• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Lâm nói xong thì toàn bộ người trong trung tâm nghiên cứu im lặng nhìn anh, ai cũng kinh ngạc.

Đặc biệt là Chu Tâm, vốn hắn còn tươi cười chờ Giang Lâm bị mất mặt, suy cho cùng một nam hộ lý thì có hiểu biết gì chứ.

Nhưng Chu Tâm không ngờ tới, Giang Lâm chỉ ngửi sơ lại dám nói đó là rác rưởi.

Ngoài ra những thành viên khác cũng vô cùng khó hiểu, thành phần của sản phẩm hoàn toàn do phó chủ nhiệm Vinh tự phối, đó là thành quả một tháng mới ra được, vậy mà bị nói là rác rưởi.

Mà Chu Tâm là kẻ kiêu ngạo, chưa bao giờ cho phép ai coi thường mình, Giang Lâm vậy mà đắc tội Chu Tâm e rằng không ổn.

Quả nhiên Chu Tâm bị Giang Lâm chọc tức giận, hắn ta tốn bao nhiêu công sức mới có thể phối ra đương công thức tốt, lại còn tăng hiệu quả nên dùng nhiều trung dược, vậy mà một tên hộ lý nhãi nhép dám gọi rác rưởi.

Chu Tâm tức giận cười hiểm ác.

“Cậu Giang à, cùng lắm chỉ là một nam hộ lý, trong này thành phần gì cậu biết sao? Dám nói lời vô căn cứ?”

Nam hộ lý?

Bây giờ nghe vậy các nhân viên ở đây mới biết, thì ra Giang Lâm chỉ là một nam hộ lý, vậy thì quá cuồng ngôn rồi.

Những người khác xem thường nhìn Giang Lâm, thấm chí cảm thấy Giang Lâm đang làm ra vẻ.

“Đây có bột trân châu, đương quy, phục linh, sừng tê, linh chi, xuyên ô, còn có sương mật, đúng không?”

Giang Lâm nhàn nhạt nói.

Nghe Giang Lâm nói rõ từng thành phần, Chu Tâm sợ hãi, sắc mặt khó coi, làm sao được chứ?

Giang Lâm chỉ ngửi một chút lại có thể nói ra tất cả thành phần, không sót một cái nào.

Hứa Vân kinh ngạc nhìn Giang Lâm, ban đầu Hứa Vân chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, ai ngờ Giang Lâm lại có thể chuyên nghiệp vậy, còn biết được thành phần.

“Cậu thực sự là nam hộ lý ở bệnh viện?’

Chu Tâm nghi ngờ hỏi Giang Lâm

“Thành phần của anh đều là đồ tốt, chỉ là sừng tê cùng xuyên ô kỵ nhau, không thể dùng chung.”

Giang Lâm không trả lời câu hỏi kia, chỉ nhàn nhạt nói ra.

Chu Tâm nghe Giang Lâm phân tích, lập tức đắc ý.

“Cũng được, xem như có chút kiến thức, chuyện cậu biết chúng tôi đều biết, chuyện tương khắc này ai mà không biết? Chẳng lẽ cậu xem ai cũng ngốc sao?”

“Người khác tôi không rõ, nhưng anh tôi nghĩ có lẽ hơi ngốc một chút!”

Giang Lâm cười nói.

“Cậu…”

“Sừng tê giác cùng xuyên ô tương khắc nên anh định phối với linh chi thượng đẳng, dùng ngăn chặn tương khắc để tăng hiệu quả sản phẩm, anh nghĩ vậy đúng không?”

Giang Lâm nói.

Chu Tâm ngây ngẩn cả người, Giang Lâm vậy mà nhìn thấu ý tưởng của bản thân.

“Tuy làm cách này ngăn được tương khắc, nhưng đó là phương pháp trị ngọn bỏ gốc, chính vì dung linh chi thượng đẳng nên chi phí tăng mạnh, vì linh chi thượng đẳng vô cùng quý, mà sừng tê có thể đổi thành cam thảo, vậy thì bỏ được linh chi. Muốn gia tăng công hiệu thì thêm nhân sâm Hàn Quốc là đạt hiệu quả cao nhất, mà giá cả lại giảm đi rất nhiều.”

Giang Lâm tùy ý nói.

“Cam thảo, Sâm Hàn?”

Chu Tâm lẩm bẩm.

Sau khi Giang Lâm nói xong, các nhân viên nghiên cứu lập tức tính toán chi phí khi đổi nguyên liệu theo ý Giang Lâm.

Tính toán xong, nhân viên nghiên cứu kinh ngạc nói.

“Trời ạ, nếu đổi thành phần thì chi phí từ bốn mươi triệu chỉ còn gần mười triệu.”

“Đúng là chi phí giảm đi rất nhiều, sản phẩm sẽ dễ tiêu thụ hơn.”

Ngay lập tức toàn bộ trung tâm nghiên cứu sôi nổi hơn, bởi vì họ biết công ty sản xuất đồ dưỡng da cao cấp, mà một lọ kem kia đã hơn vài chục triệu sẽ làm cho áp lực tiêu thụ sản phẩm tăng.

Chưa nói đến linh chi thượng đẳng không phải dễ có, nếu đổi thành phần như Giang lâm nói thì áp lực kia giảm đi rất nhiều.

Những nhân viên còn khinh thường Giang Lâm thì hiện tại đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Giang Lâm, bọn giờ mới nhận thức tin đồn gì đó nói anh ăn bám nhu nhược hoàn toàn lừa người mà thôi.

Có thể đánh giá được sản phẩm, chỉ ra nhược điểm còn khắc phục nó thì có thể vô dụng được sao? Khó trách Hứa Vân xem trọng người này, còn cưới làm chồng.

So với Giang Lâm thì Chu Tâm hiện tại vô cùng xấu hổ, thành quả nghiên cứu một tháng trời còn thua xa Giang Lâm nói vài câu.

“Cứ theo ý Giang Lâm mà làm.”

Hứa Vân nói với nhân viên.

“Được!”

Mọi người ai cũng đồng ý.

Chu Tâm còn muốn nói gì đó với Hứa Vân, nhưng chỉ thấy Hứa Vân lãnh đạm nhìn hắn, sau đó xoay người rời đi cùng Giang Lâm.

Chu Tâm còn muốn thể hiện chút bản lĩnh trước mặt Hứa Vân, ai ngờ lại mất hết mặt mũi.

“Không ngờ anh biết nhiều vậy.”

Hứa Vân vào xe thì nói chuyện với Giang Lâm.

“Hiểu đôi chút.”

Giang Lâm cười nhàn nhạt nói.

Hiện tại Hứa Vân cho rằng trước kia Giang Lâm chỉ là giả ngốc, kỳ thật anh không ngốc gì cả, còn vô cùng thông minh.

Có thể hoàn thành cuộc phẫu thuật khó, làm cho kẻ ức hiếp mình là trưởng khoa Trần tới xin lỗi, còn có thể một mình đánh đuổi côn đồ, hiện tại ngửi sơ lại có thể hiểu rõ thành phần rồi phân tích dược liệu.

Hứa Vân cảm thấy Giang Lâm hiện tại cho cô càng nhiều điều ngạc nhiên khó đoán.

“Bà xã à, có thể hỏi một chút không?”

Giang Lâm nhẹ nhàng hỏi Hứa Vân đang lái xe.

“Nói đi.”

Hứa Vân đáp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK