Mục lục
Giúp ba cua lại mẹ nhé – Lạc Thanh Du – Chiến Hàn Quân – Truyện full tác giả: NG
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 181:

 

Linh Trang có khí chất hơn người, từ nhỏ khuôn mặt cô đã khiến người ta cảm thấy có thiện cảm và yêu mến, kèm theo sự tự tin và kiêu hãnh không ai có thể sánh bằng.

Cô cực kỳ tài giỏi và xuất chúng, bất kể là gi, sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cứng rắn và mềm mỏng xuất phát từ sâu thẳm bên trong nội tâm hay là sự thuần khiết, trong veo như một cô hồ ly nhỏ đều có thể khiến người ta vô cùng yêu mến.

Thế nhưng Lạc Thanh Du thì ngược lại, cô thường mặc mấy bộ quần áo màu sắc sặc sỡ xếp chồng lên nhau, khuôn mặt lúc nào cũng lộ ra vẻ tiều tụy, trên mặt là vệt nước mắt ngắn dài còn đọng lại.

Rõ ràng cô có một khuôn mặt rất xinh, dáng người lồi lõm đúng chỗ nhưng toàn bộ ưu điểm đó đắp lên người cô đều là phí của trời.

Cô che giấu thành công những ưu điểm nổi trội của bản thân, bày ra dáng vẻ dung tục, tầm thường của một cô gái con nhà nông.

Chỉ có khoảng cách bảy năm thôi mà giữa Linh Trang và Lạc Thanh Du là sự cách biệt một trời một vực.

Gương mặt điển trai của Chiến Hàn Quân tràn ngập vẻ ngờ vực, sao bảy năm sau, trên người Lạc Thanh Du lại ẩn hiện bóng dáng tươi đẹp và rực rỡ của Linh Trang nhiều như vậy?

Ngay khi anh đang chìm trong mớ suy nghĩ mông lung thì đột nhiên tiếng còi xe vang lên…

Ánh mắt rời rạc của Chiến Hàn Quân tập trung lại một lần nữa, anh phát hiện xe của Linh Trang đã bị lật nghiêng đi, tông vỡ lan can rồi lăn xuống vách núi, cùng lúc đó cũng không thấy bóng dáng Lạc Thanh Du đâu nữa.

“Quan Minh Vũ, tua lại cho tôi!” Chiến Hàn Quân tập trung toàn bộ tinh thần nhìn về phía màn hình lớn trước mặt.

Quan Minh Vũ tua lại cảnh trước khi xe của Nghiêm Linh Trang gặp trục trặc rồi tông xuống vách núi, sau đó anh ta bấm nút phát video.

Bấy giờ chiếc xe màu đỏ của Nghiêm Linh Trang rung lên kịch liệt, lốp xe dưới ghế lái đã bắt đầu bốc khói. Nghiêm Linh Trang đang ngồi trên ghế tài xế, cô cố gắng mở cửa sổ xe để thoát ra ngoài nhưng cửa sổ không chịu ở ra.

Linh Trang đập cửa sổ một cách điên cuồng, vẻ bất lực và tuyệt vọng hiện rõ trên khuôn mặt lúc nào cũng tràn ngập vẻ bình tĩnh của cô.

Cô lấy điện thoại di động ra, không biết cô gọi cho ai, cũng không biết đối phương có nhấc máy không, nhưng nhìn khẩu hình của cô thì Chiến Hàn Quân biết cô đang gọi “Anh Quân!”

Sau khoảng thời gian kinh hoàng ngắn ngủi ấy thì đột nhiên chiếc xe cán qua và húc vào lan can bên cạnh, đó cũng chính là lúc.

Lạc Thanh Du đang đi tới bên cạnh hông xe.

Sau khi xe của Linh Trang lật ngửa rồi tông xuống vách núi thì Lạc Thanh Du cũng biến mất một cách khó hiểu.

Video vẫn tiếp tục phát nhưng não của Chiến Hàn Quân thì đang ngưng trệ lại.

Đôi mắt vốn tràn ngập băng lạnh quanh năm của anh đột nhiên như tan ra, từng giọt nước mắt long lanh, trong suốt rơi xuống.

Mấy năm qua anh đều không dám xem lại cảnh tượng này. Hôm nay nhìn lại mới thấy, Linh Trang đã tuyệt vọng và bất lực như thế nào vào giây phút buộc phải rời khỏi thế gian này.

Khi ấy cô không ngừng gọi tên anh và hi vọng được nghe thấy giọng nói của anh nhiều tới mức nào. Nhưng hôm đó anh đang có một cuộc họp rất quan trọng nên anh đã nhấn nút tắt máy.

Đến khi kết thúc cuộc họp, mở điện thoại lên, anh thấy có mười ba cuộc gọi nhỡ từ cô, bấy giờ trong lòng anh mới dâng lên sự lo lắng không thể giải thích được.

Anh chợt nhớ tới bức tranh nổi tiếng có tên “Bữa ăn tối cuối cùng”, nơi chúa Jesus bị giết hại một cách tàn nhãn sau khi dùng bữa với mười hai môn đồ của mình. Thế nên mười ba là con số mà cả anh và Linh Trang đều rất kiêng kị.

Anh nhớ kỹ bàn tay cầm điện thoại lúc ấy của anh cũng bắt đầu run rẩy, anh gọi lại cho.

Linh Trang trong sự thấp thỏm và bồn chồn lo lắng. Nhưng trả lời anh chỉ có tiếng nói của cô nhân viên tổng đài: Xin lỗi số máy quý khách vừa gọi không nằm trong vùng dịch vụ.

Nghe xong thì hai mắt anh tối sầm lại, suýt chút nữa thì khuyu gối xuống Không lâu sau đó, anh nhận được tin dữ về tình trạng của Linh Trang, lúc ấy anh đau đớn đến mức không rơi nổi một giọt nước mắt.

Anh ngồi trong quán bar quên ngày quên đêm, đưa bản thân vào những cơn say triền miên, cuối cùng anh bị đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt vì bị dị ứng với rượu, ba ngày sau, khi anh được xuất viện thì hậu sự của Linh Trang đã được lo liệu xong xuôi rồi.

Mỗi lần nhớ tới Linh Trang anh đều cảm thấy đau đớn khôn nguôi dù bình thường anh không phải kiểu người thích bày tỏ cảm xúc của mình cho người khác thấy. Mặc dù có rất nhiều phụ nữ vây quanh anh nhưng anh chưa từng liếc mắt nhìn họ lấy một lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK