Mục lục
Truyện Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (full) - tác giả: Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1327:

Chu Kim Hạo: “….” Đây không phải là một chút thể diện cũng không cho sac “Được rồi, tôi đồng ý”

“Chủ tịch Đường, tôi xin lỗi!”

Chu Kim Hạo quỳ trên mặt đất và cúi đầu xin lỗi Đường Nhược Tuyết.

Tiếp theo anh ta lại nghiến răng, cầm lấy con dao rọc giấy sắc nhọn, dùng một nhát cắt đứt một ngón tay út.

Chu Kim Hạo, người đang chịu đau đớn thống khổ cực độ, ngay cả tiếng than khóc cũng không dám phát ra.

Anh ta chỉ có thể giữ lấy ngón tay bị đứt lìa của mình.

Ngược lại, một số nữ thư ký lại bị dọa kêu lên đầy sợ hãi.

Chu Kim Hạo ném con dao rọc giấy lên bàn nhỏ uống trà: “Đã đủ chưa?”

“Nhìn thấy trên người anh có chút gan dạ, lần này sẽ tôi cho tha cho anh một mạng”

“Cút đi!”

Diệp Thiếu Phong khẽ vẫy tay: “Đúng rồi, nhớ xử lý chuyện của bệnh nhân sạch sẽ cho tôi.”

“Nếu không, tôi sẽ tìm Chu Tĩnh Nhi truy cứu trách nhiệm”

Chu Kim Hạo thảm bại đang cùng với thư ký của mình đi ra ngoài, nghe thấy câu nói vừa rồi của Diệp Phi, bước chân hơi khựng lại, sự oán giận trong lòng lập tức tan biến.

Sau khi Chu Kim Hạo và những người khác rời đi, Cao Tịnh nhanh chóng dọn đẹp bàn nhỏ uống trà, ném con dao rọc giấy vào thùng rác, sau đó pha thêm hai tách cà phê.

Cuối cùng, cô ta lặng lẽ rời khỏi văn phòng, còn giúp Đường Nhược Tuyết đóng cửa lại.

Sau khi trải qua không ít gian khổ nhiều năm, tình cảm của hai người không ngừng tăng lên, sâu đậm hơn trước rất nhiều, nhưng sự ngượng ngùng cũng còn tồn tại.

“Anh làm sao lại đến đây?” Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều mỗi ngày nhé!

Qua một lúc lâu, Đường Nhược Tuyết cầm ly cà phê dựa vào sô pha hỏi một câu.

Cô muốn xin lỗi vì đã tát Diệp Phi trong hội quán, nhưng lòng tự tôn có chút kiêu ngạo của cô khiến cô không có cách nào có thể mở lời.

“Đến đây chủ yếu để nói với em một tiếng cảm ơn”

Diệp Phi tự nói ý đồ đến hôm nay của mình: “Nếu không có em tìm thấy bằng chứng về việc Trương Huyền tự sát, chỉ sợ là rằng anh vẫn đang ở trong sở cảnh sát Lục Phương”

“Đó là ân huệ em nên trả Đường Nhược Tuyết nhẹ giọng nói ra: “Hơn nữa, em cũng hiểu lầm anh, tát anh một cái, vậy nên vì anh mà làm chút chuyện là việc đương nhiên rồi”

Việc Trương Huyền tự sát, Đường Nhược Tuyết đã phải trả ra cái giá không nhỏ, club đến bây giờ vẫn còn đóng cửa, nhưng cô cảm thấy điều đó rất xứng đáng.

Vì vụ án này, cô đã hoàn toàn nhìn nhận Diệp Phi, cũng bởi vì vụ án này, khiến cô mới biết kim trên chân của Đường Phong Hoa là do mẹ cô rút ra.

Hơn nữa vì vụ án này, Diệp Phi đã đâm vào nút thắt trái tim của Lâm Thu Linh, ở trong tim cô biến mất bặt vô âm tín.

Bây giờ cô đối với Diệp Phi tràn đầy tin tưởng, cũng tràn đầy kỳ vọng..“Được rồi, đừng nói những chuyện trước đây nữa, nếu không lại tranh chấp không vui vẻ gì!”

Diệp Phi đúng lúc ngừng nói về quá khứ: “Hôm nay anh đến đây, một là để cảm ơn em, hai là để gặp em, ba là muốn hợp tác cùng em”

Diệp Phi cảm thấy, bây giờ hai người không thích hợp nói chuyện tình cảm, vậy nên nói chuyện làm ăn thì sẽ tốt hơn.

“Hợp tác?”

Nghe thấy việc hợp tác, Đường Nhược Tuyết nheo đôi mắt xinh đẹp của mình lại: “Anh định cùng em hợp tác cái gì?”

Cô đã hạ quyết tâm, nếu hợp tác cái gì cùng với Diệp Phi, cô đều sẽ dốc toàn lực, ngoài việc cố gắng bù đắp lỗi lầm, cô còn mong cải thiện mối quan hệ giữa hai bên.

Diệp Phi lấy ra chai”Nhược Tuyết bạch dược” rồi nói: “Anh muốn cùng em…”

“Hahaha, mấy tên ngu ngốc kia cuối cùng cũng cút rồi”

“Nhược Tuyết, làm tốt lắm”

“Nhưng em vẫn còn quá nhẹ nhàng, lần sau bọn họ lại xuất hiện, trực tiếp dùng gậy đánh đuổi đi là được”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK