Cho nên Lệ Cảnh Diễn có cảm thấy mình vừa rồi quá điên cuồng hay không?
Nghĩ tới điềunày, Thi Hạ cẩn thận nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, nhưng cô phát hiện trên mặt của Lệ Cảnh Diễn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Hình như anh không hẳn là không vui.
Nhìn thấy Thi Hạ muốn nhảy từ trên sân khấu cao một mét xuống, Lệ Cảnh Diễn nhanh chóngduỗi tay đón được Thi Hạ.
"Chân côthấy sao rồi?"
Thi Hạ mỉm cười nhìn Lệ Cảnh Diễn, tươi cười sáng lạn.
"Cũng ổn, bây giờ tôi cảm giác như đang quay về thời đại học, điên cuồngnhư vậy!"
"Nhìn ra rồi."
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười. Anh không thể không thừa nhận anh thích nhìn dáng vẻ Thi Hạ sức sống tràn đầy như vậy. Nha đầu này mới làThi Hạ.
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, cảm thấy không rõ nên hỏi "Lệ Cảnh Diễn, lúc nãy có phải anh kỳ lạ lắm không? Tôi cũng có vẻ mặt như vậy sao?"
"Không có, cô như vậy rất tốt, rất có sức hút!" Lệ Cảnh Diễn mỉm cười. Anh khen Thi Hạ từ trong tâm mà ra.
Thi Hạ hiển nhiên cũng không ngờ Lệ Cảnh Diễn sẽ nói như vậy, điều này khiến cô cảm thấy rất vui.
"Thật vậy sao? Vậy tôi sẽ coi như lời anh nói là sự thật vậy!"
Lệ Cảnh Dương từ trênsân khấu, kích động mà nhảy một phát xuống dưới.
"Hạ Hạ quá lợi hại! Chúng ta hợp tác làmmột cakhúc đi!"
Thi Hạ hơi nhíu mày.
"Hợp tác ca khúc gì?"
Lệ Cảnh Dương suy nghĩ một chút rồi trả lời "Nhìn ánh trăng leo lên cao thấythế nào?"
Thi Hạ gật đầu, bài này cũng khôngtồi!
Lệ Cảnh Dương nhìn Thi Hạhỏi "Lần này tới lượt em đàn chị hát nha."
Thật ra cậu ta càng muốn nghe được giọng hát của Thi Hạ. Tronggiới giải trí đã lâu, nhưng Lệ Cảnh Dương trước nay đều chưa nghe qua ai có giọng trong trẻo như Thi Hạ.
Cho nên, nhiều năm trôi qua, cậu ta cũng rất nhớ.
Thi Hạ mỉmcười gật đầuđồng ý.
Lệ Cảnh Diễn trước nay đều chưa có nghe qua giọng của Thi Hạ, anh càng thấy tò mò.
Giọng của Thi Hạ rất trong, có thể tiếp sức mạnh để chạm vào trái tim của người nghe, làm người khác cảm động.
Tuy không giống dáng vẻ rất có sức mạnh, nhưng có năng lực lay động lòng người.
Lệ Cảnh Diễn nhìn người phụ nữ trên sân khấu, đây là lần đầu tiên anhcảm thấy, nha đầu trên sân khấu rạng rỡ, là Athena trong lòng anh.
Anh rất ít chú ý tới Thi Hạ, nhưng lúc nàynhìn Thi Hạ, anh thật sự chấn động.
Thi Hạ từ trênsân khấu vội vội vàng vàng chạy xuống, hình như không hềdo dự, liền đi về hướng của Lệ Cảnh Diễn.
"Lệ Cảnh Diễn, lúc nãy tôi hát thế nào, cólạc tông không?" Thi Hạ hơi bất an nhìn Lệ Cảnh Diễn.
Thật ra thì, vừa rồi cô hơi lo lắng, nhìn nhiều người dưới sân khấu như vậy, cô sợ bản thân làm ra chuyện gì buồn cười.
"Không có, giọng cô nghe rất hay, hát rất hay."
Lần này Lệ Cảnh Diễn khen ngợi xuất phát từ nội tâm.
Thi Hạ lần đầu tiên nghe được Lệ Cảnh Diễn nghiêm túc khen ngợi mìnhnhư vậy, trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào.
"Lệ Cảnh Diễn, đây là ngươi lần đầu tiên, thoạt nhìn anh lại ca ngợi tôi thật lòngnhư vậy!"
Lệ Cảnh Diễn mỉmcười rồi trả lời "Không chỉ thoạt nhìn rấtchân thành, tôi thật sự chân thành ca ngợi cô!"
Thi Hạ cười, tâm trạng cô đêm nay không tệ, bởi vì một câu khen ngợi đơn giản của Lệ Cảnh Diễn làm trái tim cô sắp bay lên luôn.
LúcLệ Cảnh Diễn định đưa Thi Hạ đi khỏi đó, một nhóm các bạn sinh viên vây quanh.
"Học tỷ, học trưởng, hội sinh viên chúng tôi chút nữa cósắp xếp hoạt động ăn tối cùng nhau. Học tỷ vàhọc trưởng có thời gian qua tham gia được không?"
Thi Hạ thấy khó xử nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễnbên cạnh.
"Hôm nay trễ rồi, hôm khác đi." Cô từ chối.
Hôm nay cô chắc chắn muốn cùng Lệ Cảnh Diễn về nhà. Về nhà quá muộn nói chung là không tốt lắm.
Lệ Cảnh Dương nhanh chóng nhảy ra khuyên Thi Hạ "Hôm nay khó được một ngày vui như vậy, Hạ Hạ, đừng đập tan sự phấn khích của mọi người!"
Dù sao mọi người tập trung như vậy không dễ gì mới có cơ hội tụ tập!
Thi Hạ nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, thấy Lệ Cảnh Diễn hình như đồng ý, côcũng mỉm cười trả lời "Vậy được, nghe sự sắp xếp của mọi người vậy."
Thấy Thi Hạ đồng ý, mọi người đều thấy vui mừng. Dù sao học tỷ cũng lâu rồi mới quay về trường học một lần.
Thi Hạ suy nghĩ, lại đẩy Lệ Cảnh Diễn tới trước mặt mình.
"Giới thiệu với mọi người, đây là chồng tôi, Lệ Cảnh Diễn."
Lệ Cảnh Diễn hiển nhiên hơi kinh ngạc. Anh cũng không ngờ Thi Hạ hôm nay lại giới thiệu mình với mọi người.
Nhưng rõ ràngtâm trạng anh bây giờ không tồi.
"Chào anh rể!"
Thi Hạ hơi ngạc nhiên, thật cô không muốnlàm Lệ Cảnh Diễn ngượng ngùng như vậy đâu.
"Anh rể gì mà anh rể, kỳ lạ thế nào ấy." Thi Hạ lẩm bẩm.
Mấy người trẻ tuổi lại trở nên kích động rồi, gì mà kỳ lạ, thanh xuân vốn dĩ là khác biệt mà!
"Được, học trưởng, chúng ta nhanh chóng đi đi!"
"Nhiều năm như vậy, học tỷ vẫn xinh đẹp như vật. Tôi nhớ rõ lúc tôi mới vào năm nhấtđại học, đãngưỡng mộ đại danh của học tỷ rồi!"