Mục lục
ẩn – Trần Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 152: Không thể nhịn nổi, không cần nhịn nửa

Hầu như chiêu nào cũng đánh vào chỗ hiểm của mấy người đó, có không ít người chết trong tay Kim Lục An.

Trần Phong vĩnh viễn cũng không quên được, cảnh tượng những người anh em ấy chết thảm trước mặt anh!

Nhịn nhục ở nhà họ Hạ ba năm, Trần Phong hầu như lúc nào cũng hận thù giày vò.

Mỗi khi anh muốn báo thù, thì trong lòng lại có một âm thanh nhắc nhở anh, chưa đến lúc, vì người đứng sau những sát thủ như Kim Lục An, vẫn chưa lộ diện, mạo hiểm trả thù sẽ khiến mình bỏ mạng.

Trần Phong cứ ngỡ mình có thể tiếp tục giữ vững lí trí.

Nhưng từ lần đến Kim Lăng này, nghe Lý Quyến nhắc đến Võ đường Kim Cương, nhắc đến tên của Kim Lục An, lòng Trần Phong đã bị chiếm cứ bởi ý muốn giết người điên cuồng, nhiều lần, Trần Phong đã thử kìm nén ý định đó xuống, nhưng dù Trần Phong nỗ lực thế nào cũng không thể ngăn được mong muốn giết người đó, thậm chí còn có xu hướng ngày càng mãnh liệt.

Lúc này, Trần Phong biết, mình không nhịn được nữa.

Không nhịn được, không cần nhịn nữa!

Giết Kim Lục An thì sao?

Hung thủ thực sự ra mặt thì sao?

Trần Phong anh không sợ!

Anh đã nhịn ba năm rồi, anh không muốn nhịn cả đời!

Dù biết giết Kim Lục An sẽ nguy hiểm, nhưng lần này Trần Phong vẫn phải giết.

Biết rõ kẻ thù ở ngay trước mặt, lại vì bảo vệ mình mà vờ như không thấy, loại việc này, anh không làm được!

Lúc này, Kim Lục An cũng tràn ngập sợ hãi.

Lúc trước ông ta còn không nhớ ra gặp Trần Phong ở đâu.

Nhưng khi nhìn thấy sự hận thù và tức giận ngút trời trong mắt Trần Phong, trong đầu Kim Lục An bỗng có sấm sét xẹt qua.

"Cậu... cậu là người ba năm trước?!" Con ngươi Kim Lục An trợn to, gần như là rặn từ cổ họng ra mấy chữ này, trong giọng nói tràn ngập cảm giác không thể tin nổi, ba năm trước! Trần Phong là người thanh niên ba năm trước!

Cậu ta về rồi!

Nỗi sợ trên mặt Kim Lục An đã không thể tăng thêm nữa, dù thế nào ông ta cũng không ngờ, Trần Phong lại có thể thoát được cuộc truy sát ba năm trước, sống đến giờ!

Không phải nói Trần Phong đã bị rơi xuống vách núi, chết mất xác rồi sao?

Sao cậu ta vẫn còn sống?

Cơn ác mộng ba năm trước, lại lần nữa hiện về trong lòng Kim Lục An.

Dó là một đêm tối bình thường, trên trang dark web của thế giới ngầm của Kim Lăng đột nhiên đăng một lệnh truy sát, truy sát một võ sĩ giai đoạn giữa Ám Kình, truy sát thành công có thể nhận phần thưởng mười tỉ!

Đúng thế, mười tỉ!

Võ sĩ giới võ thuật Kim Lăng, ai cũng có thể tham gia truy sát, chỉ cần lấy được đầu của mục tiêu, võ sĩ tham gia truy sát đều có thể chia tiền!

Mười tỉ, chia theo thực lực!

Nên lúc đó, cả giới võ thuật Kim Lăng đều xôn xao, rất nhiều người cảm thấy người đưa ra lệnh truy sát này đúng là đang tặng tiền cho người ta.

Một võ sĩ giai đoạn giữa Ám Kình, sao đáng giá mười tỉ chứ?

Đêm đăng lệnh truy sát, gần một phần mười võ sĩ Kim Lăng, đều đeo mặt nạ lên, mặc đồ dạ hành, tham gia vào hành động truy sát lần đó.

Một võ sĩ giai đoạn cuối Ám Kình dẫn đầu, còn có ba người giai đoạn giữa Ám Kình, và bảy người giai đoạn đầu Ám Kình, thêm hơn hai mươi người giai đoạn cuối Minh Kình hỗ trợ, thế trận này, dù là tông sư Hóa Kình e là cũng khó thoát nổi, chứ đừng nói là giai đoạn giữa Ám Kình.

Vì thế lúc đó, Kim Lục An cảm thấy cùng lắm là ba phút có thể giải quyết cuộc chiến, thậm chí mình không cần ra tay cũng có thể nhận được mấy chục triệu.

Nhưng khi thấy mục tiêu, Kim Lục An mới biết, mình ấu trĩ thế nào.

Trần Phong lúc đó vì trốn chạy cuộc truy sát, đã dịch dung, cảnh giới thể hiện lúc đó cũng chỉ là giai đoạn giữa Ám Kình.

