Mục lục
Truyện Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (full) - tác giả: Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 254:

 

“Tất cả chúng tôi đều tốt nghiệp đại học y khoa, tất cả chúng tôi đều thực hiện Lời thề Hippocrate, lấy Nightingale làm chuẩn.”

 

“Cậu không tháy tên bệnh viện là Vinh Ái sao?”

 

“Không thấy bọn tôi là top 1 thiên sứ áo trắng của năm sao?”

 

“Cậu không thấy rằng chúng tôi đang hét lòng chăm sóc bệnh nhân sao? “

 

Bạch Gia Hân hung hăng: “Ai cho cậu dũng khí để vu khống chúng tôi? Ai cho tiền cậu?”

 

“Cái gì là nói xáu?”

 

“Đây là nói thật.”

 

Đường Nhược Tuyết tức giận không thể không khiển trách: “Tiếp nhận bệnh nhân, không cứu người mà chạy đi chụp ảnh. Tôi hỏi năm lần, nhưng không có ai xuất hiện.”

 

“Để bệnh nhân nằm trong phòng cấp cứu và đi chụp ảnh?

 

Y đức đâu?”

 

Cô lấy điện thoại di động ra: “Tôi sẽ kiện các người lên cục y té”

 

Diệp Phi không nói, nhưng nhìn xung quanh, nghĩ về cách bảo vệ bố mình khỏi bị hại trong trường hợp hỗn loạn.

 

Đại khái vì Đường Nhược Tuyết tức ra mặt, Bạch Gia Hân vung tay trái lên sai tám bảo vệ vây quanh hai người.

 

Bà ta khinh thường liếc nhìn Diệp Phi rồi nhỗ nước bọt xuống sàn: “Nhận lỗi hay muốn bị đánh?”

 

“Nói xấu bệnh viện Vinh Ái của chúng tôi, quỳ xuống liếm hết đống nước bọt này, bồi thường cho Nam Cung Cầm một trăm vạn, mọi chuyện sẽ kết thúc.”

 

“Tôi sẽ không làm khó con đường kiếm cơm của hai người Sau này.”

 

“Nếu cậu không làm theo lời tôi nói, hôm nay cậu sẽ không về nhà được…” Bạch Gia Hân ngạo nghễ nhìn Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết: “Tôi sẽ đích thân đưa cậu đến bệnh viện tâm thản.”

 

Đối với những người ngỗ ngược và không nghe lời, sẽ bị bà ta tống vào bệnh viện tâm thần.

 

Đám người Nam Cung Cầm cũng nhéch miệng, hả hê, tỏ vẻ chế giễu Diệp Phi bây giờ mới biết lòng sắt đá đúng không?

 

Đường Nhược Tuyết lạnh lùng hét lên: “Bà đúng là vô pháp, tôi muón gọi cảnh sát…”

 

“Bốp…”Bạch Gia Hân lạnh lùng tát Đường Nhược Tuyết, hét lên: “Jesus cũng không cứu được các người, tôi nói…”

 

Đường Nhược Tuyết do không chuẩn bị từ trước nên bị lảo đảo suýt chút nữa ngã xuống, tóc rối tung trông khá chật vật.

 

“Bịch…”

 

Không chút đình trệ, Diệp Phi đá vào bụng Bạch Gia Hân.

 

Bà ta hét lên, tay chân run rầy và lăn ra ngoài…

 

ĐÀ Bằng một cú tung cước, Diệp Phi làm Bạch Gia Hân ngã chồng vó.

 

Vài cô y tá xinh đẹp hét lên.

 

Mắy tên bảo vệ đột nhiên biến sắc, rất khó chấp nhận kết quả bắt ngờ này.

 

Bạch Gia Hân là người phụ trách bệnh viện Vinh Ái ấy từ trước đến giờ luôn cao ngạo không ai bì nổi, bệnh nhân, y tá và bác sĩ chỉ có thể làm hài lòng vô điều kiện.

 

Sau lưng bà ta có một người hậu thuẫn đắc lực. Có lần con trai cục trưởng đùa bỡn bà ta ở bệnh viện, kết quả bị đánh gãy một chân.

 

Cường thế còn thêm xuất thân như vậy, thật khó tin lại bị một người vô danh như Diệp Phi khi dễ, thực sự là khó lòng tin được.

 

Đừng nói đến chuyện Bạch Gia Hân dính đòn, ngay cả tám nhân viên bảo vệ cũng hưởng đủ.

 

Phút chốc Bạch Gia Hân nhận đau đớn cùng kinh ngạc, bà ta tức giận nhìn Diệp Phi: “Thằng khốn, mày dám đánh tao?”

 

“Mày biết bà đây là ai không?”

 

Bà ta đe dọa Diệp Phi bằng ánh mắt sắc bén, nhưng Bạch Gia Hân rõ ràng cảm thấy phản ứng của Diệp Phi rất khinh thường bà ta.

 

Bạch Gia Hân thẹn quá hóa giận, chỉ vào Diệp Phi và hét lên với bảo vệ: “Đánh tàn phế tụi nó cho tao, có chuyện gì, tao chịu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK