Chương 121:
Cô cảm thấy, mình không có té xỉu ngay tại chỗ đã là vạn hạnh trong bắt hạnh rồi.
Lúc này cô cũng đi tới sô pha, Ôn Đình Vực đã tới đó, cô không có khả năng vẫn một mình ngồi ở đây.
“Tiểu muội muội, đừng đi, tới đây bồi chúng tôi uống vài ly rượu.” Một tổng tài gọi lại Cố Niệm Niệm, cười tủm tỉm nhìn cô.
Cố Niệm Niệm chớp chớp đôi lông mi mảnh dài.
Lúc này cô đã biết được dụng ý của những người này, cô nhớ tới lời nói vừa rồi Ôn Đình Vực nói với mình, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ dũng khí.
“Thật ngại quá, tôi không biết uống rượu, vừa rồi Ôn tổng không phải đã nói rồi sao, đại thúc chẳng lẽ ông không nghe thấy?” Cố Niệm Niệm ngọt ngào cười với ông ta một cái.
Tổng tài muốn mời rượu Có Niệm Niệm nháy mắt sắc mặt tôi sâm.
Ngay sau đó một người khác hướng mấy mỹ nữ kia đưa một cái ánh mắt.
Mắấy mỹ nữ kia liền vây quanh Có Niệm Niệm.
*Tiểu muội muội, quần áo này của cô mua ở đâu thé, thật đẹp.”&p “Tiểu muội muội, trang điểm hôm nay của cô thật đẹp mắt.”&p “Tiểu muội muội, da của cô đúng là đẹp, trắng đến phát sáng.”&p Có Niệm Niệm ngọt ngào nhìn máy mỹ nữ mặc đồng phục, cũng không nói lời nào.
“Tiểu muội muội, chúng ta không bồi những nam nhân kia uống rượu, con gái chúng ta uống với nhau thôi thế nào, mọi người cũng khó có được cơ hội quen biết mà.” Một mỹ nữ cao nhát trong đó đặc biệt nhiệt tình nói với Cô Niệm Niệm.
Có Niệm Niệm một bộ dáng đơn thuần: “Thực xin lỗi, tôi không muốn uống rượu cùng ai hết, đừng nói là người xa lạ, cho dù là mẹ tôi nói muốn tôi uống rượu cùng, tôi cũng phải bảo bà lăn.”&p Mỹ nữ cao gầy sắc mặt biến đổi.
Một mỹ nữ làn da trắng nhất lại nhiệt tình nói: “Tiểu muội muội, chúng ta không uống rượu, uống sữa chua được không? Sữa chua rất tốt cho da.”&p Mắt Có Niệm Niệm hiện lên một đạo u quang.
Những nữ nhân này sao lại luôn muốn cho mình uống máy thứ này, nói không uống rượu thì lại muốn mình uống sữa chua.
Sữa chua tuy sẽ không say, nhưng ai biết những người này sẽ trộn lẫn cái gì trong sữa chua của mình chứ.
Nghĩ đến đây, may mắn ngày thường Cố Niệm Niệm đọc đến n quyền tổng tài văn, bời vì trong tổng tài văn, những nữ nhân hư hỏng đó sẽ vì câu dẫn nam chính mà hạ thuốc.
Những nữ nhân này khẳng định cũng muốn hạ thuốc cho mình, sau khi mình hôn mê liền có thể muốn làm gì với Ôn Đình Vực thì làm.
Ừm, mấy nữ nhân độc ác này, Ôn Đình Vực không biết ăn vào có tiêu nỗi không.
Nghĩ thế Có Niệm Niệm bỗng nhiên run một cái.
Ông trời ơi, đến lúc này rồi cô còn suy nghĩ lung tung cái gì thế.
Hiện tại cô cần phải giúp Ôn Đình Vực hóa giải nguy cơ: này, dù sao Ôn Đình Vực vừa rồi đã nói với mình, để cô phải làm tròn trách nhiệm của một người vợ, khẳng định đã đoán trước được sẽ phát sinh chuyện này, cho nên mới đặc biệt nhắc nhở xô.
Cố Niệm Niệm nhất thời cảm thấy, trách nhiệm của mình là vô vùng trọng đại.
Ừm, Cố Niệm Niệm cô nhất định phải bảo vệ tốt Ôn Đình Vực.
Nghĩ thế trên mặt cô lại hiện ra một nụ cười vô hại: “Các tỷ tỷ, thật ngại qua, tôi không chỉ không uống rượu, sữa chua hay nước gì đó tôi đều không uống.”&p Mấy mỹ nữ đã sắp hết kiên nhẫn, thấy Cố Niệm Niệm dầu muối đều không ăn thì đã ẳn ẩn có chút không kiên nhẫn.
“Cái gì cũng không ống, nghĩ mình là người đặc biệt chắc.”&pMỹ nữ cao gầy vừa rồi rất nhiệt tình sớm đã không còn nữa, cô ta hơi chút châm chọc nói.
Có Niệm Niệm trong lòng âm thầm nói, xem đi, quả nhiên lộ ra mặt thật rồi.
“Tôi có phải người đặc biệt hay không tôi không biết, nhưng tôi biết vài vị tỷ tỷ này khẳng định không phải học sinh đi, nếu không sao mặc một thân đồng phục mà trông lại già như vậy?” Có Niệm Niệm cười vô cùng vui vẻ.
Mắấy mỹ nữ sắc mặt đồng loạt biến đổi.
Cố Niệm Niệm tiếp tục nói: “Còn có các tỷ tỷ lấy đồng phục từ đâu thế, chẳng lẽ mặc như vậy mà không bị dduoir khỏi trường học sao.”&p Những mỹ nữ này sắc mặt đã hoàn toàn đen.
Mà máy tổng tài đối diện lại âm thầm kinh hãi.
Ban đầu chỉ xem con nhỏ này là một tiểu cô nương, cũng không làm ra được sóng gió gì, tuyệt đối là người dễ đối phó, lại không nghĩ tới nha đầu này lại rất nhạy bén, hơn nữa còn nhanh mồm nhanh miệng.
Thấy chiêu này vô dụng, tổng tài bụng lớn cho những nữ nhân kia một ánh mắt, bọn họ cũng không nhiều lời với Có Niệm Niệm, trực tiếp đi tới sô pha chỗ Ôn Đình Vực.
“Ôn tổng, có muốn chúng em bồi ngài một chúng không?”&p “Ôn tổng, chúng ta đi thuê một phòng đi, phòng ở ngay dưới lầu.”&p Một mỹ nữ mềm mại không xương, bàn tay nhỏ nhắn thậm chí đã đặt lên ngực Ôn Đình Vực, mà lúc này Ôn Đình Vực tựa hồ đã say đến không còn ý thức.