Nhưng sức chiến đấu ở giai đoạn giứa Ám Kình của Trần Phong lại dữ dội hơn giai đoạn cuối Ám Kình gấp chục, gấp trăm lần!

Trong vòng vây của một người giai đoạn cuối Ám Kình, ba người giai đoạn giữa Ám Kình và bảy người giai đoạn đầu Ám Kình, thế mà lại giết chết năm người giai đoạn đầu Ám Kình, hai người giai đoạn giữa, đến cả người dẫn đầu là giai đoạn cuối Ám Kình cũng bị Trần Phong đánh cho ói máu không ngừng.

Trận truy sát đó trở thành cơn ác mộng của hầu hết sát thủ.

Ai cũng tưởng Trần Phong là con cừu non chờ bị giết, nhưng không ngờ Trần Phong lại là một con thú dữ tiền sử!

Kim Lục An ba năm trước chỉ có thực lực của giai đoạn cuối Minh Kình, ông ta đến cả tư cách đánh với Trần Phong cũng không có, nên chỉ có thể ở vòng ngoài, đối phó với mười mấy người hầu, bảo vệ Trần Phong.

Mặc dù không giao chiến với Trần Phong, nhưng Kim Lục An không bao giờ quên được, lúc mình giết những người hầu kia, trong ánh mắt Trần Phong nhìn mình ngập tràn hận thù và sát khí ngút trời, Kim Lục An không hề nghi ngờ, lúc đó nếu không có võ sĩ giai đoạn cuối Ám Kình quấn lấy Trần Phong, thì mình đã bị đập cho một phát nát bét rồi.

Vì thế khi người hầu cuối cùng bị giải quyết, Kim Lục An bèn bỏ chạy, ông ta sợ!

Ông ta sợ Trần Phong rảnh tay sẽ đập chết ông ta!

Kim Lục An đêm đó bèn rời khỏi Kim Lăng, chạy đến Nam Cương.

Đến tận ba hôm sau, nghe được tin Trần Phong bị ngã xuống vách núi, ông ta mới thở phào nhẹ nhõm.

Chết rồi!

Yêu quái đó cuối cùng cũng chết rồi!

Kim Lục An lại quay về Kim Lăng, sau khi nghe ngóng khắp nơi, cuối cùng cũng nghe ngóng được sau khi ông ta bỏ chạy thì đã có chuyện gì.

Trần Phong bị ép đến đường cùng, chung quy cũng là anh hùng mạt lộ, sau khi lại giết thêm mười mấy võ sĩ giai đoạn cuối Minh Kình thì bị đội trưởng - giai đoạn cuối Ám Kình đấm một phát rơi xuống vách núi.

Chết mất xác.

Mặc dù đã giết Trần Phong, nhưng người tham gia đợt truy sát đó lại không có ai vui nổi.

Rất nhiều võ sĩ đã bị ám ảnh tâm lí.

Họ bị Trần Phong giết sợ rồi!

Ai cũng không ngờ, một người giai đoạn giữa Ám Kình, lại có sức chiến đấu đáng sợ thế.

Mấy chục sát thủ, cuối cùng chỉ còn sống nửa non, cả giới võ thuật Kim Lăng, vì thế mà tổn thất nghiêm trọng.

Phần thưởng mười tỉ kia, những sát thủ còn sống đến nay vẫn không đi lĩnh, không phải không lĩnh được mà không dám lĩnh!

Sau khi giết chết Trần Phong, dù có ngốc cỡ nào thì những sát thủ đó cũng hiểu ra, Trần Phong chắc chắn bối cảnh ngút trời, nếu không sao có thể kinh dị thế được?

Với thực lực của giai đoạn giữa Ám Kình, đấu với một đám có sức chiến đấu có thể địch lại tông sư Hóa Kình, còn giết chết nửa già, người như vậy, sao có thể là loại vô danh tiểu tốt?

Lĩnh một tỉ tiền thưởng đó không sợ cả nhà bị giết hết sao?

Nên đêm đó, tất cả những người tham gia truy sát đều rất ăn ý chọn lựa để việc này thối rữa trong bụng, không nhắc tới nữa.

Kim Lục An cũng vậy, ông ta cảm thấy mình đã may mắn lắm rồi, đêm đó tham gia truy sát, giai đoạn cuối Minh Kình như ông ta có hơn hai mươi người, nhưng cuối cùng có chưa đến mười người sống trở về.

Cũng chính vì chứng khiến sức chiến đấu độc nhất vô nhị của Trần Phong đêm đó, mới khiến Kim Lục An hạ quyết tâm, đời này nhất định phải đột phá đến Ám Kình, không làm con kiến Minh Kình.

Mấy ngày trước, Kim Lục An cuối cùng cũng thực hiện được mong ước, trở thành võ sĩ Ám Kình khiến ai cũng phải ngưỡng mộ.

Cứ tưởng có thể vẻ vang một thời gian, nhưng không ngờ, Trần Phong lại trở về.

Kim Lục An lúc này đã không còn chút hi vọng sống sót nào.

Ông ta hiểu rõ, Trần Phong căn bản không thể nào tha cho ông ta.

Còn về việc liều mạng với Trần Phong? Kim Lục An chưa từng nghĩ tới.

---------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK