Mục lục
Ông xã thần bí (full 825 chap) – Trần Minh Tân – Tô Ánh Nguyệt – Truyện tiểu thuyết tác giả: Tiểu Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 443: MẠNG CỦA ANH TÔI CÓ THỂ LÀM CHỦ
Trần Minh Tân từ trên tầng đi xuống, thấy Tô Ánh Nguyệt ngồi thất thần ở phòng khách, không biết là đang nghĩ gì, Lâm Mộc Tây ngồi một bên xem hoạt hình, Thịt Bò nằm úp sấp bên cạnh ngủ.
Đến lúc anh lại gần, Tô Ánh Nguyệt mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần: ”Anh xuống rồi à?”
”Ừ” Trần Minh Tân gật gật đầu nói: ”Lát nữa anh phải ra ngoài, buổi trưa không ăn cơm ở nhà, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh.”
Tô Ánh Nguyệt gật đầu: ”Vâng, vậy lúc nào anh về?”
Trần Minh Tân định sẽ đi gặp Lý Yến Nam, anh nghĩ lại quyết định không giấu diếm cô nữa.
”Anh đi gặp Lý Yến Nam hỏi một vài chuyện, ở Ngọc Hoàng Cung thôi, nếu không liên lạc được với anh thì gọi điện thoại cho Nam Sơn, chắc là về sớm thôi.”
Trần Minh Tân nói xong cúi người xuống hôn cô một cái sau đó liền rời đi.
….
Ngọc Hoàng Cung.
Lâm Hào Kiệt và Lý Yến Nam đã chờ Trần Minh Tân ở phòng bao.
10 phút sau Trần Minh Tân mới thong thả đến.
Anh mang theo cả vệ sĩ.
Cửa phòng bao mở ra, Trần Minh Tân liếc mắt một cái liền thấy Lý Yến Nam mặc chiếc áo sơ mi màu trắng.
Đã lâu không gặp nhưng Lý Yến Nam vẫn chẳng thay đổi gì lớn, nhưng vì thời tiết nóng hơn nên da của anh ta đen đi một ít, còn mặc áo sơ mi trắng, thoạt nhìn chẳng có sức sống cho lắm.
Trần Minh Tân đã biết từ sớm chuyện Lâm Hào Kiệt chắc chắn có thể mang Lý Yến Nam đến đây, cho nên vẻ mặt không có chút ngạc nhiên nào.
Lý Yến Nam mở miệng nói trước: ”Anh Trần, đã lâu không gặp.”
Trần Minh Tân híp mắt, nhàn nhạt đáp: ”Lý Yến Nam, lâu ngày không gặp.”
”Cũng không coi là lâu nhỉ, chưa được bao lâu đâu, hơn nữa tôi thường xuyên xem ảnh của ngài.” Lý Yến Nam cười lên, cả người thoạt nhìn thật thà khác thường.
Trần Minh Tân biết Lý Yến Nam là loại người gì, đối với việc anh ta tỏ ra hàm hậu thật thà một chút cũng không bất vi sở động, anh sẽ không xem nhẹ Lý Yến Nam.
Trần Minh Tân cũng không quan tâm lời nói của anh ta, mà quay đầu nói với Lâm Hào Kiệt: ”Anh Lâm, tôi muốn nói chuyện riêng với anh ta.”
Mặc dù trong lòng Lâm Hào Kiệt mất kiên nhẫn nhưng vẫn đứng dậy, trước khi ra ngoài còn hỏi Trần Minh Tân: ”Tôi đón em gái tôi bằng cách nào?”
Trên mặt Trần Minh Tân không có cảm xúc gì, đáp: ”Có lẽ là nhanh thôi.”
Chỉ cần giải quyết xong sớm chuyện của anh, vậy thì anh sẽ thả Lâm Tố Nghi ra.
Anh không giống với những kẻ độc ác vô nhân tính, anh không muốn liên lụy đến người vô tội.
Sau khai Lâm Hào Kiệt đi ra, trong phòng chỉ còn lại hai người Lý Yến Nam và Trần Minh Tân.
Vẫn như cũ, Lý Yến Nam mở miệng trước, âm dương quái khí nói: ”Sắc mặt anh Trần hình như không tốt lắm, cũng đừng vì kiếm tiền mà không chăm sóc bản thân, nếu không chết sớm người khác sẽ ngủ với vợ anh, tiêu tiền của anh đấy, vậy thì chẳng thỏa đáng tí nào!”
Đây là Lý Yến Nam đang thử Trần Minh Tân
Lý Yến Nam hơi nheo mắt: ”Tôi có chết sớm hay không thì tôi không biết. Nhưng tôi biết, nếu tôi muốn thì chắc chắn anh sẽ chết sớm hơn tôi.”
Trần Minh Tâm uy hiếp trắng trợn khiến sắc mặt Lý Yến Nam thay đổi.
Hôm nay anh ta dám đến gặp Trần Minh Tân chỉ vì cảm thấy Trần Minh Tân sẽ không gây khó dễ cho anh, nhưng nghe những lời không chút che giấu của Trần Minh Tân, trong lòng anh ta vẫn có chút lo lắng.
Trần Minh Tân không giống với những người khác.
. Anh nói từng câu từng chữ vô cùng bình tĩnh, khiến người ta cảm thấy anh nói được làm được.
Giọng nói của Lý Yến Nam lúc này mới bình thường lại: ”Trần Minh Tân, tôi biết là anh rất bận, có chuyện gì thì nói đi, nói xong tôi còn đi có việc.”
Anh ta nói xong còn giả bộ xem thời gian
Trần Minh Tân cũng không nói gì, đứng lên bước đến bên cửa sổ, mở cánh cửa ra.
. Ngay sau đó Lý Yến Nam liền nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát.
Anh ta ”soạt” một cái đứng lên, mặt lộ vẻ hung ác: ”Anh báo cảnh sát?”
”Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, anh cho là anh thực sự có thể thoát được ư?” Trần Minh Tân xoay người lại, nhìn về phía Lý Yến Nam cười lạnh
Lý Yến Nam chỉ nghĩ Trần Minh Tân tìm anh ta để hỏi chuyện thuốc, hắn cho là người càng giống như Trần Minh Tân thì sẽ càng sợ chết, đương nhiên sẽ không làm khó anh ta.
Nhưng anh ta không ngờ Trần Minh Tâm vậy mà lại báo cảnh sát.
Lý Yến Nam cười lạnh: ”Anh cho rằng báo cảnh sát bắt tôi thì tôi sợ ư? Tôi sớm muộn gì cũng sẽ ra, mà anh thì chỉ còn cách chờ chết thôi!”
Trên mặt Trần Minh Tân lộ ra một tia khinh thường: ”Một đống tuổi rồi mà còn khờ khạo như vậy, tính mạng của tôi là anh chỉ tính toán được, nhưng mạng của anh…tôi có thể làm chủ.”
Bản thân Lý Yến Nam có tâm lý thù hận những kẻ giàu, như Trần Minh Tân nói như vậy trực tiếp phun một ngụm: ”Phi!”
Đây là Trần Minh Tân cố ý chọc giận anh ta.
”Biết thuốc tôi cho anh uống lần đó từ đâu không? Đó là K7 được chế tạo đặc biệt bởi tổ trưởng đoàn đội chữa bệnh của Grissy, kỹ thuật thí nghiệm cấy phôi thai bên ngoài cơ thể mà con của anh đã làm cũng là anh ta nghiên cứu ra, anh ta là thiên tài, anh chết chắc rồi!”
giọng điệu của Lý Yến Nam mang theo một tia điên cuồng, dường như anh ta rất kinh nể cái tên gọi là đột trưởng nghiên cứu kia.
Lúc này rất nhiều cảnh sát đã phá cửa xông vào: ”Không được động đậy!”
Ngay sau đó một viên cảnh sát đi đến, lúc thấy Lý Yến Nam dường như người kia cực kì phẫn nộ nói: ”Lý Yến Nam!”
”Ô, cảnh quan Dương, đã lâu không gặp!” Vì trước đó biết Trần Minh Tân đã báo cảnh sát, Lý Yến Nam dù không cam lòng nhưng vẫn phải cam chịu số phận thôi.
Viên cảnh sát này là người phụ trách vụ án của Lý Yến Nam, lần nào anh bắt được Lý Yến Nam thì đều chạy trốn mất, trong lòng anh tấm tức, còn làm thấy bẽ mặt.
Cảnh sát họ Dương kia lạnh lùng quát lớn một tiếng: ”Bớt nói lời vô ích đi!”
Sau đó viên cảnh sát đi cùng đã còng tay Lý Yến Nam lại dẫn ra ngoài.
”Cảm ơn sự hợp tác của anh Trần, nếu không thì tôi không biết lúc nào mới có thể bắt được Lý Yến Nam nữa, hắn ta quá xảo trá.” Viên cảnh sát họ Dương nhỡ lại lịch sự đáng buồn về việc bắt Lý Yến Nam, không khỏi lắc đầu.
”Đây là việc tôi nên làm mà.” Trần Minh Tân cười cười, lại nói: ”Có thể tiết lộ một chút chuyện Lý Yến Nam trước kia phạm tội gì không?”
Cảnh sát họ Dương nghe vậy, do dự một lát, vẻ mặt áy náy: ”Xin lỗi, chuyện này không thể nói được, là chuyện cơ mật.”
Mặt Trần Minh Tân hiện lên ý cười, gật đầu: ”Không sao.”
Đến lúc cảnh sát rời đi Trần Minh Tân mới khôi phục lại vẻ mặt lãnh đạm trước sau như một
Chuyện anh muốn biết từ chỗ Lý Yến Nam cũng đã biết rồi.
Cơ thể của anh sẽ xuất hiện các triệu chứng lão hóa sớm, đó thực sự là do thuốc của Lý Yến Nam, cũng đúng là có liên quan đến Grissy.
Lý Yến Nam thực ra cũng là tội phạm bỏ trốn, nhưng lại không chỉ là một kẻ mạnh, xã hội đen hay một tên buôn người mình thường, anh ta làm việc cho Grissy, nhìn thái độ của tên cảnh sát họ Dương kia thì anh đã biết, bên trong chắc chắn còn có nội tình.
Cũng có thể nói, sau cũng anh vẫn phải đi tìm người của Grissy.
Tiếp đó chỉ đành bắt đầu từ Lâm Hào Kiệt.
Có điều…Lâm Hào Kiệt hình nhưng cũng không biết chuyện thân thể của Trần Minh Tân.
Nói như vậy, bày mưu tính kể để Lý Yến Nam cho Trần Minh Tân uống thuốc cũng không phải là hành vi của tổ chức, mà là của cá nhân ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK