Chương 671: Tuyệt đối chết chắc! (Hạ)
Giọng điệu cứng rắn của nữ nhân mới nói được một nửa, Vu Tranh Vanh đã cúp điện thoại, sắc mặt âm trầm tựa hồ có thể chảy ra nước.
. . .
- Chủ nhân, mọi việc đã chuẩn bị xong, dự tính chậm nhất là 9h sáng mai , sẽ tiến hành mở buổi công bố tin tức về chuyện Trịnh gia phạm tội lẩn trốn.
Sở Minh Hiên trở lại trong phòng khách căn phòng 505 ở Thủy Tinh Hoa Uyển, khom người nói với Diệp Dương Thành đang ngồi ở trước bàn dùng cơm.
- Ừ.
Nghe được hồi báo của Sở Minh Hiên, Diệp Dương Thành dĩ nhiên không cảm thấy kinh ngạc, hắn cầm giấy ăn lau miệng, gật đầu nói:
- Sáng ngày mai ngươi dẫn theo Trần Viễn Hằng tới Trần gia, nhanh chóng giải quyết chuyện này.
- Vâng, chủ nhân.
Sở Minh Hiên khẽ khom người đáp ứng, sau đó chủ động biến mất trong phòng khách, đi tu luyện.
Còn Diệp Dương Thành sau khi ăn khuya xong, đứng dậy ngồi xuống ghế sa lon trong phòng khách, mở TV xem qua loa một lát rồi tắt đi, ngồi lẳng lặng một mình trong phòng khách, giơ tay lên xoa nắn cằm, như có điều suy nghĩ.
Sản nghiệp kinh doanh chủ yếu của Trịnh gia cũng giống như Trần gia, đều là sản xuất thiết bị điện. Chuyện hai tập đoàn công ty thống nhất thành một, hơn nữa tặng cho Trần gia ba mươi phần trăm cổ phần, nghiêm khắc mà nói đối với Trần gia là buôn bán lời, nhưng đứng trên góc độ của Diệp Dương Thành đối đãi với vấn đề này, lại không có khác biệt giữa lời và thiệt.
Trần gia rất thượng đạo, hơn nữa ấn tượng đầu tiên của Diệp Dương Thành đối với Trần gia cũng không tệ, để Trần gia cùng phát triển , thật ra cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Mấu chốt là, sau khi hai công ty này thống nhất, Diệp Dương Thành dĩ nhiên không thể dành quá nhiều thời gian đi quản lý công ty mới, nói cách khác, sau khi công ty thống nhất, quản lý công ty vẫn giao cho người của Trần gia chịu trách nhiệm, đồng thời, khi sản nghiệp Trịnh gia bị đấu giá, Trần gia cũng là chủ đạo cạnh tranh, chỉ có Trần gia mới có thể chụp được tất cả sản nghiệp của Trịnh gia.
Căn cứ vào nguyên nhân này, lúc này Diệp Dương Thành đã quyết định chủ ý, sẽ không đưa công ty mới vào danh nghĩa tập đoàn Diệp thị sắp được thành lập, nguyên nhân thật ra cũng tương đối đơn giản.
Chủ yếu bởi vì tập đoàn Diệp thị phải do Diệp Dương Thành hoàn toàn khống chế cổ phần, Trần gia chiếm ba mươi phần trăm cổ phần công ty mới, điểm này đã vượt ra khỏi điểm giới hạn Diệp Dương Thành có thể tiếp nhận.
Tiếp theo, tập đoàn Diệp thị được thành lập, ý nghĩa chính là phát triển thực nghiệp, tích lũy tài chính, sau đó đưa số tiền lợi nhuận này đến quỹ từ thiện Dương Thành, đầu tư vào sự nghiệp từ thiện, vì vậy số tài chính bản thân Diệp Dương Thành có thể sử dụng chỉ sợ cũng vô cùng có hạn.
Vì vậy bảy mươi phần trăm cổ phần chiếm cứ bên công ty mới và phần hoa hồng lợi nhuận của công ty chính là tài chính tư nhân của Diệp Dương Thành, hoàn toàn khác biệt với tài chính của tập đoàn Diệp thị, tập đoàn Diệp thị căn bản đứng ở góc độ từ thiện sử dụng mà thôi.
Cho nên nói, sau khi sản nghiệp của Trần gia và Trịnh gia kết hợp với nhau, ngoài chia cho tập đoàn Diệp thị, sẽ trở thành một chủ thể hoàn toàn mới, chủ yếu chịu trách nhiệm cho Diệp Dương Thành, hoặc là nói chi trả một số tiêu xài của lão Diệp.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành căn bản cũng xác định được phân chia của sản nghiệp dưới danh nghĩa mình, hơn nữa Vương Tuệ Tuệ đã tới huyện Ôn Lạc. . .
- Không sai biệt lắm có thể an tâm tu luyện.
Sau khi suy tính trước sau, xác định không có chuyện gì bị bỏ sót, Diệp Dương Thành mới từ trên ghế salon đứng dậy, thở dài một hơi.
Hắn phải đến địa phủ một chuyến, phải biết rõ số lần hạn chế của thần ngục lệnh xuyên qua hai giới âm dương rút cuộc là như thế nào.
Hiện tại tiến triển tu luyện Cửu Tiêu thần quyết của Diệp Dương Thành đã ổn định ở tầng thứ ba trung kỳ, dựa theo phương thức tu luyện bình thường, nếu như Diệp Dương Thành muốn đột phá đến tầng thứ tư..., ít nhất phải mất ba tháng, mà từ tầng thứ tư đột phá đến tầng thứ năm, ít nhất cũng phải bảy tám tháng.
Mà vị thần trung đẳng kia không tới hai năm sẽ tìm tới tận cửa, thời gian để lại cho Diệp Dương Thành đã vô cùng có hạn, hắn phải thừa dịp hiện tại, đối phương còn chưa đánh đến tận cửa, đột phá Cửu Tiêu Thần Cách đến tầng mười tám, tu luyện Cửu Tiêu thần quyết tới trình độ tầng thứ mười thấp nhất.
Chỉ có như vậy, khi vị thần trung đẳng kia tới cửa, Diệp Dương Thành mới có thể dựa vào ưu thế khu vực quản lý, không nói giết chết đối phương, ít nhất cũng có thể tự vệ. Nếu như ngay cả tự vệ cũng không làm được, nói gì đánh chết đối phương, cướp lấy thần cách trung cấp của đối phương?
Căn cứ vào những nguyên nhân này, Diệp Dương Thành phải nắm chặt sắp xếp thời gian nhân thủ, điên cuồng đề thăng cấp bậc Cửu Tiêu Thần Cách, đồng thời còn phải gia tăng tiến triển tu luyện Cửu Tiêu Thần Cách.
Hai chuyện này cần đồng thời tiến hành, như vậy, trọng trách rơi lên người Diệp Dương Thành hắn cũng lớn hơn rất nhiều, áp lực dĩ nhiên cũng như vậy.
Đề thăng cấp bậc Cửu Tiêu Thần Cách, trước mắt phương thức tốt nhất chắc chắn chính là làm nhiệm vụ, hoàn thành giai đoạn cuối cùng của mấy nhiệm vụ, công đức huyền điểm thu hoạch được ít nhất cũng có thể trợ giúp Diệp Dương Thành tăng lên ba cấp bậc Cửu Tiêu Thần Cách, ngoài ra, quản lý khu vực quản lý, duy trì ích lợi căn bản của Hoa Hạ thần quốc, cũng là cách chủ yếu để tích lũy công đức huyền điểm.
Đối với đề thăng cấp bậc Cửu Tiêu Thần Cách, hiện tại mặc dù Diệp Dương Thành gấp gáp, nhưng cũng hiểu được chỉ có thể tiến hành theo chất lượng, căn bản không thể một hơi ăn to bụng được, điều chân chính khiến hắn cảm thấy gấp gáp, thật ra vẫn là tiến triển tu luyện Cửu Tiêu thần quyết, đến bây giờ còn dừng lại ở tầng thứ ba, muốn trong hai năm thông qua cách tu luyện bình thường tới tầng thứ mười quả thật. . .
Đây cơ bản chính là nhiệm vụ không có khả năng, cho nên phương pháp duy nhất của hắn, chính là tiến vào địa phủ săn giết những ác quỷ kia, cũng chỉ có phương thức này mới có thể gia tốc tiến trình tu luyện Cửu Tiêu thần quyết của hắn.
Hiện tại khó khăn bày ra trước mặt hắn, chính là số lần thần ngục lệnh ra vào địa phủ, hắn cũng không rõ ràng, làm thế nào mới có thể gia tăng số lần thần ngục lệnh ra vào hai giới âm dương? Muốn biết rõ chuyện này, hắn nhất định phải đến địa phủ từ từ nghiên cứu, có lẽ chỉ có như vậy, hắn có thể biết rõ tình huống thật sự của thần ngục lệnh.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành cũng không chần chờ nữa, lên lầu tiến vào phòng ngủ của mình, đứng yên trước gương tủ quần áo, hít vào một hơi thật sâu, sau đó lấy từ trong không gian Cửu Tiêu ra tấm thần ngục lệnh lớn bằng lòng bài tay, mạnh mẽ vứt vào giữa không trung, quát lên một tiếng:
- Lối đi âm dương, mở.
- Tranh. . .
Thần ngục lệnh bị Diệp Dương Thành ném vào giữa không trung, trong giây lát phát ra một tiếng giòn vang như bảo đao ra khỏi vỏ, bay di động đến vị trí cách mặt đất ước chừng hai thước tám, bắt đầu dán lên trần nhà, nhanh chóng xoay tròn, chiếu một đạo ánh sáng màu đỏ sậm, rơi lên sàn nhà trước mặt Diệp Dương Thành.