Mục lục
ẩn – Trần Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126: Chu Thiếu Phong

“Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi không có thẻ hội viên của quốc tế Cửu Long?” Trần Phong lạnh lùng nói, anh cũng có thẻ hội viên của quốc tế Cửu Long, hơn nữa còn là thẻ hội viên cấp cao mà toàn hội chỉ có ba chiếc, bằng chứng anh chính là cổ đông lớn nhất của quốc tế Cửu Long!

“Anh nói anh cũng là hội viên của quốc tế Cửu Long sao?” Lý Tuyết giống như nghe thấy câu chuyện cười hài hước, vẻ mặt giễu cợt.

“Không tin?” Trần Phong cười khẩy.

“Ha ha ha ha! Tin! Tôi tin!” Lý Tuyết ôm bụng cười, nói: “Anh là hội viên cấp độ nào của quốc tế Cửu Long thế? Sắt đen, hay là đồng thau?”

Lời này của Lý Tuyết đương nhiên là đang mỉa mai, quốc tế Cửu Long vốn dĩ không có loại hội viên cấp đồng thau hay sắt đen.

Trần Phong cũng không để tâm, đợi lát nữa vào trong quốc tế Cửu Long, đồ đần độn Lý Tuyết này tự nhiên sẽ biết anh là hội viên cấp độ nào.

“Lý Tuyết, đừng nói người anh em Trần Phong như vậy, bọn họ chắc chắn là hội viên kim cương trong truyền thuyết của quốc tế Cửu Long, chỉ có hội viên kim cương mới xứng đáng với thân phận của Trần Phong thôi.” Từ Đông Lương cũng chế nhạo một câu.

“Quốc tế Cửu Long còn có hội viên kim cương sao?” Vương Giai Manh chú tâm đến điều này, chỉ là một hội viên bạch kim, phí hội viên mỗi năm đã là một triệu tệ, vậy hội viên kim cương chẳng phải cao đến trời sao.

“Có.” Từ Đông Lương gật đầu, chăm chú nói: “Quốc tế Cửu Long thật sự có hội viên kim cương, nhưng thẻ hội viên kim cương đã không còn là kiểu mà cô có tiền thì có thể làm được, muốn đăng kí thẻ hội viên kim cương không những phải có sự tiến cử của cổ đông quốc tế Cửu Long, hơn nữa sau khi trở thành hội viên kim cương, phí hội viên hằng năm phải trả là mười triệu.”

“Mười triệu!” Vương Giai Manh kinh ngạc che miệng lại, phí hội viên mười triệu, đây là giàu cấp độ nào vậy?

“Ừm, nhưng người có thể trở thành hội viên kim cương của quốc tế Cửu Long cũng không thiếu số tiền mười triệu tệ này.” Từ Đông Lương bình thản nói, mỗi năm đều tổ chức cuộc họp giao lưu hội viên cấp độ kim cương vài lần trong nội bộ quốc tế Cửu Long, lợi ích từ những hội viên cấp kim cương này tuyệt đối không dừng lại ở mười triệu.

Vương Giai Manh không biết nói gì nữa, cô ta phát hiện mình trước đây quá nông cạn, lại cảm thấy người có tài sản vài chục triệu là siêu giàu rồi.

“Anh Lương, chị Duyệt là hội viên cấp nào?” Lý Tuyết đột nhiên hỏi.

“Chị Duyệt? Anh trai người ta là một trong những cổ đông của quốc tế Cửu Long, cô nói người ta sẽ là hội viên cấp nào đây?” Từ Đông Lương lắc đầu nói, Đỗ Tử Duyệt đương nhiên là hội viên kim cương của quốc tế Cửu Long, suy cho cùng cũng có anh trai là cổ đông của quốc tế Cửu Long.

Trong lòng Lý Tuyết kích động, Đỗ Tử Duyệt quả nhiên là hội viên kim cương, lần này bản thân cần phải nịnh nọt Đỗ Tử Duyệt mới được, nếu như trở thành tay chân mới của Đỗ Tử Duyệt thì cô ta có thể trở mình được rồi.

Thấy Lý Tuyết và Vương Giai Manh vừa nghe nói đến hội viên kim cương liền kích động đến mức này, sắc mặt Trần Phong không khỏi trở nên kì quái, nếu như hai kẻ ngu xuẩn này biết, bây giờ ngồi chung chiếc xe với bọn họ chính là cổ đông lớn nhất của quốc tế Cửu Long thì bọn họ sẽ có biểu cảm gì.

Ngay sau đó, chiếc xe được lái đến trang viên quốc tế Cửu Long.

Ra ngoài chào đón Từ Đông Lương là một nam quản lý mặc đồ Tây.

“Anh Từ, mời bên này.” Nhìn mười mấy người theo sau Từ Đông Lương, sắc mặt của nam quản lý hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, trực tiếp dẫn mọi người vào một trang viên nhỏ.

Nơi này có một biệt thự nhỏ, hồ bơi, điểm dã ngoại, sân bida cùng các loại tiện nghi khác, môi trường cũng rất tuyệt.

