• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không gian trở nên tên tĩnh.

Cả bãi đua xe vô cùng yên tĩnh, rất cả mọi người nhìn thấy màn kia vẫn còn chấn động, chưa biết phản ứng thế nào.

Bọn họ cho rằng xe của Phương Tình Tình với tốc độ đó e rằng phóng xuống núi là chắc chắn, ai mà ngờ lại đạt tới trình độ này.

Trong giây phút ngắn ngủi đó, cả khán đài gào thét dữ dội, mạo hiểm như vậy quá mức kích thích, còn kích thích hơn coi phim kinh dị.

“Trời má! Cái gì kia, đủ kích thích nha. Mạo hiểm như vậy thật thích.”

“Thật lợi hại! Tôi coi nhiều lượt thi rồi, đây là lượt kích thích nhất.”

Tống Dương ở sau Phương Tình Tình sợ tới mức ngẩng người, hắn cũng cho rằng xe Phương Tình Tình lần này hoặc lao xuống núi hoặc tông vào vách núi, ai ngờ cô ta lại lợi hại hơn rồi.

Sau khi trải qua một hồi gây cấn như vậy, Phương Tình Tình mới hoàn hôn trở lại, cô ta vô cùng chấn động cho dù tim còn nhảy nhót bên trong.

Thì ra Giang Lâm là cao thủ lái xe, nếu không trong lúc cô ta lái xe nhanh như vậy, anh cũng không có chút phản ứng gì.

Ban đầu Phương Tình Tình cho rằng Giang Lâm là người cực kỳ bình thường, quần áo giản dị, bề ngoài không có gì nổi bật, ai ngờ là thâm tàng bất lộ, một cao thủ lái xe đỉnh như vậy.

Ngay lập tức Phương Lan Lan nhìn về phía Giang Lâm, cảm thấy Giang Lâm không phải một người bình thường, cô cảm thấy Giang Lâm bộ dạng tập trung cao độ vô cùng cool ngầu, sự sùng bái cứ thế vọt ra.

“Có thời gian nhìn tôi thì cô nên lái xe đi!”

Giang Lâm lạnh nhạt nói.

Phương Tình Tình lập tức hoàn hồn, lúc nãy xảy ra sự kiện kia đã vượt xa Tống Dương.

Mà Tống Dương kia cũng không cần có kỹ thuật gì nổi bật, chỉ cần dựa vào sự chênh lệch của tính năng xe mà đuổi kịp Phương Tình Tình rồi.

Cô ta lập tức tỉnh táo lại, chuyên tâm lái xe, cho nên cứ bằng phương thức đó, Phương Tình Tình nhờ vào sự giúp sức của Giang Lâm mà không hề hạ ga khi qua cua.

Cứ như vậy mỗi lần qua một đoạn cua lại bỏ lại Tống Dương một khoảng cách, Tống Dương lại phải truy đuổi theo.

Trước mắt đã thấy đoạn đua cuối cùng đã vào đường thẳng, đoạn này là đoạn đường thẳng không có điểm cua cứ thế về đích, cho nên Tống Dương giẫm ga hết mức.

Nhìn thấy khoảng cách của Tống Dương ngày càng gần mình, Phương Tình Tình nôn nóng.

“Làm sao đây?”

“Yên tâm đi, không thua được.”

Giang Lâm vẫn bình tĩnh nói.

“Lát nữa tôi nói làm gì cô cứ làm theo là được.”

“Được.”

Phương Tình Tình gật đầu.

Ban đầu Phương Tình Tình hơi lo lắng, nhưng thấy ánh mắt tự tin của Giang Lâm, cô ta cũng yên tâm hơn, bởi vì cô cảm nhận được trên người anh có một khí chất đàn ông vô cùng đặc biệt, đó là tạo được cảm giác an toàn cho người khác.

“Bỏ chân ga, phanh xe!” Giang Lâm nói.

Phương Tình Tình lập tức nhả chân ga, rồi giẫm phanh gấp, đồng thời Giang Lâm kéo sát tay lái, đánh lái hết vòng.

Xe của Phương Tình Tình giảm tốc nhanh chóng, thân xe xoay tròn.

Tống Dương thấy bản thân sắp đuổi kịp xe Phương Tình Tình định xe vượt qua, lại thấy xe Phương Tình Tình lại cứ thế xoay vòng tròn, đầu xe lại trực tiếp đối đầu xe mình.

“Điên rồi! Cô ta sao lại làm thế?”

“Đây là muốn chết à.”

Mọi người bị dọa hoảng sợ, mỗi người đều có cảm giác như tim sắp rớt ra ngoài, chăm chú xem trên màn hình lớn.

“Hình như sắp tông nhau rồi.”

Cô gái ngồi bên cạnh Tống Dương sợ tới mức nhắm chặt mắt.

Tống Dương nhìn thấy vậy cũng hoảng sợ, hơn nữa cô gái bên cạnh còn hét lên làm hắn ta giật mình, thả lỏng chân ga, giẫm phanh gấp, nếu hắn không giảm tốc thì sẽ tông trúng xe Phương Tình Tình.

Giang Thành nhìn thấy Tống Dương giảm tốc lập tức nói.

“Giẫm chân ga!”

Phương Tình Tình lập tức thả phanh giẫm ga, Giang Lâm lại tiếp tục thao tác đẩy cần số làm cho xe quay về tốc độ ban đầu, tiếp tục đua về đường cũ.

“Không xong rồi, bị lừa!”

Tống Dương thấy xe Phương Tình Tình đi xa lúc này phản ứng lại, vừa rồi thao tác kia chỉ là dọa hắn, với tốc độ như vậy nếu tông phải thì cả hai bên đều có chuyện.

Như vậy Tống Dương sẽ giẫm phanh lại, tốc độ sẽ giảm, trong vài giây khoảng cách sẽ kéo xa.

Tống Dương lập tức nhấn ga, động cơ lại bắt đầu tăng tốc toàn lực, đuổi theo xe Phương Tình Tình, Tống Dương tức giận.

“Tức chết, phải đuổi kịp!”

Tống Dương không muốn xe vừa vao tay mình lại trả về, có thể có được một con xe ngon vậy không phải lúc nào cũng có.

Thấy khoảng cách xe Phương Tình Tình cùng Tống Dương ngày càng gần, cuối cùng vẫn là xe Phương Tình Tình về đích trước, so với xe Tống Dương chỉ hơn nửa thân xe trên mà thôi.

“Chết tiết! Quá kích thích!”

“Không tin được, cô ta lại có thể đạt tới mức này.”

Kết thúc thi đấu, màn hình không ngừng tua lại những đoạn đường đua xuất sắc của Phương Tình Tình, mọi người vẫn vô cùng hưng phấn xem không chán.

Sau khi xe ổn định, Giang Lâm nhìn Phương Tình Tình vẫn đang hưng phấn chưa dứt.

“Đua xe, không chỉ là kỹ năng, loại xe mà còn là sự can đảm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK