Mục lục
Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi (full) - Mai Can Thái Thiếu Bính
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thần hắc hắc cười lạnh nói:

- Thế nào, thôi miên bị tôi phá rồi, muốn chạy sao? Nếu nói cho đám tín đồ của bà biết, đại sự chẳng qua chỉ là ngụy trang, thật sự chính là dựa vào thuật thôi miên, bà cảm thấy bọn họ sẽ nghĩ như nào.

Dương Thần từ biểu hiện của Vũ Liên có thể thấy được, bà ni cô này hiểu được Hán ngữ, cho nên cũng trực tiếp dùng Hán ngữ để nói.

Lần này, Vũ Liên cũng dùng Hán ngữ, rất trang nghiêm nói:

- Bần ni không hiểu thí chủ đang nói cái gì, thí chủ không thể vọng ngôn đoán bừa.

Nói xong, Vũ Liên cùng Tử Hạo và đám bảo vệ vẫn đang trong giai đoạn hồ đồ đi về phía thang máy.

Những người này cũng không hiểu Vũ Liên nói gì, bởi vì vẻ mặt của Vũ Liên quá thần thánh, chỉ cho là phát huy phật lý gì đó.

Dương Thần cảm thấy sự việc vẫn chưa xong, muốn nói gì đó, nhưng bị Jane ở bên cạnh giữ chặt lại, lắc lắc đầu khuyên nhủ:

- Bà ta là Hội trưởng Hiệp hội Phật giáo Hàn Quốc, chúng ta không có chứng cớ chứng minh bà ta dùng thuật thôi miên, làm loạn lên với bà ta chỉ rước thêm phiền phức mà thôi. Lần này chúng ta vẫn là tận lực khiêm tốn chút, Phật tâm xá lợi còn chưa nhìn thấy được, chuyện khác cứ để đó đã.

Dương Thần vừa nghe, tuy rằng tặc ni cô này rất khả nghi, nhưng quan trọng vẫn là tu vi của mình, dù sao tổn hại cũng là người Hàn Quốc, không liên quan đến chuyện của hắn.

- Thuật thôi miên của tặc ni này không đơn giản, người có ý chí lực kiên định như em, vừa rồi thiếu chút cũng bị bà ta thôi miên. Nếu không phải sức mạnh ý chí của anh mạnh, lại kế thừa thần cách, tinh thần lực cũng mạnh hơn người phàm nhiều, vừa rồi cũng sẽ không dễ dàng phá được thuật thôi miên của bà ta.


Dương Thần thở dài.

Jane cũng do dự nói:

- Thật ra em cảm thấy đây không phải là thuật thôi miên… Thuật thôi miên kỳ thực là một loại ám thị tâm lý, có thể thông qua thả lỏng thể xác và tinh thần, đơn giản kích thích cơ quan cảm giác nào đó, dùng thủ đoạn tập trung chú ý hoặc là tưởng tượng… để đạt được mục đích.

- Thuật thôi miên vừa rồi của Vũ Liên, căn bản không phù hợp với định nghĩa thuật thôi miên trên khoa học, em thật ra là cảm thấy bà ta có thể biết một chút dị năng đặc biệt, hoặc là có bí pháp gì đó…

Dương Thần nghe như thế thì cảm thấy tầng tầng lớp lớp nghi ngờ, chính là trên cái thế giới vô cùng kỳ quặc này, người dị năng cũng được, tu sĩ cũng vậy, đều có năng lực đặc biệt.

Đoàn người Vũ Liên đi rồi, cũng không còn ai tiếp tục đến quấy rầy hai người Dương Thần nghỉ ngơi.

Cũng có lẽ là kiêng kị Dương Thần, hoặc là tự mình có tật giật mình, Vũ Liên cũng ngại nghĩ cách thu dọn, dù sao người bên ngoài cũng không hiểu về chuyện thôi miên.

Đêm về khuya, Dương Thần nằm trên giường lớn, khó tránh nghĩ đến chuyện của Ji Yoen, lại không ngủ được.

Jane tựa vào bên cạnh người hắn, một cánh tay ngọc ôm bên hông, nhẹ nhàng hỏi:

- Hối hận rồi?

- Cái gì?

- Anh không phải là bảo Ji Yoen ngoan ngoãn gả cho Kim Chul sao.

Dương Thần im lặng sờ sờ mái tóc cô, cũng không trả lời.

- Kỳ thật… nếu Lâm Nhược Khê muốn ly hôn với anh, anh đón Ji Yoen về Trung Hải cũng sẽ không có ai phản đối.

Jane lên tiếng nói.

Dương Thần cười khổ,

- Jane, cho dù là em cũng có lúc hồ đồ… Anh đồng ý chia tay với Nhược Khê, là bởi vì cảm thấy làm như vậy cô ấy sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn ở bên cạnh anh. Anh tiếp nhận bất cứ ai trong số các em, đều là muốn mọi người sống hạnh phúc, chứ không phải biến các em thành ‘chiến lợi phẩm’ của anh, càng không phải vì dục vọng của mình.

- Em có thể không biết, cô bé Đường Đường kia lúc trước có một lần ngổn ngang tâm tư này, nhưng vẫn luôn bị anh ngăn cản. Bởi vì anh biết con bé vẫn còn rất nhỏ, nhiều chuyện còn chưa hiểu, Viên Dã ở bên cạnh con bé là một người đàn ông có thể tin được, cho nên anh cho rằng con bé sớm hay muộn sẽ hiểu ra, ở cạnh Viên Dã mới là thích hợp nhất. May là không lâu sau, Đường Đường đã hiểu ra, mới có thể có ngày hôm nay.

- Tuổi của Ji Yoen cũng xấp xỉ Đường Đường, cô ấy sở dĩ rất dính anh, anh nghĩ mức độ rất lớn là vì cảm thấy lúc cô đơn bất lực, có anh giúp đỡ. Cảm tình của Ji Yoen đối với anh, càng nhiều chính là cảm ơn và ỷ lại, chỉ là chính cô ấy mơ hồ không rõ mà thôi.

- Tuy bên cạnh Ji Yoen không có người giống như Viên Dã, nhưng cũng không nên ở cạnh anh, như vậy thì sớm hay muộn gì cũng có ngày cô ấy hối hận, hối hận vì lúc trẻ đã quyết định lỗ mãng như vậy. Về phần Kim Chul, anh cảm thấy cậu ta rất đáng tin, cho dù không thật sự yêu Ji Yoen, nhưng cũng sẽ không để cô ấy phải chịu ủy khuất.

Dương Thần từ từ nói xong, các loại tình cảm thổn thức bộc lộ trong lời nói.

Rất lâu sau, Jane đều không đáp lại Dương Thần, cảm thấy có chút kỳ lạ, cúi đầu nhìn cô.

Nhìn cô, mới phát hiện cô đang dùng cặp mắt xinh đẹp như ngọc bích tỏa sáng nhìn mình, có một loại mị lực nói không rõ ràng.

Nét mặt của Dương Thần đỏ lên, khụ một tiếng:

- Nhìn cái gì, cảm thấy anh rất vĩ đại sao?

Jane khẽ lắc đầu, sợi tóc mềm mại vuốt ve cánh tay Dương Thần, tản ra mùi thơm ngào ngạt.

- Anh yêu, chúng ta làm đi.

Một câu nói nhẹ nhàng, ôn nhu, khiến Dương Thần cảm thấy bụng dưới của mình nóng rực lên.

Hoóc môn tuyến trên thận điên cuồng bài tiết làm da đầu hắn run lên, tai bắt đầu nóng lên.

Thở hổn hển, Dương Thần phủ quyết nói:

- Thôi đi, trước khi em bước vào Tiên Thiên, anh tuyệt đối không làm chuyện đó, như vậy sẽ là không lợi cho tu hành của em.

Jane quyến rũ cười, dùng tiếng Anh câu dẫn người nói:

- Em từng nghiên cứu ‘nguyên âm’ mà anh nói là chuyện gì rồi, nói theo góc độ y học, chẳng qua là không thể theo lệ thường tiến vào vagina, nhưng chúng ta có thể analsex, mẹ em nói anh rất thích vào từ phía sau bà ấy…

Dương Thần sắp khóc đến nơi,

- Bác sĩ Jane, chúng ta có thể đừng dùng danh từ y học để nói về chuyện mập mờ như vậy không? Còn nữa, Catherine sao có thể nói những chuyện đó với con gái mình chứ?

Jane chu chu miệng,

- Anh không phải không biết, chỉ cần là trước mặt em chỉ số thông minh của bà chưa bao giờ cao hơn mười tuổi.

- Được rồi, đừng nói nữa.

Dương Thần nghiêm mặt, sờ sờ khuôn mặt cô,

- Anh không thể tiếp nhận việc lần đầu cùng em lại là dùng loại phương thức này, như vậy anh sẽ cảm thấy có lỗi với em, vĩnh viễn sẽ tiếc nuối.

Jane hơi hơi run lên, trên mặt lập tức hiện lên hai đám mây đỏ, vui vẻ gật gật đầu, không nói gì thêm nữa.

Đại hội khai quang Phật tâm xá lợi ngày hôm sau, đúng hạn tiến hành.

Sáng sớm, Dương Thần cùng Jane với tư cách thượng khách quan trọng của Park gia, đều có tư cách tiến vào hiện trường đại hội.

Chuyện tối qua, khiến lúc Trương Như gặp lại Dương Thần có chút xấu hổ, nhưng hiển nhiên là trong mắt vẫn có chút nhìn không quen, cảm thấy Dương Thần quá mức vênh váo hung hăng, khẳng định không phải thứ gì tốt.

Nhưng làm nhân viên nghiên cứu chính, Trương Như vội vàng đi theo người của chính phủ Hàn Quốc kiểm tra lại nội dung diễn thuyết học thuật, cũng không nhiều sức lực để ý những việc đó.

Chùa JongYeSa ngày nay cũng là nơi pháp danh vang trời, nơi nơi đều trang trí vô cùng lộng lẫy, phật quang chiếu khắp, cao tăng đều dẫn theo đệ tử của mình, ở mỗi vị trí của hội trường đều cao giọng tụng kinh.

Vũ Liên sư thái của hiệp hội phật giáo đương nhiên là nhân vật chúng tinh phủng nguyệt – trung tâm của trung tâm, ni cô này cũng không chịu sự ảnh hưởng bởi chuyện tối qua, mặt mày hồng hào, nói chuyện với các tăng lữ đến từ khắp nơi trên thế giới, nhận sự tán tụng của khách khứa khắp.

Dựa theo lịch trình sắp xếp cả ngày, buổi sáng là quan lớn Hàn Quốc giảng về những việc khai quật và nghiên cứu Phật tâm xá lợi lần này, Phật tâm xá lợi được quân đội nghiêm ngặt trông giữ nằm chính giữa đạo tràng JongYeSa, nhận lễ bái của quan khách.

Vừa qua giờ chính ngọ, sẽ sắp xếp cho Phật tâm xá lợi tiến vào trong điện JongYeSa, Vũ Liên sư thái dẫn đầu cao tăng Hàn Quốc, tiến hành khai quang.

Khi thức khai quang sẽ kéo dài đến tối, giữa lúc đó, các vị khách sẽ ở đại sảnh khách sạn gần chùa viện tham gia tiệc rượu luận phật.

Bởi vì người xuất gia kiêng rượu, nói là tiệc rượu, kỳ thực uống đều là nước trái cây, ăn cũng là đồ chay.

Sau khi kết thúc nghi thức khai quang vào buổi tối, mọi người mới trở lại JongYeSa, chiêm ngưỡng Phật tâm xá lợi một lần nữa.

Sau khi xá lợi được thờ cúng ở trong chùa ba ngày, sẽ tiếp tục được quân đội giám thị lần thứ hai, cho đến khi tạo xong phật tượng bằng vàng ròng cho xá lợi, đưa xá lợi nhập vào trong phật tượng, lúc đó mới có thể công khai khắp thế giới.

Dù sao, một tượng phật vàng lớn như vậy, không phải là thứ đám phần tử phạm pháp có thể cướp đoạt hoặc tiêu hủy.

Khi Park Cheon mang theo Ji Yoen cùng người của Park gia xuất hiện, lập tức trở thành đối tượng nhìn chăm chú của toàn bộ hội trường, chào hỏi một chút rồi mới đi đến vị trí dự định.

Kim Chul với tư cách là vị hôn phu của Ji Yoen, hiện giờ đã không còn thích hợp để đi cùng Park Cheon nữa, vì vậy là cùng luật sư Kim tiến vào, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như lúc trước.

Theo sát tiến vào hội trường còn có cha con Goo Ji Yong và Goo Yu dẫn theo nhà họ Goo, Park Cheon hiện tại đã khỏe lại, nhà họ Goo cũng không còn kiêu ngạo trong xã hội thượng lưu như lúc trước nữa, đã an phận không ít.

Dương Thần đều có chút quen biết với nhà họ Park và nhà họ Goo, tránh không được chào hỏi vài câu, còn chú ý đến Goo Yu, người thanh niên từng một lòng muốn kết hôn với Ji Yoen này, thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt cay nghiệt nhìn về phía Ji Yoen.

Ji Yoen mặc trang phục thục nữ càng mộc mạc hơn ngày hôm qua, nụ cười nhiễm sương lạnh, lúc nhìn thấy Dương Thần, chỉ là thản nhiên liếc mắt, hiển nhiên vẫn đang tức giận hắn.

Lần này Dương Thần ngược lại không cảm thấy quá kỳ lạ, Ji Yoen không muốn để ý đến mình cũng là nên vậy, bình thản cười cười, cùng Jane ngồi xuống yên lặng chờ đại hội bắt đầu.

Đại hội buổi sáng chủ yếu là để đài truyền hình phát sóng trực tiếp, chính là cho nhân dân Hàn Quốc xem, càng hơn là một vài lý do thoái thác vô vị, và các báo cáo nghiên cứu đơn giản đối với Phật tâm xá lợi.


Dương Thần cảm thấy vô cùng buồn chán cho đến tận giữa trưa, cuối cùng cũng nhìn thấy đám quan viên xuống đài, hơn nữa quân đội và chúng tăng phật môn lục tục đi vào hội trường trung tâm, là muốn nghênh đón Phật tâm xá lợi.


Đúng lúc này, Dương Thần bỗng nhiên cảm thấy một chút dị động bên trong đan điền của mình?


Hai luồng sức mạnh vốn chống cự lẫn nhau, thứ nhất chính là sức mạnh thiên địa của ‘Vãng niệm diễn sinh kinh”, thứ hai chính là hung lực hỗn độn của Hỗn Độn đỉnh giằng co phân cao thấp.


Nhưng trong một cái chớp mắt, Dương Thần cảm thấy Hỗn Độn lại giống như ‘sợ hãi’ một chút, rút lui vài phần!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK