"Thái tử điện hạ nói các ngươi cùng nhau ăn thì các ngươi cứ ăn, lèo nhà lèo nhèo cái gì, còn là đàn ông gì nữa?”
Hàng Uyển tức giận trừng mắt nhìn hai người, liếc mắt một cái.
Nàng vừa vào cửa liền quét mắt lên bàn ăn, phát hiện chỉ có ba bát cháo, lại không có phần của nàng!
Nhất thời tức giận, nàng oán thầm Sở Kỳ một câu qua cầu rút ván, sau đó quăng lửa giận lên người hai người này.
"Ăn thì ăn! Thái tử điện hạ coi trọng ta, đó chính là vinh hạnh của ta, ta có gì phải lằng nhằng?"
Người sưng mặt kia bị Hàng Uyển khích tướng, nhất thời hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Hàng Uyển, liếc mắt một cái, thoải mái đi đến bàn cơm ngồi xuống.
Cuối cùng còn không quên nhếch mày khiêu khích Hàng Uyển, xém chút nữa tức giận đến mức Hàng Uyển xông lên đánh hắn ta một quyền.
Người còn lại do dự một chút, cũng chỉ dè dặt ngồi xuống.
Thấy hai người đều ngồi xuống, Sở Kỳ mỉm cười: "Hôm nay ta gọi các ngươi đến, chắc là các ngươi cũng biết lí do tại sao”.
Hai người vội vàng gật đầu.
Người sưng mặt cất cao giọng nói: "Điện hạ chỉ cần dặn dò, dù cho là lên núi đao xuống biển lửa, ta cũng không chối từ!"
Ánh mắt người còn lại cũng vô cùng kiên định, dĩ nhiên cũng có chung một suy nghĩ.
"Được!", Sở Kỳ nhìn hai người, gật đầu khen ngợi: "Ta đang chờ những lời này của các ngươi! Nhưng mà ta không cần các ngươi lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần các ngươi làm một chuyện”.
Dứt lời, Sở Kỳ vẫy tay một cái, Lý Cẩn hiểu ý, lập tức lấy ra hai quyển tập từ trong tay áo ra phát cho hai người.
Hai người mở ra nhìn, trên quyển tập lại đầy những hình người nhỏ chi chít.
Những người nhỏ này thần thái cử chỉ khác nhau, nhưng về mặt động tác lại vô cùng giống hàng ngũ quân đội, nhìn sơ qua tràn ngập khí thế.
Bên dưới những hình người nhỏ này còn ghi chú bằng chữ, trong đó vài chỗ ghi: đi đều, đi nghiêm, chạy bộ…
Chính là kiệt tác vẽ vời trên giấy cả ngày hôm qua của Sở Kỳ.
"Điện hạ, đây là…”
Hai người ngẩng đầu, nhìn Sở Kỳ bằng ánh mắt không tin.
Sở Kỳ uống hết ngụm cháo cuối cùng, đậy bát lên trên bàn, chỉ vào quyển tập nói: "Đây chính là việc ta muốn các ngươi làm”.
Sở Kỳ nhìn vẻ mặt khó hiểu của bọn họ liền giải thích từng chút một.
Dù sao thì cũng là những người trong binh ngũ nhiều năm, Sở Kỳ vừa nói là bọn họ liền hiểu ngay, càng nghe mắt lại càng sáng lên.
Nếu thật sự nghe theo lời thái tử điện hạ nói, kiên trì huấn luyện cách đi đứng của những người này trong vài tháng thì sức chiến đấu và sự phục tùng của toàn bộ đội hộ vệ thái tử sẽ được nâng cao rõ rệt!
Ví dụ như trong một trận đấu, sẽ không có người chạy lung tung hoặc đứng sai vị trí.
“Đã hiểu hết chưa?”, Sở Kỳ nhìn hai người và hỏi.
“Thái tử điện hạ, chúng thuộc hạ đều hiểu hết rồi!”, hai người nhìn nhau rồi gật đầu.
Sở Kỳ hài lòng gật đầu, sau đó lại nói với hai người, đợi huấn luyện mấy cái cơ bản xong sẽ giao cho bọn họ huấn luyện những cái mới mẻ.
Ví dụ như mấy phương pháp huấn luyện lính đặc chủng thường thấy ở kiếp trước.