Đây chắc chắn là phụ thể của ác ma Huyết tộc ba đời, cho dù có bị đạn xuyên giáp hay bị bom công nghệ khoa học hiện đại của loài người tấn công cũng không có hề hấn gì.
Trước mặt các chư thần mà không chịu được một đòn tấn công? Hay chỉ vì sức chiến đấu của một mình Minh Vương cũng đã đạt tới cảnh giới vô biên không thể tưởng tượng?
Sức mạnh của ác ma vẫn cực kỳ lớn, sau khi bị Dương Thần bẻ gãy đôi cánh, gã bắt đầu mọc ra một đôi cánh mới.
Nhưng Hein vẫn hầu như không có cách nào thoát ra khỏi cánh tay của Dương Thần, giống như một sinh vật bé nhỏ đang bị bất lực hoàn toàn đang phải đối mặt với một gã khổng lồ có uy lực vũ bão, hoàn toàn không có cách gì để chống trả.
Ánh mắt lạnh lùng của Dương Thần nhìn theo đôi cánh đang từ từ mọc ra, hơi nhíu mày.
- Thật phiền phức…
Dương Thần thốt lên một câu, cánh tay trái vươn ra rút thẳng ra một chiếc đỉnh Hỗn Độn từ phía trong đan điền.
Khi những người trong Huyết tộc nhìn thấy một chiếc đỉnh phát ra thứ ánh sáng ánh lên sự mù mịt tối tăm đang lớn dần lên trong không trung, lớn dần lớn dần thành to như mộ căn nhà hình tròn, giống như bất cứ khi nào cũng có thể đáp xuống, tất cả đều há hốc mồm ngạc nhiên.
Đây là thứ gì?
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Nhược Khê nhìn thấy Dương Thần lấy ra thứ tiên khí này, cô cũng ngây ngẩn nhìn, hai mắt nhòa lệ, không thể không suy nghĩ tại sao thái độ của Dương Thần đối với mình lại lạnh lùng như vậy.
Đây cũng là ý tưởng bất chợt của Dương Thần, nếu chiếc đỉnh Hỗn Độn này có thể nuốt chửng luyện hóa tu sĩ, vậy những người khác thì sao? Ví dụ như những tên Huyết tộc này, cũng là những dị thể trên thế giới, đỉnh Hỗn Độn nếu có thể nuốt những kẻ này, sau đó Dương Thần lại dùng Tam Muội Chân Hỏa để luyện thì sẽ có hiệu quả như thế nào?
Những suy nghĩ nhỏ bé này trong đầu Dương Thần khiến Hein sợ hãi tới cực độ.
Sau khi người đàn ông trước mặt gã đột nhiên hiện lên một nụ cười cổ quái thì chiếc đỉnh khổng lồ đang bay phía trên đầu gã dường như vang lên một tiếng gầm như của loài mãnh thú.
- Chúc mừng ngươi trở thành ma cà rồng đầu tiên được ta luyện hóa…
Sau khi nhẹ nhàng buông một câu, Dương Thần giục giã chiếc đỉnh Hỗn Độn, hắn quay người, hạ xuống thật mạnh.
Hein chỉ cảm nhận được một sức hút kinh hoàng không thể nào cưỡng lại đang không chế cơ thể của gã, cho dù có cố gắng đến đâu cũng không có tác dụng gì.
- Không được!
Nơi cửa đỉnh xám xịt mịt mờ, những con mãnh thú lúc ẩn lúc hiện, không kịp đợi để hưởng thụ miếng mồi hấp dẫn này.
Trong nháy mắt, toàn thân ác ma Hein đã bị hút vào bên trong đỉnh, không hề nhìn thấy một chút động tĩnh nào nữa.
Dương Thần không chút do dự làm bùng cháy ngọn lửa màu bạch kim Tam Muội Chân Hỏa đẩy vào phía trong đỉnh Hỗn Độn khiến thân thể của Hein nhanh chóng bị luyện hóa hầu như không còn một dấu tích.
Udinese và những Huyết tộc khác đứng vây xung quanh chỉ nghe thấy những tiếng gào thét rất nhỏ của sự sợ hãi đến cực điểm phát ra từ trong đỉnh, sau đó không còn một chút động tĩnh nào của Hein nữa.
Cánh cửa địa ngục giữa không trung cũng chịu chung số mệnh với Hein, lặng lẽ khép lại.
Thánh khí chìa khóa hung tàn của Huyết tộc mặc dù là một vật phi phàm nhưng cuối cùng cũng không thắng nổi sức mạnh của Tam Muội Chân Hỏa và đỉnh Hỗn Độn, bị chôn vùi cùng với sự ra đi của Hein.
Luyện hóa xong một Huyết tộc cấp thân vương, Dương Thần lập tức cảm nhận được một cảm giác huyền hoặc từ bên trong đỉnh Hỗn Độn.
Đây là một làn khí hắc ám, mênh mông, hung hãn, có lẽ vì lí do cơ thể thứ hai của ác ma, ác ma địa ngục chưa kịp ra khỏi thân thể của Hein nên cũng bị hóa luyện, cả Ma Diễm địa ngục cũng trở thành tặng phẩm đi kèm.
Điều khiến Dương Thần cảm thấy đáng tiếc là, Huyết tộc dù sao cũng là sinh linh, nên hầu như không hề có bất cứ linh khí nào được hóa luyện, không có tác dụng gì với tu vi của hắn.
Nhưng điều khiến Dương Thần thấy vui mừng là, cảm nhận được thuộc tính hắc ám của Ma Diễm địa ngục và Huyết tộc khiến Dương Thần có một dự cảm, bản thân hắn có lẽ… đã chạm đến bên trong của Tam Dương Chân Hỏa Kiếp, điều quan trọng nữa là đã chạm tới cảnh giới của Hỏa Nghiệp.
Điều khiến Dương Thần càng cảm thấy vui mừng hơn nữa là một mắt xích luôn bị thiếu của Minh Thủy thường xuất hiện trong dự cảm chính là cảm giác đi cũng với âm dương.
Cách sử dụng phụ thể như của ác ma mặc dù trong một thời gian ngắn có thể làm tăng sức mạnh của bản thân nhưng đồng thời cũng ăn mòn tâm trí của chính bản thân ác ma.
Sự dũng mãnh của Minh Thủy vừa ăn mòn được thân thể của tu sĩ lại có thể ăn mòn được Nguyên Thần.
Hiểu được những điều này, Dương Thần giơ cao tay, một nguồn sức mạnh mãnh liệt như hội tụ thiên địa ngưng kết giữa không trung, trong giây lát hóa thành một chất lỏng kì lạ lững lờ trôi.
Loại chất lỏng này mang một làn khí hắc ám mờ nhỏ phía trong một màu xanh lam đậm, nhưng nếu không nhìn kỹ thì rất khó phát hiện.
Nó không lạnh như băng, cũng không nóng rực như lửa, vẫn bình thản di chuyển trên không trung giống như một đầm nước chết.
Nhưng những Huyết tộc khác đang nhìn từ đằng xa cũng có thể cảm nhận được, thứ chất lòng này chắc chắn cực kỳ nguy hiểm.
- Minh Thủy… Minh Thủy… Ha ha!
Một cảm giác vui sướng bất ngờ và mãnh liệt khiến Dương Thần khó kìm lòng cười lớn.
Thấy tình hình càng lúc càng xấu đi, Udinese nhân lúc Dương Thần đang vui mừng, thận trọng tiến lên phía trước, cúi khom người cười nói:
- Minh Vương các hạ, cảm tạ ơn cứu mạng của ngài, tôi xin phép dẫn người rời khỏi nơi này không làm phiền ngài nữa.
Udinese nói xong, lập tức định lui gót quay đi.
Nhưng Dương Thần lại thản nhiên gọi y lại:
- Đừng nhúc nhích, còn chưa xong việc!
Vẻ mặt Udinese cố gắng tỏ ra điềm tĩnh:
- Dám hỏi Minh Vương các hạ có gì chỉ bảo?
Đỉnh Hỗn Độn vẫn xoay tròn trên không trung, Dương Thần có chút thờ ơ biến Minh Thủy trên không trung thành nhiều hình dạng khác nhau, đùa nghịch thứ đồ vừa mới đạt được.
- Người phụ nữ trên mặt đất là ai trong số các người đã đánh?
Dương Thần thờ ơ hỏi.
Udinese sắc mặt xám lại, sớm đã đoán ra, sự giận dữ của Dương Thần có liên quan đến người phụ nữ kia, quả nhiên đúng là như vậy.
- Là tôi… là tôi…
Trong khi Udinese còn đang do dự, một công tước của tộc Sabbat liền đứng ra lên tiếng:
- Minh Vương các hạ! Chính là Udinese! Ông ta mới là tên đầu sỏ làm bị thương cô ấy!
Gia tộc Lasombra đã mất đi một thân vương Hein, đương nhiên cũng phải tìm cách tự bảo vệ mình.
Cách tốt nhất lúc này là để Dương Thần giết chết Udinese, chỉ có cách đó mới có thể an toàn.
Mặt Udinese hoàn toàn biến sắc, gã tức giận hét lớn:
- Nói láo! Vết thương của cô ấy đều là do Hein gây ra! Là vì gã muốn hút máu của cô ấy.
Huyết tộc Bruch hiểu được rằng điều gì quan trọng lúc này, vội vàng lên tiếng ủng hộ Udinese.
Ngay sau đó, hai bên bắt đầu lao vào cãi cọ gay gắt.
Ánh mắt Dương Thần ngày càng trở nên u ám, cuối cùng, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh lùng.
- Các người… thực ra không cần phải tranh cãi!
- Minh Vương các hạ! Thực sự không phải là tôi! Udinese vừa lắc đầu vừa chầm chậm lùi bước…
Dương Thần nhếch miệng nói:
- Thực ra ta không quan tâm rốt cuộc là ai… Dù sao thì tất cả các ngươi đều phải chết…
Một câu nói nhẹ nhàng đơn giản khiến cho tất cả người của Huyết tộc đều lặng ngắt như tờ.
Dường như không một kẻ nào dám tin vào câu nói với nụ cười nửa miệng của người này, cũng không ai dám nghi ngờ khả năng có thể xảy ra chuyện đó.
- Minh Vương các hạ! Ngài không được làm vậy! Không phải ngài có hợp tác với Camarilla của chúng tôi hay sao? Lẽ nào ngài đã quên hầu tước Lilith của chúng tôi cũng là bạn của ngài?
Udinese thử nêu ra các mối quan hệ.
- Bạn ư?
Dương Thần giống như vừa nghe được một câu chuyện cười:
- Đến người phụ nữ của ta mà các người còn không tha, đến người phụ nữ của ta mà còn có kẻ dám hút máu mà còn dám nói là bạn ư?
- Chuyện này…
Udinese á khẩu không biết phải tiếp tục nói như thế nào.
Trong khi đó những Huyết tộc khác nhìn nhau, trong lòng dường như có chung một suy nghĩ – bỏ chạy!
Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu của tất cả người trong Huyết tộc.
Đến cơ thể thứ hai của ác ma Hein cũng không có cách nào trốn thoát thì bọn họ ở lại nơi này cũng có nghĩa là sẽ chết hay sao?
Điều đáng hận là Dương Thần vẫn không thu lại đỉnh Hỗn Độn, chính là để chờ đợi khoảnh khắc này.
Chính vào lúc tất cả người của Huyết tộc không hẹn mà cùng cấp tốc bỏ chạy thì đỉnh Hỗn Độn phát ra một tiếng nổ lớn!
Một sức hút khủng khiếp như vô số nanh vuốt xúc tu bắt đầu lan tràn từ cửa đỉnh, kéo lấy tất cả Huyết tộc.
Thân hình đen sì của toàn bộ người Huyết tộc không ngừng giãy giụa nhưng vẫn bị một sức mạnh vô hình nhét thẳng vào trong đỉnh!
Dương Thần vung tay lên, một sợi xích do Minh Thủy kết thành buộc chặt lấy Udinese.
Udinese kêu lên thảm thiết, không ngừng giãy đạp, dưới sự ăn mòn của Minh Thủy, thân thể đã hàng nghìn năm nay chưa từng bị hủ hóa trong phút chốc hóa thành một bãi nước.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, tất cả Huyết tộc đều bị Dương Thần tiêu diệt sạch sẽ, không để lại một chút dấu tích.
Sau khi luyện hóa tất cả Huyết tộc, Dương Thần thu hổi đỉnh Hỗn Độn, làm tản ra những Minh Thủy trên không trung.
Tất cả lại quay trở lại vẻ bình yên.
Sau khi hút thở sâu, Dương Thần quay người, cúi đầu, mắt nhìn về hướng cô gái trên mặt đất đang cắn răng chịu đau cố gắng đứng dậy.