Như vậy có hai điểm lợi, thứ nhất là đối phương sẽ cảm nhận được đã có người phát giác ra âm mưu của bọn chúng, trong thời gian ngắn sẽ không dám hành động, thứ hai là, Lý Cẩn, người đang điều tra sự việc có thể dựa vào sơ hở đối phương để lộ rồi từ đó tiếp tục truy tìm, sớm ngày điều tra ra chân tướng.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Sở Kỳ khẽ nhếch lên.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên có người đến bẩm báo.
“Thái tử điện hạ, tế tửu Quốc Tử Giám Triệu Dung, Triệu đại nhân cùng đại học sĩ của Văn Uyên Các, Liễu Thư Đồng, Liễu đại nhân cầu kiến!”
“Hửm? Bọn họ tới đây làm gì?”
Sở Kỳ có chút nghi hoặc hỏi.
Thái tử trước kia đắc tội với không ít người, đặc biệt là giới văn nhân, bọn họ chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn thôi.
Đối phương, sao lại đột nhiên tới tìm hắn?
Tiểu thái giám nhanh chóng bẩm báo: “Điện hạ, trước kia ngài muốn bệ hạ tìm thầy dạy cho ngài, hai vị đại nhân này đều là bậc thầy trong giới văn đàn, học thức uyên bác, có lẽ chính là do bệ hạ mời tới cho ngài”.
“Ồ?”
Sở Kỳ nhất thời trở nên hứng thú, hắn hiện giờ quả thật cần tiếp thu thêm kiến thức, muốn hiểu rõ về một thế giới, chỉ dựa vào việc đọc sách thôi là không đủ.
“Mau đi trước dẫn đường!”
Sở Kỳ thấy tiểu thái giám có chút giật mình, bèn thuận miệng hỏi tên hắn ta, tên tiểu thái giám lập tức trả lời: “Điện hạ, nô tài tên Tam Đức Tử”.
“Tam Đức Tử?!”
Sở Kỳ đang sải bước đi, nghe thấy vậy thiếu chút nữa muốn bật ra câu chửi thề, mẹ nó ta đây còn là đại đế Khang Hy này!
Hắn nhanh chóng bước đến cửa, lại nhìn thấy hai chiếc xe ngựa dừng trước phủ, Triệu Dung cùng Liễu Thư Đồng đang thấp giọng thì thầm chuyện gì đó, nhìn thấy Sở Kỳ và tiểu thái giám Tam Đức Tử bước ra, liền bày ra bộ dạng như không nhìn thấy.
Haha, thật đúng là thú vị!
Sở Kỳ cười lạnh trong lòng, nhìn thấy thái tử lại không hành lễ, hai người thầy này cũng thật to gan!
Tam Đức Tử đứng bên cạnh, trên mặt hắn ta lộ ra một tia ngượng ngùng, kiên nhẫn bước lên trước nhắc nhở: “Hai vị đại nhân, thái tử điện hạ tới rồi, còn không mau hành lễ bái kiến?”
Vậy nhưng Triệu Dung và Liễu Thư Đồng hừ lạnh một tiếng với Tam Đức Tử, thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn ta một cái, trong lòng tỏ ý khinh thường tên hoạn quan này.
Đổi lại nếu là Lý Cẩn xuất hiện, bọn họ có lẽ còn kiêng nể vài phần, nhưng một tiểu thái giám như Tam Đức Tử, bọn họ quả thật không coi ra gì.
Tam Đức Tử vốn dĩ muốn dập tắt uy phong của hai người họ, không ngờ lại bị bọn họ làm cho mất mặt, chỉ đành cúi đầu, bẩm báo với Sở Kỳ: “Điện hạ, vị này là Triệu Dung, Triệu đại nhân, vị này là Liễu Thư Đồng, Liễu đại nhân”.
Sở Kỳ gật gật đầu, thản nhiên cười nói: “Ta nhận ra rồi, nhận ra rồi, đều bị ta cưỡi lên vài lần”.
Khuôn mặt Triệu Dung và Liễu Thư Đồng nhất thời đỏ bừng lên.
Bọn họ vốn dĩ không muốn đến, nể tình bệ hạ đích thân có lời mời, bọn họ mới đành đồng ý chuyện này.
Lại nghe được tính tình thái tử đã thay đổi rất nhiều, mới muốn tới xem thử xem thái tử rốt cuộc có thể dạy dỗ được không.
Nhưng Sở Kỳ vừa mở miệng ra lại khiến cho hai văn sỹ cho rằng bản thân vô cùng thanh cao phải trừng mắt tức giận.
“Hai vị đại nhân, cho dù là thầy dạy thái tử, trước hết đều phải hành lễ như bậc quân thần, sau mới đến hành lễ thầy trò. Hai người còn chưa trở thành thầy của thái tử, nhìn thấy thái tử mà không bái kiến, lẽ nào coi thường vương pháp sao?”