Chương 122: Đỗ Tử Duyệt
"Vấn đề không phải là phục hay không, dù thế nào Lý Tuyết cũng là phụ nữ..." Từ Đông Lương cứng đầu cứng cổ giải thích.
"Phụ nữ?" Trần Phong cười khẩy một tiếng: "Phụ nữ thì có thể tung tin đồn, sinh sự à?"
Từ Đông Lương câm nín, sự thực là anh ta cũng cảm thấy mấy người Lý Tuyết đã ụp cả chậu phân lên đầu Hạ Mộng Dao, dù sao hồi đại học Hạ Mộng Dao có nhiều con nhà giàu theo đuổi thế, nếu Hạ Mộng Dao thực sự muốn làm kẻ thứ ba thì đã làm lâu rồi, chẳng cần phải đợi đến giờ.
"Cả cô nữa, Vương Giai Manh! Sau này nói gì hay làm gì tốt nhất nghĩ trước cho kĩ, đỡ phải gặp họa từ miệng mà ra!" Trần Phong lại lạnh lùng nhìn Vương Giai Manh một cái, với năng lực quan sát của anh, đương nhiên không khó để nhận ra Vương Giai Manh mới là kẻ đầu têu của mọi việc, người phụ nữ này, bề ngoài thì có quan hệ tốt nhất với Hạ Mộng Dao, nhưng lúc đâm lén thì lại là kẻ ác nhất.
"Anh uy hiếp tôi?" Sắc mặt Vương Giai Manh hơi khó coi, một thằng giao hàng thế mà dám uy hiếp mình?!
"Uy hiếp? Cô không xứng!" Trần Phong cười khinh thường, chỉ một Vương Giai Manh con cỏn, đến tư cách làm đối thủ của anh còn không có, anh muốn chơi chết quá là đơn giản.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, lời Trần Phong nói, đúng là quá ngông cuồng, Vương Giai Manh dù thế nào cũng có ông chồng là chủ mỏ than, giờ lại bám được Từ Đông Lương, còn Trần Phong thì sao, anh lấy đâu ra tự tin?
Sắc mặt Vương Giai Manh thay đổi liên tục, nhưng lại không nói gì nữa, chỉ có cô ta biết rõ, giờ cô ta không có cách gì đối phó với Trần Phong, chồng cô ta căn bản không phải là ông chủ mỏ than, hơn nữa cô ta và Từ Đông Lương cũng chỉ là quan hệ bạn tình, Từ Đông Lương cũng sẽ không làm gì Trần Phong vì cô ta.
Đúng lúc này, điện thoại Từ Đông Lương reo, sau khi nhìn thấy hiển thị cuộc gọi đến, sắc mặt Từ Đông Lương thay đổi, sao lại là Đỗ Tử Duyệt?
Mặc dù kinh ngạc, nhưng Từ Đông Lương vẫn nhận cuộc gọi: "Chị Duyệt, sao chị lại có thời gian gọi điện cho em thế?"
Thấy thái độ Từ Đông Lương dường như hơi cung kính, mọi người chợt thấy kì lạ, chị Duyệt này là ai thế? Từ Đông Lương hình như rất nể nang.
"Từ Đông Lương, Hạ Mộng Dao có phải ở chỗ cậu không?" Thái độ của Đỗ Tử Duyệt rất ngông cuồng, không trả lời thẳng câu hỏi của Từ Đông Lương.
Từ Đông Lương không kìm được mà nhìn Hạ Mộng Dao một cái, nói nhỏ: "Chị Duyệt, Mộng Dao đang ở chỗ em."
"Dẫn cô ta đến Quốc tế Cửu Long!" Đỗ Tử Duyệt trực tiếp ra lệnh, nói xong thì không đợi Từ Đông Lương nói gì đã cúp máy.
Từ Đông Lương cau mày, Đỗ Tử Duyệt sao lại biết Hạ Mộng Dao ở đây, rốt cuộc là ai để lộ tin tức.
"Anh Lương, ai thế?" Vương Giai Manh có vẻ lơ đãng hỏi.
"Đỗ Tử Duyệt." Từ Đông Lương cười gượng đáp.
"Đỗ Tử Duyệt?!"
"Đỗ Tử Duyệt khoa Quản trị kinh doanh á?"
"Đù! Sao lại là cô ta!"
Vừa nghe là Đỗ Tử Duyệt, mọi người bỗng chốc xôn xao.
Trần Phong cau mày, Đỗ Tử Duyệt này rốt cuộc là yêu ma quỷ quái gì, hình như rất nổi tiếng.
Trần Phong bất giác nhìn Hạ Mộng Dao ở bên cạnh, muốn biết Hạ Mộng Dao có biết gì không, nhưng lại thấy gương mặt xinh đẹp của Hạ Mộng Dao lúc này đã trắng bệch.
"Mộng Dao, em sao thế?" Trần Phong cau mày nói, Hạ Mộng Dao hình như hơi sợ Đỗ Tử Duyệt kia.
"Không... không sao." Hạ Mộng Dao lắc đầu, gượng cười.
Trần Phong càng nghi ngờ, rõ ràng giữa Hạ Mộng Dao và Đỗ Tử Duyệt chắc chắn có chuyện gì đó.
"Anh Lương, Đỗ Tử Duyệt tìm cậu làm gì thế?" Vương Giai Manh hiếu kì hỏi, hồi đại học Đỗ Tử Duyệt không cùng một lớp với bọn họ, nhưng cô ta lại là hoa khôi khoa Quản trị kinh doanh, năm ấy danh tiếng trong trường thậm chí còn hơn cả Hạ Mộng Dao.
Đương nhiên, danh tiếng của Đỗ Tử Duyệt hơn Hạ Mộng Dao không phải vì cô ta xinh hơn Hạ Mộng Dao, mà là vì cô ta chơi rất thoáng, gia cảnh không tệ, thêm cả ngoại hình xuất sắc, không thanh cao như Hạ Mộng Dao, nên có thể chơi với rất nhiều người.
Năm đó có mấy người con nhà giàu và con ông cháu cha nổi tiếng đều có quan hệ mập mờ với Đỗ Tử Duyệt, có thể nói, Đỗ Tử Duyệt là một bông hoa quan hệ, nhưng lại là loại hoa quan hệ rất mưu mô, có thể chơi cho đàn ông quay mòng mòng.
"Chị Duyệt ở Quốc tế Cửu Long, hỏi bọn mình có muốn qua đó chơi không." Con ngươi Từ Đông Lương lắc qua lắc lại rồi nói, anh ta không dám nói Đỗ Tử Duyệt muốn một mình Hạ Mộng Dao qua đó, anh ta biết rõ, nếu nói như vậy Hạ Mộng Dao chắc chắn sẽ không đi, vì hồi đại học người Hạ Mộng Dao sợ nhất chính là Đỗ Tử Duyệt.
"Chị Duyệt ở Quốc tế Cửu Long?" Vừa nghe Đỗ Tử Duyệt ở Quốc tế Cửu Long, Lý Tuyết nằm trên đất đột nhiên mắt sáng rực.
Từ Đông Lương gật đầu, anh ta có thể hiểu sao Lý Tuyết lại phấn khích như vậy, hồi đại học, Đỗ Tử Duyệt chính là chỗ dựa của Lý Tuyết, Lý Tuyết theo Đỗ Tử Duyệt làm không ít chuyện xằng bậy. Giờ vừa nghe Đỗ Tử Duyệt ở Quốc tế Cửu Long, Lý Tuyết chắc chắn muốn mượn tay Đỗ Tử Duyệt trả thù Trần Phong.
"Anh Lương, bọn mình qua đó đi, lâu rồi mình không gặp chị Duyệt." Lý Tuyết hưng phấn nói, thực ra cô ta muốn gặp Đỗ Tử Duyệt nhưng sau khi tốt nghiệp đại học Đỗ Tử Duyệt đã xóa hết phương thức liên hệ của cô ta, cô ta không gặp nổi.
Lần này khó khăn lắm mới có tin tức của Đỗ Tử Duyệt, cô ta đương nhiên không thể bỏ lỡ, hơn nữa còn có thể bảo Đỗ Tử Duyệt tiện thể dạy cho Trần Phong một bài học hộ cô ta.
Sức mạnh của Đỗ Tử Duyệt, Từ Đông Lương không thể bì nổi, Từ Đông Lương cũng chỉ là người kiếm ăn khá ổn trong lớp họ mà thôi, nhưng Đỗ Tử Duyệt là nhân vật danh tiếng hàng đầu của cả Đại học Kim Lăng.
Lúc Đỗ Tử Duyệt học năm ba, đã có hai công ty người mẫu đứng dưới tên cô ta, lợi nhuận ròng hàng năm một, hai chục triệu, giờ tốt nghiệp sắp ba năm rồi, nghĩ thôi cũng biết, Đỗ Tử Duyệt lăn lộn đến mức nào rồi.
"Ặc..." Từ Đông Lương hơi khó xử, thực ra Đỗ Tử Duyệt không hề có ý gặp mấy người Lý Tuyết, người cô ta muốn gặp thực sự chỉ có một, đó chính là Hạ Mộng Dao, nhưng nếu anh ta nói ra, thì Hạ Mộng Dao chắc chắn sẽ không đi, dù sao hồi đại học, Đỗ Tử Duyệt có thể nói là cơn ác mộng trong lòng Hạ Mộng Dao.
"Anh Lương, chị Duyệt có phải vẫn muốn gặp Hạ Mộng Dao không?" Vương Giai Manh nhận ra suy nghĩ trong lòng Từ Đông Lương trước tiên.
Từ Đông Lương cười gượng, nói: "Ừm, chị Duyệt nói năm ấy ở trường rất có lỗi với Mộng Dao, nên lần này muốn gặp Mộng Dao, nói tiếng xin lỗi."
"Mộng Dao, cậu có muốn..." Từ Đông Lương chuyển mắt qua nhìn Hạ Mộng Dao.
"Không đi." Giọng nói Hạ Mộng Dao lạnh lẽo, cô ấy không tin mấy lời vớ vẩn của Từ Đông Lương, Đỗ Tử Duyệt sẽ xin lỗi cô ấy ư, trừ khi chó không ăn phân nữa.
Mặt Từ Đông Lương cứng lại, rất là khó xử, Đỗ Tử Duyệt cố tình gọi điện cho anh ta, bảo anh ta dẫn Hạ Mộng Dao đến, nếu anh ta không làm xong chuyện thì sau này Đỗ Tử Duyệt trách cứ, anh ta phải làm sao.
"Mộng Dao, cậu đi một chuyến được không? Bọn mình đông người thế này, chị Duyệt không làm gì cậu đâu." Vương Giai Manh cười tủm tỉm nói, cô ta rất hiểu cái tính có thù tất báo của Đỗ Tử Duyệt, lần này bảo Hạ Mộng Dao qua đó, chắc chắn không phải để xin lỗi Hạ Mộng Dao, mà ngược lại, khả năng sỉ nhục Hạ Mộng Dao lớn hơn chút.
Nghe thấy thế, đầu mày Trần Phong bất giác nhếch lên, Đỗ Tử Duyệt này, hồi đại học hình như đã làm việc gì quá đáng với Hạ Mộng Dao.
---------------------