Vừa bước vào, mấy cô gái liền cầm điện thoại ra, bắt đầu chụp hình tự sướng điên cuồng, khao khát chụp tất cả mọi nơi trong biệt thự, dù sao nếu bỏ qua sẽ không còn cơ hội nữa, lần sau muốn khoe khoang về trang viên quốc tế Cửu Long cũng không biết phải đợi đến bao giờ.

Lý Tuyết và Vương Giai Manh lại bắt đầu tỏ ra thận trọng dè dặt hiếm có, không đứng chung với nhóm các cô gái kia, thậm chí trong lòng có vẻ khinh thường bọn họ, cảm thấy bản thân cao hơn một bậc so với một số người.

“Anh Lương, chị Duyệt khi nào đến vậy?” Lý Tuyết nhịn không được liền hỏi, từ lúc bước vào đến bây giờ đã mười phút trôi qua, tiếp đón bọn họ chỉ có một nam quản lý, Đỗ Tử Duyệt vẫn chưa xuất hiện.

“Chị Duyệt…” Từ Đông Lương do dự một hồi, anh ta cũng muốn biết Đỗ Tử Duyệt ở đâu, nhưng anh ta không dám hỏi, sợ làm phiền Đỗ Tử Duyệt, dù sao giữa anh ta và Đỗ Tử Duyệt cũng không phải quan hệ bạn bè, càng giống cấp dưới và lãnh đạo hơn.

Lúc này, một thanh niên khôi ngô đầu chải chuốt bóng lộn xuất hiện.

Dáng người của người thanh niên này cao hơn Từ Đông Lương mấy cm, hơn nữa thân hình cực kỳ cân đối chẳng khác nào người mẫu nam.

“Anh Phong.” Nhìn thấy người thanh niên, thái độ của Từ Đông Lương lập tức trở nên cung kính.

“Anh là… Chu Thiếu Phong?” Ngay sau đó, Lý Tuyết và Vương Giai Manh đã nhận ra thanh niên khôi ngô đó, chính vì anh ta mà năm đó Đỗ Tử Duyệt mới đẩy Hạ Mộng Dao xuống hồ Kim Ba.

Chu Thiếu Phong lúc này sớm đã không còn vẻ trẻ trung thời đi học nữa, nhìn càng thêm trưởng thành, đẹp trai, trên mình còn toát ra khí chất giàu sang không lý giải được, nếu không phải Từ Đông Lương gọi, sợ rằng mọi người đều không nhận ra.

“Đưa người tới chưa?” Thần thái của Chu Thiếu Phong rất cao ngạo, dường như hoàn toàn không xem Từ Đông Lương ra gì.

“Đưa tới rồi, anh Phong.” Thái độ của Từ Đông Lương trước sau kính trọng, không dám bất mãn.

“Ở đâu?”

“Ở bên kia.” Từ Đông Lương chỉ tay vào Hạ Mộng Dao bên ngoài không xa, lúc này đây, Hạ Mộng Dao đang ngả vào lòng Trần Phong, không hề nhìn sang hướng bên này.

“Ừm.” Chu Thiếu Phong khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn Hạ Mộng Dao khá phức tạp, còn ánh mắt nhìn Trần Phong lại khiến người khác ớn lạnh sống lưng.

“Tử Duyệt đi tiếp đón vài vị cổ đông rồi, tiếp họ xong, cô ấy sẽ qua đây, tôi đưa các người đi qua vườn săn bắn.” Chu Thiếu Phong khẽ nói.

“Vườn săn bắn? Anh Phong, chúng tôi hình như không được vào nơi đó.” Từ Đông Lương sững sờ nói, vườn săn bắn là khu giải trí cấp cao của trang viên quốc tế Cửu Long, chỉ mở cho hội viên bạch kim, còn anh ta chỉ là một hội viên vàng.

Trong mắt Chu Thiếu Phong lộ rõ vẻ khinh thường, nói: “Bây giờ tôi là tổng giám đốc ngoại viên của quốc tế Cửu Long, các người có vào được hay không là do tôi định đoạt.”

“Anh Phong, anh được thăng chức rồi à?” Vẻ mặt Từ Đông Lương vui mừng hỏi, lần trước lúc anh ta đến quốc tế Cửu Long, Chu Thiếu Phong chỉ là quản lý một trong những trang viên, chớp mắt Chu Thiếu Phong đã trở thành tổng giám đốc ngoại viên, đây là chức vị khó mà có được, tổng giám đốc ngoại viên, có nghĩa là Chu Thiếu Phong có thể giao thiệp với rất nhiều nhân vật lớn, mà bất kì người nào trong những nhân vật này đều có thể đem đến nguồn lợi không tưởng cho Chu Thiếu Phong.

Chu Thiếu Phong khẽ gật đầu, anh ta có thể trở thành tổng giám đốc ngoại viên của quốc tế Cửu Long hoàn toàn dựa vào sự điều hành của Đỗ Tử Duyệt, bản thân Chu gia của anh ta cũng chỉ là một gia tộc nhỏ có tài sản chưa đến ba mươi triệu mà thôi, không có Đỗ Tử Duyệt, anh ta cơ bản không thể trèo lên được vị trí bây giờ.

---------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK