Mục lục
Giúp ba cua lại mẹ nhé – Lạc Thanh Du – Chiến Hàn Quân – Truyện full tác giả: NG
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1165: Sao anh lại tới?

Sau khi Thu Liên rời khỏi Hàn Chiến Quân, cô ấy chuyển đến căn hộ cao cấp rộng lớn một tầng bằng phẳng mà Nghiêm Linh Trang tặng cho cô ấy – Vãng sự thành Nam.

Đột nhiên Chiến Hàn Quân lại đến thăm, khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân, Thu Liên cảm thấy bị sốc.

“Anh Nguyệt.” Cô ấy vừa định nói ra thì nhớ ra anh đã khôi phục lại thân phận của chính mình, cô ấy liền sửa miệng rồi nói với vẻ cung kính: “Cậu Quân, sao cậu lại tới đây?”

Khuôn mặt của Chiến Hàn Quân không thay đổi chút nào, nhưng lời nói của anh lại mang đầy vẻ uy hiếp: “Thu Liên, mau đưa tôi tới chỗ xảy ra tai nạn”

Thu Liên ngơ ngác, liền gật đầu ngay lập tức: “Được ạ.”

Thu Liên ôm lấy Hổ Tử, cùng xuống tầng với Chiến Hàn Quân.

Nửa tiếng sau, Chiến Hàn Quân cùng với Thu Liên xuất hiện ở biệt thự Ngọc Bích.

Biệt thự Ngọc Bích đã từng vô cùng rộng rãi và tráng lệ, nhưng sau khi gặp tai nạn lại hóa thành tro tàn. Tốc độ phục hồi lại biệt thự Ngọc Bích vô cùng chậm chạp. Phải mất ba năm mới có thể nhìn lại biệt thự Ngọc Bích như ban đầu.

Chiến Hàn Quân nghỉ ngờ nhìn Thu Liên: “Cô phát hiện tôi bị thương ở trong này ư?’ Thu Liên lắc đầu: “Ngày ấy khi tôi tới biệt thự Ngọc Bích của nhà họ. Có xe tải của mình đi dọc theo biệt thự Ngọc Bích về phía nam, đi khoảng nửa tiếng thì tôi mới phát hiện anh đang nằm ở trong đống cỏ ở gần rừng”

Chiến Hàn Quân liền nói với lái xe: “Tiếp tục đi về phía nam”

Người lái xe đạp chân ga, nhưng đạp mấy lần cũng không nổ máy được, lái xe ngượng ngùng nói với Chiến Hàn Quân: “Thật xin lỗi, xe hết xăng rồi”

Chiến Hàn Quân cùng với Thu Liên đành phải xuống xe.

Anh đang buồn bực xem có nơi nào tìm xe thì có một chiếc xe BMW sang trọng 7 chỗ đậu ở trước mặt anh.

Cửa kính xe hạ xuống, Nghiêm Hiểu Như nhìn về phía Chiến Hàn Quân, cô ta nở nụ cười trong trẻo: “Cậu Quân, anh muốn đi đâu vậy? Có muốn tôi chở anh đi một đoạn không?”

Tuy rằng Chiến Hàn Quân cảm thấy.

không vui khi gặp Nghiêm Hiểu Như, thế nhưng anh đang vội tìm ra nguyên nhân mình gặp tai nạn, cho nên không nói hai lời liền lên xe.

Khi cửa xe chuẩn bị đóng lại, đột nhiên có một bàn tay trắng nõn thon dài chặn cửa xe, sau đó là một thiếu niên áo trắng ngồi vào.

Anh ta đội một chiếc mũ lưỡi trai, vành mũ thấp đến mức không thể nhìn thấy khuôn mặt của anh ta, hơn nữa anh ta còn đeo kính râm Trên người của anh ta tỏa ra mùi hương trái cây.

Trông anh ta giống như một chàng hoàng tử bước ra từ truyện tranh, với khí chất cao quý và kiêu sa.

Anh ta lẳng lặng ngồi ở bên cạnh Chiến Hàn Quân, không nói gì.

Nghiêm Hiểu Như nghỉ ngờ nói: “Đây là ai vậy?

Chiến Hàn Quân liền cảm thấy người thiếu niên này cho người ta cảm giác sạch sẽ, tươi mát, cho nên trong lòng của anh cũng không bài xích anh ta ngồi ở bên cạnh, nói: “Đi thôi.”

Nghiêm Hiểu Như liền bảo với người lái xe: “Đi thôi”

Xe chậm rãi chạy đi, ánh mắt của mọi người đều dừng ở biệt thự Ngọc Bích ở ngoài cửa sổ.

Nghiêm Hiểu Như vẫn luôn ghi nhớ mục tiêu của cô ta chính là ly gián quan hệ giữa Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang, ngăn cản anh ta tới tham dự buổi họp đại hội cổ đông.

Sau đó cô ta còn cố ý nói: “Vốn dĩ † thự Ngọc Bích này chính là nơi rộng rãi và tráng lệ nhất ở thủ đô này. Thế nhưng, thật đáng ba năm trước biệt thự này đã bị một đội khủng bố phá hủy. Tôi còn nghe nói, tổng giám đốc Trang còn quen tên lão đại đó”

Sau khi dừng lại một chút, cô ta lại nhếch khóe miệng cười lạnh: “Không biết hiện tại tổng giám đốc Trang muốn khôi phục lại biệt thự Ngọc Bích, có phải là cô ta muốn che giấu điều gì đó hay không”

Ánh mắt của Chiến Hàn Quân trầm xuống một chút.

Tin đồn giữa Nghiêm Linh Trang và Dư Nhân lan rộng ra khắp nơi, tuy anh không hiểu hết câu chuyện yêu hận tình thù giữa ba người, thế nhưng loại tình yêu này đối với một người đàn ông mà nói thì khi nghe thấy tin đồn này quả thực cảm thấy rất khó chịu.

Bỗng nhiên người thiếu niên bên cạnh kiệm lời như vàng lại nói một câu: “Là hoài niệm”

Thanh âm của cậu rất nhỏ, thậm chí còn nhỏ đến mức người ta không thể nghe ra âm sắc, chỉ cảm thấy giọng của người thiếu niên này đang trong thời kì thay đổi cho nên thanh âm đặc biệt rất có mị lực.

Nghiêm Hiểu Như rất không hài lòng, nhưng cô ta ngồi trước mặt người thiếu niên, cho nên cô ta không thể quay đầu lại để cảnh cáo người thiếu niên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK