• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con trai, con trai, con sao vậy hả?”

Ban đầu ông ta đã thở dài nhẹ nhõm rồi, giờ thấy Triệu Chí Thần so với trước nghiêm trọng hơn thì vội ôm lấy Triệu Phong Miên.

“Dương Ảnh Quân, cậu xem con trai tôi là có chuyện gì?”

Triệu Phong Miên vội vàng quát lên với Dương Ảnh Quân.

Giờ phút này Dương Ảnh Quân vô cùng kinh hãi, sắc mặt trắng bệnh, hắn cũng không hiểu sao lại có chuyện này, dựa theo hắn xem xét thì Triệu Chí Thần sẽ khôi phục, sao lại nghiêm trọng hơn như thế?

“Cậu ta bệnh lâu rồi, thân thể quá suy yếu, căn bản không thể chịu được chân khí xâm nhập, tuy rằng thập tam hồi cửu châm có thể khơi thông kinh mạch, nhưng không thể chịu nổi, lúc này mới tạo ra hậu quả kia.”

Giang Lâm một bên nhàn nhạt nói.

Mà Triệu Phong Miên lúc này nhìn về phía Giang Lâm.

“Giang thần y, nếu cậu hiểu rõ vậy xin cứu con trai tôi…”

Thấy vậy, Dương Ảnh Quân vô cùng không vui, một nam hộ lý lại có thể khoa tay múa chân, hắn lập tức quát.

“Câm đi. Một nam hộ lý, dám chỉ tôi làm gì, anh xứng sao?”

Mà Tiếu Thanh cũng vội lên tiếng vẻ mặt khinh thường nhìn Giang Lâm.

“Đây là chỗ để anh nói sao? Một nam hộ lý biết gì mà nói.”

Sau đó Tiếu Nguyệt nói với Triệu Phong Miên.

“Bác Triệu, bác đừng tin nam hộ lý nối bữa, tình trạng Chí Thần là phản ứng bình thường, khí huyết không thông phun máu một chút sẽ ổn.”

“Cút đi cho tôi!”

Triệu Phong Miên tức giận gân xanh nổi lên, hiện tại dù ông ta không hiểu y thuật cũng thấy con trai đang nguy kịch, người phụ nữ ngu ngốc này lại nói là phản ứng bình thường.

Tiếu Nguyệt bị Triệu Phong Miên quát lớn cũng sợ hãi lui về phía sau.

Ông biết rõ bản thân đã làm chậm trễ Giang Lâm, bây giờ quay lại thấy Giang Lâm nói rõ sai lầm của Dương Ảnh Quân, chính là bọn họ không tin mới tạo ra hậu quả vậy.

Hiện tại biết Giang Lâm có năng lực, lại tươi cười chào đón thì đó là việc không hay ho gì.

Triệu Phong Miên nghĩ vậy vội đứng lên, cung kính khom người nói với Giang Lâm.

“Ngài Giang, vừa rồi là tôi hoài nghi y thuật của ngài, làm chậm trễ chữa trị. Tôi xin rạ lỗi, sẽ toàn lực bồi thường, hiện tại chỉ cầu ngài cứu con trai tôi một mạng.”

Nói xong Triệu Phong Miên khom lưng thêm nữa, trong lòng ông ta vô cùng buồn rầu không thôi, bản thân đã đạt thành tựu như thế cũng là từ chỗ thấp đi lên, vậy mà còn phạm sai lầm nhìn mặt bắt hình dong, thật sự đã nhìn sai về Giang Lâm.

Tuy trong lòng Giang Lâm cũng tức giận, nhưng anh chỉ có thể thở dài, cuối cùng vẫn là mạng người quan trọng, cứu người trước tính sau.

“Không sao.”

Nói xong Giang Lâm tiến lên, lấy châm theo bên mình, tới trước người Triệu Chí Thần,

Lấy ra túi ngân châm, bàn tay kẹp châm, liên tiếp hạ châm đâm vào xung quanh tim Triệu Chí Thần.

Giang Lâm vừa ra tay, Dương Ảnh Quân đã phát hiện, thủ pháp thi châm kia giống mình như đúc, thậm chí còn thành thục hơn nhiều.

Sao có thể? Thập tam hồi cửu châm chỉ có thể là bí truyền, sao người ngoài biết?

“Hừ, còn tưởng có biện pháp gì hay ho, chỉ là học cách châm của tôi mà thôi.”

Dương Ảnh Quân cho rằng Giang Lâm vừa nhìn mình làm sau có học theo, trong lòng không cam tâm mà mỉa mai.

Thấy Giang Lâm đã hạ được mười ba châm, Dương Ảnh Quân định tiếp tục mỉa mai trào phúng.

Có phải sẽ như hắn không biết làm sao, chỉ nói miệng cho vui.

Thì lúc này Giang lâm đã kẹp châm, tiếp tục hạ châm, hơn nữa đâm xuống còn mạnh hơn, khí thế mười phần, mỗi châm xuống đều có thể thấy được là khơi thông mạch máu xung quanh, cứ thể lại liên tiếp mười ba châm nữa.

“Đây… đây là chân truyền thập tam đoạt cửu châm phẩm trung?”

Dương Ảnh Quân kinh ngạc, thiếu chút nhảy cẫng lên, vẻ mặt không tin được nhìn Giang Lâm.

“Không tệ, có chút kiến thức!”

Giang Lâm nhàn nhạt nói, đem câu của Dương Ảnh Quân trả về cho hắn.

Quả thực, châm pháp của Dương gia được lưu truyền từ xưa tới nay, chia làm hai cấp bậc khác rõ, trước nhất có thập tam hồi cửu châm, nhu hòa nhất, có thể cứu được người nguy kịch đến tính mạng, còn thập tam đoạt cửu châm thì châm pháp mạnh mẽ, có thể giúp người chết sống lại cũng được nữa.

Dương Ảnh Quân từng nghe ông nội mình nói qua châm pháp này, nhưng chưa từng gặp qua, không nghĩ tới một nam hộ lý trẻ tuổi lại có châm pháp lợi hại như vậy.

Hiện tại bệnh viện đều chất lượng cao như vậy sao? Một nam hộ lý lại lợi hại hơn hắn nữa?

Sau khi châm pháp mạnh mẽ hạ xuống, cơ thể run rẩy của Triệu Chí Thần hồi phục lại.

Giang Lâm vận khí ở châm ngay trái tim Triệu Chí Thần một chút, cơ thể động lên, mắt Triệu Chí Thần mở to.”

“Được rồi, tình trạng cậu ta ổn rồi, tôi ở đây mở hai phương thuốc, dùng hai ba lần là được.”

Giang Lâm nhẹ nhàng nói.

Triệu Phong Miên nghe xong vội đồng ý, sau đó đỡ Triệu Chí Thần dậy, kích động rơm rớm nước mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK