Mục lục
Truyện Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (full) - tác giả: Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1434:

Bác sĩ cho cháu tiêm thuốc chống viêm, chỉ định tiêm nước và thuốc chống viêm và dặn hai ngày nữa cháu sẽ ổn.

Người đàn ông trung niên và người phụ nữ tuyệt đẹp thở phào nhẹ nhõm, lại càng khinh thường Diệp Phi, đồng thời rất tức giận với việc báo động và vu khống Dược phẩm Sao Đỏ của anh.

Vì vậy, trong khi cho phép con trai nhập viện, họ đã đăng về trải nghiệm của mình và nói với mọi người về trải nghiệm đó. Đừng bị những người như Diệp Phi lừa.

Sau khi đăng, ông ta thuận tay rút những chiếc kim bạc mà Diệp Phi đã châm vào ra.

“Át” Gần như vừa rút kim bạc ra, đứa trẻ nằm trên giường lại hét lên, vươn tay cào sạch Dược phẩm Sao Đỏ vừa mới bôi.

Móng tay liên tục cào sâu khiến cánh tay trái đang rỉ máu trở lại.

Cây kim truyền dịch cũng bị cậu bé nắm lấy, đâm vào cánh tay, không chút đau đớn.

Cậu bé chỉ muốn gãi vào cánh tay trái cho đỡ ngứa.

Quần áo và ga trải giường nhanh chóng dính máu, khuôn mặt của đứa trẻ tái nhợt.

Điện thoại của người đàn ông trung niên và người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy đều hốt hoảng, sau đó họ ôm đứa trẻ và hét lớn: “Đừng cào, đừng cào!”

“Gọi bác sĩ, gọi bác sĩ.”

Người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy nhìn vào cánh tay của con trai mình và hét lên.

Bảy tám nhân viên y tế chạy đến, tay chân bế đứa trẻ, dù nhanh chóng xử lý vết thương nhưng đứa trẻ không thể bình tĩnh.

Bác sĩ chỉ có thể cho con nhỏ thuốc an thần ngủ một giấc.

“Chồng ơi, chồng, con lại gãi rồi, mau gọi bác sĩ đi”

Hai giờ sáng, người phụ nữ không ngủ đêm thấy đứa trẻ thức giấc muốn cào cấu nên vội nắm lấy tay phải của cậu bé.

Người đàn ông trung niên vừa liếc mắt đã rùng mình, vội vàng chạy ra ngoài cửa gọi nhân viên y tế.

Khóc không ra nước mắt.

Dù được tiêm thuốc an thần lúc chập choạng tối nhưng cháu bé vẫn tỉnh dậy sau vài tiếng ngủ, sau đó liên tục dày vò khiến hai vợ chồng kiệt sức.

Các nhân viên y tế cũng không còn cách nào khác, chỉ còn cách dùng thuốc an thần trong thời gian ngắn nên chỉ biết nắm tay cháu bé và dặn người nhà chú ý hơn.

Ồn ào một đêm bảy tám lần, lũ trẻ lần nào cũng la hét om sòm, đến khi kiệt sức lăn ra ngủ thì mọi người mới thở phào.

Điều này cũng khiến người đàn ông trung niên và vợ kiệt sức.

“Chuyện gì đang xảy ra đây?”

Người phụ nữ lộng lẫy nhìn Dược phẩm Sao Đỏ với vẻ mặt phờ phạc: “Chẳng lẽ thuốc này có vấn đề gì sao?”

Vào lúc ba giờ sáng, tại căn hộ trên cùng của khu Đinh Hào, Triệu Tư Kỳ đang ngủ cầm chăn bông, cảm thấy lòng bàn tay trái hơi ngứa.

Cô ta cằn nhắn và cào cấu.

Không biết đã qua bao lâu, cô ta đột nhiên hét lên một tiếng, trong lòng bàn tay một trận đau nhói.

Có cả những thứ nhầy nhụa.

Cô ta không bưồn ngủ nữa, ngồi thẳng dậy, bật đèn pha, không bật đèn cũng không sao, vừa bật đèn đã mất hồn.

Cô phát hiện có vết sẹo ở lòng bàn tay trái của mình đã bị trầy xước, có hàng chục vết xước, máu me be bét, đau đớn.

Gối, ga trải giường và mền đều dính máu.

Điều khiến cô ta sợ nhất là lòng bàn tay trái vẫn rất ngứa, khiến cô uta gãi không kiểm soát được.

Liên tiếp gãi, thật là thoải mái, không khỏi khiến vết thương càng thêm kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK