Chương 422:
Lạc Thanh Du nghĩ rằng anh ta đã nghe được tin tức gì đó, cũng không muốn giấu diếm nữa, bực bội nói: ‘Tôi tự mình trao thân cho anh ta, cho nên mới có thể lấy được bản hợp đồng này”
Nghiêm Mặc Hàn: ”..”
Chiến Hàn Quân lấy điện thoại của mình ra, viết một hàng chữ lên đó. Sau đó giơ nó đến trước mặt Nghiêm Mặc Hàn.
“Lạc Thanh Du. Chúng ta gặp mặt được không!”
“Được, anh nhắn thời gian và địa điểm cho tôi: Lạc Thanh Du đồng ý rất mau lẹ.
“Ừm, được” Nghiêm Mặc Hàn vừa nói xong câu này, đã bị Chiến Hàn Quân cúp máy của anh ta.
Sau đó, anh giật điện thoại của Nghiêm Mặc Hàn, bá đạo nói: “Tôi mượn điện thoại của cậu”
Nghiêm Mặc Hàn vươn tay bắt lấy: “Vậy tôi dùng cái gï?”
Chiến Hàn Quân đưa cho anh ta một xấp tiền: “Đi mua một cái mới.”
Nghiêm Mặc Hàn dở khóc dở cười: “Trong điện thoại của tôi có rất nhiều khách hàng Nếu họ gọi cho tôi thì phải làm sao?”
“Tôi sẽ trả lời giúp cậu”
“Bọn họ nói chuyện dự án hợp tác với tôi, lẽ nào anh cũng giúp tôi hợp tác sao?”
Chiến Hàn Quân mở danh sách liên lạc ra xem rồi liếc nhìn Nghiêm Mặc Hàn một cách khinh bỉ: “Chắc là cậu đã liên lạc với bọn họ lâu lắm rồi, nhưng chẳng có ai để ý cậu cả, đúng chứ?”
Nghiêm Mặc Hàn sửng sốt: “Anh đừng có đâm chọc vào vết thương cũ của người ta, được không?”
Chiến Hàn Quân nói: “Biết tại sao bọn họ không để ý đến cậu không?”
“Chắc là thấy nhà họ Nghiêm chúng tôi sa sút rồi chăng”
“Chẳng liên quan”
Nghiêm Mặc Hàn trợn to hai mắt: “Thế thì tại sao? Chắc cũng không đến nỗi nhìn tôi không thuận mắt chứ? Con người tôi có mắt có mũi rõ ràng, trông cũng có tinh thần lại còn đẹp trai, đâu có vẻ gì là một tên làm việc không đáng tin… bọn họ dựa vào đâu mà không hợp tác với tôi?”
Chiến Hàn Quân cất điện thoại của Nghiêm Mặc Hàn vào trong túi: “Đưa điện thoại cho tôi. Tôi sẽ nói cho cậu biết”
Nghiêm Mặc Hàn vô cùng bực bội: “Tôi còn có thể không đưa sao? Chẳng phải anh cướp nó rồi à”
Chiến Hàn Quân cho. “Thời gian phát triển của những công ty này cũng không phải là lâu, bọn họ muốn ổn định, cho nên thông thường sẽ không dễ dàng thay đối đối tượng hợp tác của bọn họ”.
Nghiêm Mặc Hàn tỏ vẻ hiểu mà không hiểu: “Thế chẳng phải tôi hết cách rồi sao?”
Chiến Hàn Quân nói: “Mới đây mà đã không chịu cầu tiến rồi sao? Chả trách nhà họ Nghiêm sa sút nhanh như vậy”
Nghiêm Mặc Hàn trừng anh… ‘Anh có thể nói mấy lời bổ ích chút được không?”
Chiến Hàn Quân nói: “Vạch ra chuỗi hợp tác giữa bọn họ, sau đó tìm ra điểm yếu, rồi đánh hạ từng cái một. Chỉ cần chuỗi hợp tác này bị đứt, thì cậu có thể xây dựng lại lãnh thổ của riêng mình rồi”
Nghiêm Mặc Hàn như chợt ngộ ra: “Rất có lýt Nghiêm Mặc Hàn lập tức bội phục Chiến Hàn Quân sát đất: “Chẳng trách Linh Trang nhà tôi rất có đầu óc kinh doanh, thì ra là anh chỉ dạy em ấy tốt như vậy”
Sắc mặt Chiến Hàn Quân tối sầm: “Có dạy dỗ gì đâu chứ”
Sớm biết cô nham hiểm bướng bỉnh như thế thì lúc đó đã không dạy cô những thứ này, cứ để cô giống với mấy người phụ nữ ngực bự óc teo, tầm thường chẳng có tài cán gì không phải là tốt hơn sao.
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Đừng thế mà, có phải em gái tôi đã làm gì khiến anh không vui rồi phải không? Anh nên khoan dung cho nó một chút đi!”
Chiến Hàn Quân suy nghĩ lại kỹ càng, từ khi cô về, hình như chẳng làm được việc gì khiến anh vui cả.
Cơ mà cứ nghĩ đến những việc trước đây anh làm với cô, tạm thời có thể chấp nhận những hành vi xấu xa này của cô vậy.
Nghiêm Mặc Hàn mỉm cười rời đi.
Chiến Hàn Quân đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, gọi anh ta lại: “Nghiêm Mặc Hàn”
Nghiêm Mặc Hàn quay đầu lại!
“Cậu có thật sự, nghiêm túc với Anh Nguyệt không?” Chiến Hàn Quân thăm dò ánh mắt của anh ta.
Hai mắt Nghiêm Mặc Hàn chợt lóe lên.
Chiến Hàn Quân nện vào mũi anh ta một cú: “Lập tức chia tay với em ấy ngay”
Nghiêm Mặc Hàn bị đấm chảy máu mũi, đay nghiến nhìn Chiến Hàn Quân hét lên: “Bây giờ anh là em rể của tôi, luận bối phận anh còn phải gọi tôi một tiếng anh vợ. Có người nào hành xử như thế với anh vợ của mình giống như anh không?”
“Cậu đáng đánh.”
“Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, anh đánh tôi không sợ em gái tôi biết sẽ tìm anh tính sổ hả?”
Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Nếu không phải nể tình cô ấy, thì hôm nay tôi đã lấy cái mạng quèn của cậu rồi”
“Được lắm được lắm, tôi đồng ý với cậu, về nhà tôi sẽ lập tức chia tay với cô hai nhà cậu.
Vậy được chưa”
“Cút đi”
Sau khi đánh Nghiêm Mặc Hàn một trận, Chiến Hàn Quân ngay lập tức gửi một đoạn tin nhãn đến cho Lạc Thanh Du: “Gặp nhau lúc tám giờ tối nay, ở nhà hàng Dương Quang”