Mục lục
Truyện Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (full) - tác giả: Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1242:

“Đúng vậy, là bọn họ.”

Tống Hồng Nhan cười: “Lúc ấy cậu đã đắc tội với bọn họ quá sâu, đã thế còn khiến họ chắc mẩm rằng cậu là người giết Thẩm Thiên Sơn nên bây giờ biết cậu tới Long Đô thì tất nhiên phải tìm cậu báo thù rồi: “Trương Tông Hỉ là anh họ nhà nội của Trương Huyền, là một kẻ yêu cờ bạc như mạng”

“Gần đây thiếu nợ hơn năm triệu tiền vay nặng lãi, Trương Huyền đã bỏ tiền dẹp yên chuyện đó cho hắn ta” Cô ấy khẽ cười một tiếng: “Điều này cũng có thể giải thích cho việc bọn họ dám uống thuốc độc tập thể hãm hại cậu”

“Không ngờ lại là bọn họ, tôi cứ tưởng là Uông Kiều Sở làm gì đó với mình cơ”

Diệp Phi khẽ híp mắt lại: “Xem ra trước đó tôi vẫn còn nhân từ quá rồi, lẽ ra tôi không để cho bọn họ quay về Long Đô”

“Thế nhưng không sao cả, lúc trước ở Trung Hải có thể giãm bọn họ dưới chân như một con chó thì bây giờ vẫn đè đầu cưỡi cổ họ được như thế thôi.”

Thành phố lớn với hàng trăm triệu người, đi quanh hết một vòng, đường kính cũng không có bao nhiêu, thế nhưng đó cũng là khoảng cách không ai có thể đi được.

Diệp Phi không có dã tâm, thế nhưng anh nhất quyết sẽ không để mặc cho người ta ức hiếp mình.

“Đừng khinh địch.” Tống Hồng Nhan thoáng do dự một chút, nhẹ giọng khuyên bảo Diệp Phi: “Tuy rằng Thẩm Thiên Sơn bị giết rồi, nhà họ Hùng thiếu đi một sự hỗ trợ lớn nhưng vẫn được gọi là con rắn độc”

“Ngoài mặt bọn họ không có thế lực và tiền tại của cải như năm gia tộc lớn, cũng không dám đứng trước mặt chơi cứng đối cứng với ai nhưng thủ đoạn độc ác sau lưng lại có thể làm cho người ta đau đầu”

“Hơn nữa Hùng Thiên Nam và Trương Huyền là kẻ tiểu nhân, nếu bọn họ nhìn chăm chằm vào những việc cậu đang làm thì hẳn là sẽ phiền phức lắm”“

“Tôi cảm thấy bây giờ chúng ta nên tìm người cảnh cáo bọn họ, hoặc tìm cơ hội nào đó trực tiếp giết chết.”

Bàn về kinh nghiệm quy luật sống trên giang hồ thì cô ấy già đời hơn Diệp Phi, có thể thấy rõ mối nguy hại khi để lại Hùng Thiên Nam, chẳng được tích sự gì nhưng phá hoại thì nhiều vô số kể.

“Ở Long Đô này, chúng ta không có nhiều mối quan hệ lắm, chỉ giới hạn trong một vài người nên không tiện hành động”

Diệp Phi nở nụ cười tươi: “Có vẻ như đây là lúc để tìm cơ hội giết chết bọn họ.”

Anh không muốn Công Tôn Thiến và Thích Mạn Thanh dính vào việc này và cũng không muốn dùng đến con bài tẩy đáng gờm như Diệp Trấn Đông nên nghĩ tự xử lý có vẻ tốt hơn nhiều.

Tống Hồng Nhan nở nụ cười: “Thật ra cậu không cần phải tự ra tay, cậu vẫn còn một người có thể dựa vào”

Diệp Phi sửng sốt: “Ai?”

Tống Hồng Nhan thấp giọng nói khẽ một câu: “Anh lớn nhà họ Dương, Dương Hồng Tinh đấy! Ông ta là nhân vật chạm tay có thể bỏng ở Long Đô này, cũng là một cánh tay đắc lực trong Sở Y Tế, quên rồi hả?”

Diệp Phi võ đầu mở miệng: “Nhớ ta rồi.

“Cậu có thể liên hệ ông ấy” Tống Hồng Nhan nhắc nhở Diệp Phi: “Hỗ trợ là việc phụ thôi, nhưng cậu có thể mượn cơ hội lần này để kéo gần quan hệ hai người hơn”

“Cậu và nhà họ Dương có quan hệ tốt như vậy, cậu mở miệng thì chắc ông ấy sẽ giúp thôi”

“Phi, tôi biết cậu có năng lực dẹp yên rất nhiều thứ, nhưng có đôi khi ngờ người ta hỗ trợ không phải mất mặt, ngược lại đó là một hành động thân thiết. Hành động này sẽ làm đối phương cảm thấy là chính mình có giá trị, có cảm giác được cần đến”

“Đương nhiên, những phản ứng đó chỉ xảy ra với những người đã có đủ sức mạnh, nếu không sẽ khiến người ta có ác cảm: Cô ấy nói: “Cậu tới Long Đô được một vài ngày rồi, đây là lúc liên hệ với ông Dương”

Diệp Phi nguyên bản không cho là đúng, bị Tống Hồng Nhan nói thế anh lại có cảm giác có gì đó sai sỉ: “Chị đang muốn nói là tôi phải đến hỏi thăm ông anh cả nhà họ Dương ư?”

Tống Hồng Nhan cười cười: “Chẳng lẽ bảo người ta chủ động liên hệ với cậu?”

Diệp Phi võ đầu: “Hiểu rồi, xế chiều nay tôi sẽ đi thăm hỏi ông ấy, tiện thể kéo thêm cái núi dựa!”

Tống Hồng Nhan gật gật đầu, lất một hộp quà trong xe ra: “Ông anh cả nhà họ Dương là người sống trong nhua lực mấy chục năm nay nên quà gặp mặt bình thường chẳng là cái thá gì trong mắt họ”

“Bọn họ cũng không thiếu những món châu báu đồ cổ này”

“Thế nên tôi đã làm một món quà đặc biệt”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK