Thi Hạ tiếp tục im lặng ...
"Trả lời câu hỏi của tôi đi, Thi Hạ!"
Ngữ khí của Lệ Cảnh Diễn đột nhiên trởnên kích động.
"Tôi..."
"Tôicũng không phải nhà tiên tri, chuyệntương lai, ai có thể đoán trước được!"
Nhưng ánh mắt Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ trở nên lạnh lùng.
Đối với anh mà nói, Thi Hạ bây giờ áp úng thật ra là muốn nói dối.
"Cô có phải đã nghĩ tới chuyện rời khỏi hay không?"
Lệ Cảnh Diễn gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt của Thi Hạ, giống như đang xem Thi Hạ rốt cuộc có nói dốihay không.
Thi Hạ lắc đầu.
Đôi mắt cô rũ xuống nhìn Lệ Cảnh Diễn, cười bất đắc dĩ "Tôikhông có, tôi cũng không có thời gian suy xét nhiều vấn đềnhư vậy."
Trong lòng Lệ Cảnh Diễn lúc này mới bình tĩnh trở lại. Anh cũng không thể hiểu rõ, nếu Thi Hạ rời khỏi, tại sao mình lại lo lắng như vậy.
Thi Hạ ngừng một chút rồi tiếp tục nói "Nhưng Cảnh Diễn, anhphải tin tưởng, kế hoạch vĩnh viễn đều không đuổi kịp sự thay đổi. Có lúc trong cuộc sống xuất hiện một người nào đó, có thể làm rối mọi kế hoạch của anh."
Trong lòng Lệ Cảnh Diễn nghi ngờ.
"Cho nên, Thi Hạ, người làm rối kế hoạch của cô là ai?"
Thi Hạ mỉmcười nhìn Lệ Cảnh Diễn.
"Tôi nói người đólà anh, anh tin không?"
"Tôi tin."
"Chỉ cần là cô nói, tôi đều tin cô."
Thi Hạ chỉ bình tĩnh tươi cười chứ không hềnói gì.
Rất nhiều chuyện, bọn họ không cách nào đưa ra lời giải thích phù hợp. Vậy thì đem mọi chuyện giao phó cho thời gian là được.
Tin tưởng theo thời gian trôi qua, tất cả đểu sẽ có đáp án.
. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .. . .. . . .