Chương 252: Diệp Hải Đường nóng nảy
Trần Phong lắc đầu, chủ chiếc xe Maserati phía sau rõ ràng không phải người dễ chọc.
Anh có thể nhìn ra được, Diệp Hải Đường đương nhiên cũng nhìn ra được.
Rõ ràng, Diệp Hải Đường muốn gây sự.
Một phút sau, tiếng phanh xe chói tai vang lên.
Chiếc Maserati đến rồi.
Thanh niên tóc vàng tức tối ra mặt, hắn đã to mồm trước mặt người con gái của hắn, nói phải khiến chiếc Land Rover biết ai mới là trùm sò của phố Hoàng Hậu, cuối cùng lại là hắn bị chiếc Land Rover này bỏ xa mấy cây số.
Mất hết mặt mũi!
"Rầm!"
Thanh niên tóc vàng xuống xe, sập mạnh cửa xe.
Đi đến phía trước chiếc Land Rover, đập cửa sổ xe.
Cửa sổ hạ xuống.
Diệp Hải Đường mặt mũi lạnh tanh.
Thanh niên tóc vàng trợn tròn mắt, một loạt lời sắp nói bị nuốt hết lại.
"Người đẹp, kĩ thuật lái xe của em ghê nhỉ."
Thanh niên tóc vàng thu hồi vẻ mặt tức tối, đổi thành mặt cười.
"Cút (1)!"
Câu trả lời của Diệp Hải Đường vĩnh viễn dứt khoát, thẳng thắn.
Thanh niên tóc vàng chẳng để ý, cười hì hì: "Cút? Cút đi đâu?"
"Giường kingsize phòng dulexe của Hilton, thế thì cũng được lắm, chúng ta đến đó lăn được không?"
"Anh chắc chứ?" Diệp Hải Đường nhếch mép trêu tức.
"Chắc chắn, chắc chắn." Thấy Diệp Hải Đường có vẻ sắp bị mắc câu, thanh niên tóc vàng bỗng hưng phấn hẳn.
"Tôi rất muốn đi, nhưng tôi sợ bạn trai tôi không đồng ý." Diệp Hải Đường thở dài.
Khóe môi Trần Phong giần giật, có dự cảm chẳng lành.
"Bạn trai em?" Thanh niên tóc vàng sửng sốt, sau đó hắn thấy Trần Phong ngồi ở ghế phụ, trong mắt ánh lên vẻ khinh thường.
"Người đẹp, em đừng nói với anh, thằng ranh này là bạn trai em?"
"Sao, có vấn đề gì à?" Diệp Hải Đường cười khẽ, lộ hai chiếc răng nanh.
Thanh niên tóc vàng tặc lưỡi: "Người đẹp, mắt em kém quá, sao lại để thằng thế này làm bạn trai em chứ?"
Thanh niên tóc vàng nói rồi bèn đi đến cạnh ghế phụ, hắn kéo cửa xe ra, cà lơ phất phơ nhìn Trần Phong, dùng giọng điệu ra lệnh nói: "Ranh con, xuống xe."
Trần Phong mỉm cười thích thú, sau đó đứng dậy, nhường ghế cho thanh niên tóc vàng.
Đồ khốn này!
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Hải Đường trợn tròn, hơi tức giận, cô ta không ngờ Trần Phong lại xuống xe thật.
"Đồ vô dụng mày cũng biết điều đó." Thanh niên tóc vàng cười nhạo, cứ tưởng phải vất vả một phen mới có thể đuổi Trần Phong xuống, nhưng hắn không ngờ Trần Phong lại nhát thế.
Chẳng nói cứng được một câu nào đã ngoan ngoãn xuống xe.
Trần Phong xuống xe, thanh niên tóc vàng đương nhiên là chiếm chỗ của anh.
"Người đẹp, Hilton hay là Quân Thịnh, em chọn..."
"Cút!" Thanh niên tóc vàng còn chưa nói xong đã bị Diệp Hải Đường lạnh lùng ngắt lời.
Cô ta chỉ muốn đùa Trần Phong một chút, xem phản ứng của Trần Phong, nhưng không ngờ, Trần Phong lại không dính chiêu của cô ta.
Bằng lòng nhận thua trước mặt cô ta cũng muốn khiến cô ta bực mình.
"Người đẹp, em còn giả vờ thì không hay nữa rồi. Thằng bạn trai vô dụng kia của em đã bị ông đây đuổi xuống xe rồi, em còn tỏ vẻ thanh cao làm gì?" Thanh niên tóc vàng bĩu mỗi, rõ ràng, người con gái này đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với hắn.
"Một triệu! Ngủ với anh một đêm, anh cho em một triệu." Thanh niên tóc vàng giơ một ngón tay lên, giá này gấp một trăm lần cái giá hắn bỏ ra để đưa được cô gái mặt hotgirl mạng kia lên xe.
Diệp Hải Đường đáng giá này, hắn lăn lộn ở Thương Châu bao nhiêu năm qua, chương từng thấy người con gái nào xuất sắc như Diệp Hải Đường, nước trong thì có sen, tự nhiên át chải chuốt, có thể bỏ xa người đẹp mặt hotgirl trên xe hắn cả con phố.
"Tôi cho anh ba giây xuống xe."
Giọng Diệp Hải Đường lạnh băng.
"Một triệu rưỡi! Người đẹp, cái giá này, kể cả anh ngủ mấy sao hạng hai cũng..."
"Ba!"
"Người đẹp, đừng có không..."
"Được rồi, hết giờ."
Diệp Hải Đường đột ngột lạnh lùng cười một cái, trực tiếp giẫm chân ga.
Thanh niên tóc vàng sửng sốt, hơi khó hiểu, Diệp Hải Đường muốn làm gì.
Hắn không nghi hoặc được lâu.
Vì Diệp Hải Đường đã lái chiếc Land Rover đâm vào chiếc Maserati.
"Rầm" một tiếng.
Mắt thanh niên tóc vàng như muốn nứt ra, sườn xe của Maserati bị Land Rover đâm móp.
Người đẹp mặt hotgirl đứng bên cạnh Maserati thét chói tai, cô ta không hiểu, sau khi thanh niên tóc vàng tóc vàng lên xe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại cho chiếc Land Rover đâm vào chiếc Maserati của hắn.
"Con khốn, mày muốn chết?" Thanh niên tóc vàng đỏ bừng mắt, tức giận giơ nắm đấm đập về phía gương mặt xinh đẹp của Diệp Hải Đường.
"Bốp!"
Nắm đấm của Diệp Hải Đường nhanh hơn nắm đấm của hắn.
Thanh niên tóc vàng không cả có cơ hội phản ứng, đầu đã đập mạnh vào cửa sổ xe.
Diệp Hải Đường mặt lạnh tanh quay đầu xe, sau đó lại giẫm chân ga.
Chiếc Land Rover như một con thú dữ sổ lồng, lại đâm vào chiếc Maserati.
"Rầm" một tiếng.
Chiếc Maserati bị đâm lật.
Còn Diệp Hải Đường thì như còn chưa hết giận, lại điều khiển chiếc Land Rover, giày vò chiếc Maserati từ nhiều hướng khác nhau một lần.
Mảnh vụn đầy đất, hỏng luôn.
Thanh niên tóc vàng ở trong xe chỉ cảm thấy tim mình đang rỉ máu, Maserati hơn năm triệu cứ thế mất rồi.
Trần Phong lắc đầu, hơi cạn lời, người phụ nữ Diệp Hải Đường này nói cô ta bình tĩnh thì cô ta đúng là đủ bình tĩnh, dù biết mình giết anh trai ruột của cô ta, cô ta cũng không có phản ứng gì.
Nói cô ta nóng nảy, thì cô ta cũng nóng nảy thật, chỉ vì bị thanh niên tóc vàng trêu ghẹo mấy câu, mà đâm xe thanh niên tóc vàng nát bét.
Diệp Hải Đường đóng mạnh cửa xe, sau đó khoanh tay trước ngực, đứng ra một góc, cái trò chiếu tướng ngược (2) này của Trần Phong khiến cô ta rất bực mình.
Lúc này, thanh niên tóc vàng cũng xuống xe.
Hắn không gây sự với Diệp Hải Đường ngay, mà gọi mấy cuộc điện thoại trước.
Sau khi gọi điện thoại, mới giận đùng đùng đi đến trước mặt Diệp Hải Đường.
"Con khốn, có phải mày muốn chết không?"
Diệp Hải Đường chẳng thèm nhìn thanh niên tóc vàng lấy một cái.
Thanh niên tóc vàng hơi kiêng dè, hắn không dám gây sự với Diệp Hải Đường, chiêu vừa nãy của Diệp Hải Đường đã chứng minh hắn không phải đối thủ của Diệp Hải Đường.
"Ranh con, con đĩ này tên là gì?" Thanh niên tóc vàng lại nhắm vào Trần Phong, hồng mềm dễ nắn (3), theo hắn thấy, Trần Phong chính là quả hồng mềm, nếu không vừa nãy cũng sẽ không bị một câu nói của hắn dọa cho phải xuống xe.
"Tôi không biết." Trần Phong lắc đầu.
"Mẹ kiếp mày là bạn trai nó mà có thể không biết à?" Thanh niên tóc vàng sôi gan, Diệp Hải Đường khiến hắn chịu thiệt thì thôi đi, một thằng vô dụng nhỏ bé cũng dám có thái độ thế này với hắn.
"Là bạn trai thì phải biết tên cô ta sao?" Trần Phong nhếch mày.
"Mày..." Thanh niên tóc vàng cứng họng, nhưng hắn vẫn kiềm được cơn giận, nói: "Tao không cần biết mày biết tên nó không, tóm lại, việc hôm nay mày phải cho tao một lời giải thích."
Chú thích:
(1) Cút: từ đa nghĩa, còn có nghĩa là lăn.
(2) Chiếu tướng ngược: thuật ngữ trong cờ tướng, khi bị đối thủ chiếu tướng, lúc mình chặn thì chiếu luôn tướng của đối phương. Ý chỉ định chơi người ta nhưng bị người ta chơi lại.
(3) Hồng mềm dễ nắn: kẻ yếu dễ bắt nạt.
---------------------