châu được nữa!
Thẩm Quân Văn lại giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, chỉ còn mười phút nữa là đến thời gian hẹn. Anh ta rất tò mò, Trần Phong có đến cùng với Hạ Mộng Dao hay không?
"Nghe nói đến bây giờ Hạ Mộng Dao còn chưa li hôn với thằng chồng vô dụng của cô ấy nữa."
"Chắc chắn là thằng đó thấy Hạ Mộng Dao bây giờ đã nổi tiếng nên mặt dày không chịu li hôn đấy."
"Hừ, hắn không muốn thì làm gì được, bây giờ cậu Thẩm đã để mắt tới Hạ Mộng Dao, lẽ nào hắn dám nói không với cậu Thẩm à?"
"Chuẩn rồi, cậu Thẩm muốn cắm sừng hắn thì hắn phải ngoan ngoãn mà chịu, nói không chừng còn cảm ơn cậu Thẩm nữa đấy."
"Mọi người nói xem, tối nay thằng vô dụng đó có dám đến không? Dù sao thì Hạ Mộng Dao cũng là vợ trên danh nghĩa của hắn mà. Vợ hắn hẹn hò với người đàn ông khác, hắn có nhịn được không?"
"Nếu là người khác thì chắc chắn là không nhịn được, nhưng thằng vô dụng hèn nhát này thì chắc chắn là nhịn đó! Chắc chắn tối nay hắn không dám tới đâu."
"Tôi cũng cược hắn không dám tới, nếu hắn dám tới tôi tặng mười chiếc siêu xe, nhớ tài khoản của tôi nhé."
"Tôi cũng vậy, thằng vô dụng đó mà dám tới thì tôi phát trực tiếp trồng cây chuối ăn c*t!"
Thẩm Quân Văn cười rất vui vẻ, nhưng trong lòng thấy khá tiếc. Nếu Trần Phong thật sự làm con rùa rụt cổ thì chẳng còn gì thú vị nữa. Vốn dĩ anh ta định khiến Trần Phong bẽ mặt trước mấy trăm nghìn người xem này, khiến anh quỳ xuống cầu xin, sau đó dẫn Hạ Mộng Dao tới khách sạn, thuê một phòng, vui vẻ một đêm, cắm sừng Trần Phong.
Trình tự thế này mới coi là hoàn mỹ, nếu Trần Phong không đến thì chỉ có thể cắm sừng thôi.
Mười phút sau, cửa thang máy tầng cao nhất tòa cao ốc Hoàng Hậu mở ra.
Hạ Mộng Dao khoác tay Trần Phong xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.
Hạ Mộng Dao hôm nay không trang điểm lộng lẫy, chỉ để mặt mộc, mặc đại một bộ đồ đơn giản thoải mái màu vàng nhạt, nhưng cho dù là như vậy thì khi cô ấy vừa xuất hiện vẫn khiến phòng phát trực tiếp bùng nổ.
Quá đẹp!
Hạ Mộng Dao hoàn toàn ở một đẳng cấp khác với những cô gái được gọi là hotgirl trên mạng mở chức năng kính lọc làm đẹp, trang điểm dày cộm kia.
Cho dù là ngoại hình hay khí chất thì đều bị Hạ Mộng Dao lấn át hoàn toàn.
Tinh khiết như sen, xinh đẹp tự nhiên không tì vết.
Hạ Mộng Dao chính là kiểu đẹp đó!
Nền nã mà tinh khôi!
"Sao trước đây không biết Thương Châu của chúng ta có một người đẹp thế này chứ."
"Trước đây còn cảm thấy cái danh người đẹp nhất Thương Châu chẳng qua chỉ là chiêu trò thôi, nhưng sau khi thấy người thật thì thấy danh người đẹp nhất Thương Châu này không xứng với nữ thần Hạ."
"Hâm mộ cậu Thẩm quá, tôi cũng muốn là con nhà đại gia."
"Nữ thần Hạ đừng vội gả cho ai nhé, đợi tôi đi mua một xổ số đã."
Bình luận tỏ tình với Hạ Mộng Dao điên cuồng nhảy trên màn hình, mắt Thẩm Quân Văn cũng không kìm được mà sáng lên.
Trước kia anh ta chỉ nghe Từ Phi Dung nhắc tới Hạ Mộng Dao một lần, có điều khi đó trái tim anh ta chỉ có mình Từ Phi Dung, nên không hề chú ý tới Hạ Mộng Dao, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy, Thẩm Quân Văn lại thấy hơi hối hận, đây là một người đẹp hoàn toàn không kém gì Từ Phi Dung, thậm chí còn có chút hơn, anh ta nên sớm chú ý tới mới phải.
Nói không chừng còn có thể có gì đó với Hạ Mộng Dao. Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Quân Văn có chút đố kị với Trần Phong, có thể đồng thời có quan hệ với hai người đẹp như vậy, thằng vô dụng này rốt cuộc có bản lĩnh gì!
“Mộng Dao, hôm nay cô đẹp quá…” Thẩm Quân Văn đưa tay ra, khuôn mặt tuấn tú nở một nụ cười ấm áp, ai ngờ còn chưa nói xong, Hạ Mộng Dao đã lướt qua người anh ta, từ đầu tới cuối không nhìn anh ta lấy một cái.
Bàn tay đang giơ ra của Thẩm Quân Văn ngượng ngùng dừng giữa không trung, nụ cười cũng cứng đơ lại, trên mặt xẹt qua một chút phẫn nộ, tại sao thái độ của con khốn này lại không giống với tưởng tượng của mình? Lẽ nào Lâm Lan chưa nói với cô ta, cô ta đã là người của mình rồi?
Thẩm Quân Văn hít vào một hơi, sau đó chuẩn bị về chỗ ngồi. Nhưng sau đó lại nhìn thấy Trần Phong ngồi ở vị trí của mình, mặt Thẩm Quân Văn ngay lập tức tối sầm lại.
“Ai cho mày ngồi ở đó!” Thẩm Quân Văn thẹn quá hóa giận nhìn Trần Phong quát, anh ta chỉ chuẩn bị hai cái ghế, một cái cho mình, cái còn lại là của Hạ Mộng Dao, vốn dĩ anh ta định là nếu Trần Phong tới, thì để cho Trần Phong đứng, nhìn anh ta và Hạ Mộng Dao cùng ngồi vào bàn tiệc, cũng xem như ra oai với Trần Phong.
Ai ngờ, vì Hạ Mộng Dao không nắm tay anh ta, lúc anh ta thất thần, Trần Phong đã ngồi luôn vào ghế của chủ nhà, đây há chẳng phải, muốn người chủ trì là anh đây phải đứng? “Trên cái ghế này viết tên của mày sao?” Trần Phong lạnh lùng mở miệng, trò này của Thẩm Quân Văn thật là ấu trĩ.
“Mày…”, mặt Thẩm Quân Văn tím tái, chiếc ghế dĩ nhiên không ghi tên anh ta, lúc này nếu anh ta ép Trần Phong đứng dậy, sẽ chỉ thể hiển rằng anh ta nhỏ nhen, anh ta không thể làm vậy, nên chỉ có thể kêu phục vụ mang thêm một cái ghế tới, đặt ở giữa.
Chỉ có điều như vậy, ngược lại khiến anh ta thành làm nền cho Trần Phong và Hạ Mộng Dao. Cùng lúc này, nhiệt độ của phòng phát trực tiếp cũng đã phá một triệu, rất hiếm thấy phát trực tiếp ngoài trời nào được thế này.
“Đồ vô dụng này thế mà dám đến? Sao hắn to gan như vậy?”, “Hai người lúc nãy bảo là tặng siêu xe với chồng cây chuối đi ỉa đâu? Anh ta tới rồi!”, “Người này mặt dày thật, vợ mình hẹn hò với người đàn ông khác, anh ta ngồi bên cạnh không khó chịu sao?”, “Đó không phải là mặt dày, đó là ngu xuẩn!”
Tuy không ra oai với Trần Phong thành công, nhưng lúc này tâm trạng của Thẩm Quân Văn cũng xem như rất ổn. Vì chỉ khi Trần Phong tới, anh ta mới có thể giày xéo Trần Phong trước mặt Hạ Mộng Dao, đồng thời nói với Hạ Mộng Dao, rốt cuộc ai mới xứng đáng với cô ấy.
Thẩm Quân Văn búng tay một cái, mấy nữ phục vụ cao ráo mảnh mai mặc sườn xám bê các loại đồ ăn đẹp đẽ lên.
Người pha chế rượu chuyên nghiệp đi tới, bắt đầu điều chế rượu, lần này thì Thẩm Quân Văn khôn ra rồi, ra hiệu với người pha chế, nên người pha chế chỉ rót hai ly rượu, một ly cho Hạ Mộng Dao, một ly dĩ nhiên là cho Thẩm Quân Văn, Trần Phong chỉ có thể trơ mắt nhìn.
“Trần Phong, mày có biết đây là rượu gì không?” Thẩm Quân Văn khẽ lắc rượu vang trong ly, chế giễu hỏi. “Không biết.” Trần Phong không cảm xúc đáp.
“Không biết cũng là bình thường, đây là Romanee Conti tao nhờ người mang từ Pháp về, hiện tại lượng dự trữ trên toàn thế giới chỉ có không tới một nghìn chai, rượu này còn quý hơn nhiều so với Lafite năm 82 trong mắt những người tầm thường bọn mày.” Trong giọng điệu của Thẩm Quân Văn mang theo ý cao ngạo, rất nhiều người tưởng rằng Lafite năm 82 là rượu vang cực phẩm rồi, nhưng lại không biết trong rượu vang còn có một loại tên Romanee Conti, gọi là vua rượu, vì nó cực hiếm, nên mấy năm gần đây có tiền cũng không mua được.
Trần Phong lạnh lùng nhếch mép khinh thường, nếu anh không nhớ nhầm, trong hầm rượu của nhà họ Trần, có hơn trăm chai Romanee Conti, chẳng ai ngó ngàng, cũng chỉ có con nhà giàu ở chỗ bé xíu này như Thẩm Quân Văn mới coi trọng Romane Conti như vậy thôi.
Thấy Trần Phong không tiếp lời, Thẩm Quân Văn hừ một tiếng nói: “Biết vì sao tao không cho phục vụ rót rượu cho mày không?”, “Sợ tao uống rồi thì phí?” Trần Phong cười giả lả hỏi lại.
Thẩm Quân Văn cứng họng, nói: “Mày cũng thông minh đấy, đúng vậy, rượu này cho dù có cho mày uống, mày cũng không nghiệm được ra cái gì, loại rượu vang cực phẩm này, chỉ có người hiểu rượu mới có thể thấy được rốt cuộc nó ngon ở chỗ nào, những người như mày, cũng chỉ hợp uống bia thôi.”
Thẩm Quân Văn cười chế giễu, búng tay một cái nói: “Cho nó một thùng bia.”, “Vâng, cậu Thẩm.”, “Khoan đã, cũng cho tôi một thùng bia.” Lúc này Hạ Mộng Dao vội vàng lên tiếng, còn về ly Romanee Conti trước mặt, từ đầu tới cuối cô ấy không thèm nhìn lấy một cái.
Phục vụ khó xử nhìn Thẩm Quân Văn, muốn biết ý của Thẩm Quân Văn như thế nào, có thể ở đây làm việc, dĩ nhiên cũng phải tinh mắt, từ khi Trần Phong và Hạ Mộng Dao bước vào, cô ta đã quan sát thấy, Thẩm Quân Văn rất ghét Trần Phong, nên việc gì cũng làm khó Trần Phong, nhưng Hạ Mộng Dao…
Trong lòng Thẩm Quân Văn càng thêm tức giận, con khốn này đúng là láo toét, bỏ ly Romanee Conti đắt tiền không uống, muốn uống chai bia vài đồng với thằng vô dụng kia.
“Mộng Dao, cô cũng thích bia sao? Sao không nói sớm, nói sớm tôi cho người đem tới mấy chai đặc biệt, vậy lấy thêm vài thùng đi, tôi cũng lâu rồi không uống bia, vừa hay nhân hôm nay, hết mình cùng người đẹp.” Tuy trong lòng tức giận, nhưng Thẩm Quân Văn vẫn giữ phong độ, ngoài mặt vẫn thản nhiên như không.
“Vâng, cậu Thẩm.” Phục vụ lau mồ hôi, vội vàng rời đi. Thấy Thẩm Quân Văn nắm chặt nắm đấm dưới bàn, Trần Phong chỉ thấy buồn cười, đồ ngu xuẩn, có lẽ chưa từng nghĩ Hạ Mộng Dao sẽ có thái độ như vậy với anh ta. Người vợ mình chăm sóc suốt ba năm, cũng dám cướp? Không soi gương xem mình có tư cách đó không.
Lúc này trong lòng Thẩm Quân Văn không rõ vui buồn, trước kia Lâm Lan đã thề thốt bảo đảm với anh ta, Hạ Mộng Dao tuyệt đối sẽ đứng về phía anh ta, nghe theo anh ta hết, nhưng sao thực tế, Hạ Mộng Dao lại giúp Trần Phong đối phó anh ta?
Thẩm Quân Văn nghĩ mãi cũng không hiểu. Nếu Lâm Lan biết suy nghĩ của anh ta, e là sẽ kêu oan uổng ngay, thật ra trong suy nghĩ của Lâm Lan, Thẩm Quân Văn phải đủ ưu tú, đối phó với đồ vô dụng Trần Phong này, chắc chắn sẽ không tốn sức lắm, tới lúc đó, chỉ cần khiến Hạ Mộng Dao nhận ra Trần Phong rốt cuộc vô dụng tới mức nào, Thẩm Quân Văn ưu tú ra sao, so sánh hai người, Hạ Mộng Dao dĩ nhiên sẽ biết phải chọn ai.
Nhưng Lâm Lan đã đánh giá cao Thẩm Quân Văn cũng đánh giá thấp Trần Phong, càng không hiểu suy nghĩ thật sự trong lòng Hạ Mộng Dao. Bất luận người đàn ông khác có ưu tú tới mức nào, Hạ Mộng Dao cũng sẽ không để ý tới, trong mắt cô ấy, chỉ có Trần Phong.
---------------------