"Được."
Mạt Mạt nửa tin nửa ngờ nhận lấy, người tặng hoa cho tổng giám đốc Thi nhiều lắm, tổng giám đốc vừa trẻ vừa đẹp, đây cũng là chuyện bình thường thôi.
Nhưng mà lần này chữ kí trên tấm bưu thiếp lại là Lệ Cảnh Diễn.
Xem chừng dạo gần đây tổng giám đốc luôn như người mất hồn là do chồng rồi!
"Tổng giám đốc Thi, đồ của chị!"
Thi Hạ cũng không ngẩng đầu lên, dù sao việc cô nhận được hàng chuyển phát cũng rất bình thường.
"Ừ, để bên cạnh cho tôi."
Mạt Mạt nhìn Thi Hạ, tổng giám đốc Thi bình tĩnh như vậy sao?
"Tổng giám đốc Thi, chị không định nhìn một chút xem nó là gì ạ?"Mạt Mạt hỏi.
"Tôi..."
Thi Hạ lúc này mới ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy bó hoa hồng rực rỡ, nhưng cô vẫn không ngạc nhiên gì.
Người tặng hoa cho Thi Hạ không ít, cô cũng không quan tâm ai gửi.
"Tôi biết rồi, đặt ở đó đi."
"Nhưng mà, tổng giám đốc Thi, bó hoa này là chủ tịch Lên gửi đến."
Thi Hạ đột nhiên ngẩng đầu, cảm thấy không thể tin được.
"Hả, sao lại thế được?"
Cô khẽ cười, bước lên cầm bó hoa trước mắt, nghi ngờ đọc tấm bưu thiếp.
"Sao lại không ạ, chữ kí bên trên là Lệ Cảnh Diễn, chị Thi Hạ, phản ứng của chị lạ thế!"Mạt Mạt lẩm bẩm.
Thi Hạ nhìn đúng là tên Lệ Cảnh Diễn, nhưng sao người này lại tự nhiên tặng hoa cho mình?Anh bị chập mạch à?
"Tổng giám đốc, phản ứng của chị như vậy không bình thường chút nào."Mạt Mạt nhìn Thi Hạ, vẻ mặt hoang mang.
Làm gì có người vợ nào nhận được hoa của chồng lại có phản ứng như chị, không phải đều là cảm động đến rơi nước mắt sao?
Chỉ có tổng giám đốc của cô là ngoại lệ.
Thi Hạ sờ mặt mình, nhìn Mạt Mạt, sau đó hỏi: "Hả... Phản ứng của tôi lạ lắm à?"
Cô bị sốc, đây là phản ứng bình thường mà.
"Bình thường nếu người vợ nhận được hoa của chồng thì đều rất vui vẻ, không phải sao ạ?"
Thi Hạ gật đầu, nghiêm túc trả lời: "Cô xem, tôi rất vui vẻ, không nhìn ra sao?"
Mạt Mạt lúng túng nhìn Thi Hạ, ngay thẳng trả lời: "Không nhìn ra."
Thi Hạ hơi xấu hổ nhìn bó hoa trước mắt, đây thực sự là Lệ Cảnh Diễn tặng cho cô à?"
Có phải là nhân viên chuyển phát gửi nhầm không?
___