Mục lục
Truyện Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (full) - tác giả: Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1735:

št nhanh xuất Vê tới phòng, Diệp Phi trực tiếp gọi video, bên kia điện thoại hiện một cô gái trên người mặc bộ âu phục.

Đường Nhược Tuyết ngồi dậy trong văn phòng và di chuyển về phía trước, một bên thì ngắm nghía cây bút, một bên thì hướng về Diệp Phi hừ nhẹ: “Uyên ương tắm có thoải không vậy?”

Cô cười một cái: “Điện thoại lúc nấy của tôi làm lỡ chuyện chính của hai người, tôi muốn nói một tiếng xin lỗi nha”

“Làm gì có chuyện uyên ương tắm?”

Diệp Phi sở sở đâu cười cười: “Cô gái đó tên là Hàn Tử Thất. Thiên kim nhà họ Hàn, có hơi trùng hợp..”

“Cô ấy cũng đã nói là bạn gái rồi, vẫn chỉ là có điểm trùng hợp sao?”

Đường Nhược tuyết ngắt lời Diệp Phi: “Tôi ít đọc sách, thì cũng không cần phải gạt tôi nha!”

“Được rồi, đừng ăn dấm khô nữa!”

Diệp Phi ướn thẳng sống lưng”Cô ấy bị mẹ kế ép hôn, còn đem lăng mộ của mẹ ruột ra đế uy hiếp, tôi nhìn không nối liền ra tay giúp thôi!”

Sau đó, Diệp Phi giải thích rõ mối quan hệ quen biết của mình và Hàn Tử Thất, cùng với lý do tại sao đêm nay hai người phải ở lại trong khu biệt thự này.

Đương nhiên, ba cái nụ hôn kia Diệp Phi không chút do dự mà xóa bỏ đi.

“Cô ấy nói là bạn gái tôi, chẳng qua là vì đối phó với dòng họ và Long Thiên Ngạo, để bọn họ có thể từ bỏ”

Mặt Diệp Phi không hề biến sắc: “Thực ra là hai chúng tôi rất trong sạch, một khi hoàn thành xong sự việc, chúng tôi đường ai nấy đi, không còn qua lại với nhau”

Đường Nhược Tuyết thích tóm lấy điểm sơ hở của Diệp Phi để kích động, nhưng đối với người bên cạnh Diệp Phi cô lại vô cùng khoan dung Nghe thấy Hàn Tử Thất bị Dương Mạn Lệ uy hiếp như vậy, cô nghĩ đến chính bản thân mình cũng đã từng gặp tình cảnh tương tự như vậy, gương mặt xinh đẹp trong vô hình dịu xuống.

“Được thôi”

Đường Nhược Tuyết dựa vào ghế, hai chân bắt chéo vào nhau, hiện lên đường cong hấp dẫn.

“Lời giải thích này miễn cưỡng có thể chấp nhận được, bảng không thì tôi đã bay qua Hồng Kông để bắt tại trận rồi”

Sau đó cô lại hỏi một câu: “Sự việc xử lý sao rồi?”

“Nhanh thôi!”

Diệp Phi điềm đạm cười một cái “Long Thiên Ngạo trong hai ngày này cũng xong đời rồi…”

Ngoài cửa số lại có tiếng sấm, bầu trời ngày càng trở nên mờ

Mưa ngày càng nặng hạt khiến cái lạnh của thành phố Hồng Kông càng thêm giá buốt.

“Thiên Ngạo, nào đến đây, thử chút rượu vang đỏ Bordeaux đi”

“Đây là thịt bò vừa vận chuyển đến đây bảng máy bay. Thịt mềm, ngon ngọt, thử chút đi.”

Trong hoa viên nhà họ Hàn, trước lò sưởi đang bùng cháy, Dương Mạn Lệ và một số phụ nữ đang trò chuyện và cười đùa xung quanh một chàng trai trẻ.

Giữa họ còn có một cái bàn trà nhỏ, trên bàn trà có một cái đĩa sắt, những lát thịt bò tươi nướng được đặt trên đĩa sắt.

Mọi người trên tay đều cầm một ly rượu vang đỏ.

Dương Mạn Lệ tự tay gắp vài lát thịt bò bày lên đĩa trước mặt chàng trai trẻ “Vừa xuống máy bay, ăn chút đồ nóng đi cho ấm người” Bà nhìn chàng trai đó nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt âu yếm khó tả.

“Cảm ơn phu nhân!”

Người thanh niên cũng không lùi lại, cầm cái đĩa ăn từng miếng một, sau đó.

uống thêm hai ngụm rượu.

“Không tồi, thịt bò New Zealand tươi ngon và rượu vang thứ bảy Bordeaux”

“Phu nhân thật có lòng” Chàng trai có ngoại hình điển trai, nước da trắng trẻo và đầy sức hút.

Anh ta không chỉ mặc những bộ quần áo đồ thiết kế, mọi thứ anh ấy mặc.

cũng được chọn lọc kĩ càng để mọi người không cảm thấy anh ấy xuề xòa nhếch nhác hay kiêu căng.

Trong bất kì hoàn cảnh nào nhìn hẳn đều giống như miếng ngọc bội hướng trước gió, rạng rỡ không tì vết.

“Đừng khách sao như vậy, chúng ta đều là người một nhà, đừng cứ xem nhau như người ngoài vậy”

Dương Mạn Lệ đáp lại bảng một nụ cười quyến rũ, nhưng vết đau trên má khiến đôi mắt bà lóe lên tia hận thù.

“Vốn dĩ tối nay sẽ ăn tối cùng Tử Thất”

“Nhưng nó lại bị một thẳng nhóc thiếu hiểu biết uy hiếp, làm cả nhà đứng ngồi không yên, tự dưng làm hỏng chuyện tốt”

“Bác thật sự xin lỗi, chút chuyện nhỏ này làm cũng không xong”

Dương Mạn Lệ đã chơi một lá bài buồn.

“Bác đừng lo lắng nữa, cháu đã kêu Đại Mao và bốn người bọn họ đi xử lí rồi” Long Thiên Ngạo lắc nhẹ ly rượu đỏ trên tay, trên mặt không khỏi có chút thăng trầm: “Cháu tin là rất nhanh sẽ có tin tức thôi”

“Chặn bọn họ lại, chỉ cần đưa Tử Thất trở về, và cho tên nhóc kia một trận”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK